Chương 2261: Thông truyền


Từ chuyến đi tới Nhược Mộc tới nay, La Chinh đã biến mất gần chín mười năm, song Mục Huyết Dung chưa từng quên La Chinh một giờ một8 khắc nào.

Chỉ cần nhìn thấy gương mặt này của La Chinh, từng cảnh tượng khuất nhục trước kia lại hiện lên trong đầu nàng 3ta.
Những chân thần cấp cao đã đạt đến đỉnh như này chỉ còn cách đại viên mãn một bước chân thôi, thể nhưng muốn vượt qua một bước ấy thì chẳng khác nào lên trời, tuyệt đại đa số chân thần dành hết cả đời cũng không vượt qua nối! Vì vậy, trong Thần vực mới có câu
một bước vào viên mãn, nửa bước tức là thánh
.
Bởi vì thực lực của đại viên mãn chỉ yếu hơn á thánh một chút, nên bọn họ đều có tư cách tiến vào núi thánh nhân, tranh đoạt cơ hội phong thánh.


Vù!

Chỉ mười năm đã bước vào đại viên mãn, thiên tài như vậy đúng là trước nay chưa từng có, chỉ sợ sau này cũng sẽ không có...
Nàng ta vừa nói vừa giang hai tay ra.
Trên cổ tay nàng ta hiện ra hai ký hiệu màu máu, sau đó có hai thanh đoản kiếm màu máu
mọc
ra từ hai tay.
Bản thân hắn ta cũng rất tò mò về nhiệm vụ lần này.
Rốt cuộc là ai mà đáng để liên minh các gia tộc quyền thể phải gióng trống khua chiêng đến như vậy, thậm chí không tiếc sử dụng bảng đá thống trị phong tỏa không gian mười ba đại vực.
Nàng ta là người hiếu thắng, tuyệt đối không thể chấp nhận thất bại, bị một chân thần cấp thấp sỉ nhục đủ để nàng ta g9hi nhớ cả đời.
Thậm chí nàng ta còn cam tâm tình nguyện để cho thù hận này sinh sôi nảy nở trong lòng, cứ thể hóa thành tâ6m ma.
Mấy năm nay, Hoa Thiên Mệnh liên tục lập được công lao ở Đông Phương gia, đặc biệt là lúc ở vực sâu Ma vực đã nhiều lần cứu người trong lúc dầu sôi lửa bỏng.
Vì vậy, mặc dù hắn ta là vãn bối nhưng uy tín lại tất cao.
Thế nhưng tu thành đại viên mãn trong vòng mười năm...
Tốc độ ấy khiến cho Phương Hận Thiếu và Mục Huyết Dung khó có thể tiếp nhận.
Độ khó của việc tu thành đại viên mãn còn hơn gấp trăm lần so với tu thành chân thần! Số lượng chân thần trong Thần vực rất nhiều, chân thần cấp cao cũng chiếm tỉ lệ tương đối lớn, nhưng số lượng chân thần đại viên mãn thì cực kỳ ít ỏi, gần như chỉ nhiều hơn thánh nhân và á thành một chút.
Giống như những chân thần cấp cao dưới tầm đạo bia này, một lòng muốn bước vào cảnh giới đại viên mãn.
Phương Hận Thiếu cũng bày ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Những nhân vật đứng đầu trong các gia tộc quyền quý như bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều nhân tài hàng đầu trong Thần vực, có một vài thiên tài cũng có tốc độ nâng cao tu vi cực nhanh.

Ngươi đã bước vào đại viên mãn!
Mục Huyết Dung hết bất ngờ rồi lại chấn động vì tốc độ nâng cao tu vi của La Chinh5.
Nàng ta trơ mắt nhìn người này từ chân thần cấp thấp tăng vọt lên, chỉ trong mười năm ngắn ngủi đã tu thành đại viên mãn, trong phút chốc nàng ta khó mà tiếp nhận.
Các đại viên mãn phân tán khắp mười ba đại vực đều cấp tốc chạy về phía Phương Thiên vực.
Nhưng vì không gian đại vực bị phong tỏa nên bọn họ cũng giống như La Chinh, đều bị quy tắc của bảng đá thống trị hạn chế.
Họ không thể đi qua cảnh của truyền tống, cũng không thể sử dụng dịch chuyển không gian.
Toàn bộ hành vi động chạm đến pháp tắc không gian đều sẽ bị bảng đá thống trị nghiêm phạt, cho nên tất cả các đại viên mãn chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất bằng đến một vùng khác rồi tiến hành truyền tống, sau khi đến đại vực tiếp giáp Phương Thiên vực thì tiến vào Phương Thiên vực từ chỗ đó.
Hắn ta có dự cảm mơ hồ, sợ rằng có một số việc sẽ vượt trước kế hoạch...
Đại vực Phi Linh...
Phương Hận Thiếu đưa tay đặt lên vòng tròn màu xanh này, nhánh cây màu xanh bắt đầu bốc cháy...
Thời điểm khi nhánh cây này bốc cháy, trong Hải Mãnh vực, Đường Vân và hai chân thần đại viên mãn cấp tốc bay về phía mục tiêu.

Là vị trí Đinh Tứ.
Hoa Thiên Mệnh nhìn chằm chằm về phương hướng cành cây thiêu đốt trên vòng tròn:
Phương Thiên vực! Chúng ta đi!

Dứt lời, Hoa Thiên Mệnh dẫn theo hai đại viên mãn còn lại, nhanh chóng lao đi.
Căn cứ vào vị trí bị thiêu đốt trên vòng tròn, dựa theo ước định ban đầu, bọn họ có thể đoán được ai là người tìm được mục tiêu! Trong Kỳ Môn vực, Hoa Thiên Mệnh đứng trên đỉnh một ngọn núi, nhìn vòng tròn trong tay.

Thiên Kiếm đại ca, sao thế?
Đằng sau Hoa Thiên Mệnh là hai đại viên mãn của Đông Phương gia.
Đường Vãn nhận thấy trong nhẫn tu di của mình truyền đến một cảm giác quen thuộc bèn vỗ lên nó, trong tay xuất hiện một vòng tròn màu xanh giống y hệt, cành cây quấn quanh vòng tròn này cũng đang bùng cháy.

Nhanh thể cơ à?
Đường Vãn nhìn cành cây thiêu đốt trên vòng tròn, trợn tròn mắt lên.
Dựa vào tài nguyên của gia tộc, không cần tới mười năm họ đã tu luyện từ chân thần cấp thấp thành chân thần cấp cao.
Số lượng ấy không hề ít, chí ít trong Phương gia, Mục gia cũng có vài vị.
Cành cây trên thân mộc Phù Tang có một đặc tính, chỉ cần được ngắt ra từ một nhánh thì cho dù khoảng cách xa xôi cỡ nào, khi một cành cây trong đó bị thiêu đốt, những