Chương 2258: Tới gần


Vì vậy, trong phạm vi chục nghìn mét xung quanh tấm đạo bia này gần như không có lấy một ngọn cỏ.

Ngược lại, xung quanh nó có vô số ng8ười đang ngồi xếp bằng, đối mặt với đạo bia.

Những người này đều đến đây vì hâm mộ danh tiếng, hy vọng có thể tu thành thần đạo nhờ l3ĩnh ngộ đạo uẩn...
Tuy ba người đều đè cố gắng nói rất khẽ nhưng tại mắt của La Chinh vượt xa chân thần bình thường, đương nhiên đã nghe rõ mồn một.
Khóe miệng hắn cong lên thành một nụ cười nhạt, xem ra có vài tên ngu xuẩn cho dù có tuy luyện thành thần cũng không tránh được kết cục chết vì tham lam...
Nhưng bây giờ La Chinh cũng không rảnh đi xử lý bọn họ.
Ba chân thần cấp cao nhanh chóng chia số Thần Vũ tệ La Chinh vừa đưa.

Này, lão Thất, thằng nhóc này vừa vung tay đã lấy ra bảy mươi Thần Vũ tệ rồi, ban nãy lẽ ra người nên ra giá cao hơn một chút mới phải!

Đúng vậy, nhìn dáng vẻ của hắn, có lẽ trên người mang theo rất nhiều Thần Vũ tệ!
Trong mắt hai tên chân thần cấp cao còn lại đầy vẻ tham lam, hiển nhiên đã cho rằng La Chinh là một con dê béo.
chân thần cấp cao được gọi là lão Thất nhìn chằm chằm bóng lưng La Chinh, trên mặt cũng lộ ra vẻ tiếc nuối.
Sớm biết người này ra tay hào phóng như vậy, vừa rồi nên ra giá hai trăm Thần Vũ tệ mới đúng, cơ hội như thế này rất hiếm gặp!
Người này chỉ có một mình mà thôi, có lẽ hắn cũng không có gia thế gì.
Chờ hắn rời khỏi nơi này, ba huynh đệ chúng ta biết rồi cướp tiền của hắn là được.
Trên mặt lão Thất hiện lên sát khí.

Ý kiến này không tệ, ha ha...
Một chân thần cấp cao khác vừa xoa tay vừa nói.
Đối với mấy tên xuất thân thấp hèn này thì hai trăm năm chẳng đáng để tâm tới, thế nhưng bảo bọn họ bỏ ra hai mươi Thần Vũ tệ thì lại lòng đau như cắt.
Hiện tại La Chinh hào sảng như vậy, đương nhiên bọn họ cũng vui vẻ.

Được, dùng năm mươi Thần Vũ tệ thay cho hai trăm năm lao dịch, chỉ cần ngươi có thể lấy ra bảy mươi Thần Vũ tệ là được.
Tên chân thần cấp cao cầm đầu cười ha hả.
Với số Thần Vũ tệ mà hẳn tích lũy được, sợ rằng đám gia tộc quyền thế này đều thua xa.
La Chinh phẩy tay một cái, bảy mươi Thần Vũ tệ được xếp ngay ngắn hiện ra trước mặt ba tên chân thần cấp cao.
chân thần cấp cao cầm đầu cười ha hả nhận lấy, phất tay về đằng sau một cái:
Ngươi có thể đi qua!
La Chinh chắp tay rồi đi qua đám người ở đây, tiến thẳng tới chỗ đạo bia...
Thì ra đạo bia này đã bị Phương gia chiếm đoạt, vậy ắt hẳn đại vực này thuộc địa bàn của Phương gia.
Đối với đa số chân thần trong Thần vực, thời gian chẳng đáng bao nhiêu tiền, hai trăm năm cũng chỉ là một khoảng thời gian ngắn mà thôi.
Để lĩnh ngộ thần đạo ở cấp độ thâm sâu hơn, chút trả giá như vậy chẳng đáng là gì.
Xích Vô Lượng của hắn cũng có nghi chép về thần đạo này, hơn nữa còn vô cùng hoàn chỉnh, song hắn vẫn muốn nghiệm chứng thêm một lần nữa.
Phụ thân giao xích Vô Lượng lại cho hắn nhất định còn có ẩn ý sâu xa khác, nếu có cơ hội, hắn nhất định phải xem hết tất cả các đạo bia trong Thần vực.

Đứng lại!
Khi La Chinh còn cách đạo bia hơn mười dặm thì đột nhiên có ba chân thần cấp cao từ xa bay tới.
Hắn giấu tu vi của bản thân đi rồi chậm rãi tiến về phía đạo bia.

Thì ra là thần đạo Huyền Lôi.
Càng đến gần, ánh mắt La Chinh càng sáng rực.
Thần đạo Huyền Lôi cũng xem như là một loại thần đạo rất hay gặp trong Thần vực, chính La Chinh cũng đã nhìn thấy một vài chân thần sử dụng thần đạo này.
Đạo uẩn trên tấm đạo bia này mạnh mẽ hơn đạo uẩn phát ra từ
đạo bia giả
của đất tổ Hàm gia.

Đốp!
Sau khi La Chinh bước vào trong phạm vi mười nghìn mét xung quanh đạo bia, trên mảnh đất không có một ngọn cỏ ấy đột nhiên bắn ra từng tia sét chói mắt, bắt đầu lan dọc theo hai chân hắn.
Một vài chứng thần võ giả xung quanh, thậm chí một vài chân thần cấp thấp nhìn thấy cảnh tượng này đều có vẻ kinh hãi.
Thật ra bọn họ cũng chỉ chặt chém thể mà thôi, chỉ cần hai mươi Thần Vũ tệ là có thể thay cho hai trăm năm lao dịch rồi.
Có điều La Chinh đã chủ động đề xuất, đương nhiên bọn họ hy vọng có thể lừa gạt hết tiền một phen! Ba mươi Thân Vũ tệ dư ra, ba người bọn họ có thể âm thầm phân chia.

Được.
La Chinh mỉm cười, đối với hắn thì vài chục Thần Vũ tệ thực sự quá dễ dàng...
Họ đáp xuống trước mặt La Chinh, ngăn cản đường đi của hắn.
Cầm đầu là một chân thần mặt mày kiêu ngạo, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm La Chinh mà nói:
Ngươi cũng muốn tìm hiểu đạo bia?
La Chinh quan sát ba người này một lượt, khẽ gật đầu rồi đáp với vẻ thân thiện:
Đúng, ta cũng muốn tìm hiểu đạo bia.

Đạo bia này thuộc sở hữu của Phương gia ta, nếu muốn tìm hiểu thì phải làm lao dịch cho Phương gia hai trăm năm, còn phải nộp hai mươi Thần Vũ tệt
Tên chân thần dẫn đầu lạnh lùng nói.
La Chinh khẽ cau mày.
Đa số mọi người đều ngồi cách xa đạo bia hơn chục nghìn mét, chẳng có mấy ai dám tiến vào phạm vi gần hơn.
Cách đạo bia càng gần thì áp lực từ đạo uẩn lại càng khổng lồ.
Năm đó La Chinh đã được trải nghiệm trong điện Vấn Thần của Hàm gia. 6
Nhất là những võ giả chứng thần này, nếu tới gần đạo bia quá mức thì sẽ giống như thiêu thân lao vào lửa, bị đạo uẩn nuốt chửng.
5
La Chinh bay từ trên khe núi xuống, lặng lẽ đáp xuống mặt đất.
Hai mươi Thần Vũ tệ chẳng đáng là bao, nhưng La Chinh lại không thể hao phí thời gian.
Tên chân thần kia thấy La Chinh do dự bèn hừ lạnh:
Không muốn thì cút xa một chút!
La Chinh cũng không muốn gặp rắc rối ở chỗ này, bèn mỉm cười, tiến lên hai bước rồi nhỏ giọng nói:
Ta có thể trả thêm Thần Vũ tệ, nhưng có thể miễn lao dịch được không?
Nghe vậy, ánh mắt ba chân thần cấp cao đều sáng bừng lên.
chân thần đến đây tìm hiểu về đạo bia đều là một đám xuất thân thấp kém, nếu là chân thần có thể lực thì hoàn toàn không cần tìm hiểu đạo bia, bởi gia tộc của ai mà không có đạo bia mô phỏng và truyền thụ thần đạo hoàn chỉnh chứ.
Phải biết rằng, chân thần dám tiến vào trong phạm vi mười nghìn mét là người phải có lý giải phi phàm đối với thần đạo Huyền Lôi, đa số đều là chân thần cấp cao, thậm chí còn là chân thần đại viên mãn.

Sau khi che giấu tu vi, La Chinh chỉ là một chân thần cấp thấp, vậy mà cũng dám bước qua Lôi Trì Nghìn Trượng, lá gan thật sự quá lớn!
Tên chân thần cấp thấp này tiến vào Lôi Trì chính là muốn chết!

Ta thấy hắn cùng lắm chỉ đi được chừng vài trăm mét mà thôi!

Cho dù là ba trăm hay năm trăm mét thôi cũng cực kỳ khó khăn...
Người ngoài nhìn mà kinh hãi, còn La Chinh thì vẫn thong dong như tản bộ giữa sân vắng.

Càng đến gần đạo bia, tia sét lan tràn trên người hắn càng ngày càng nhiều.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.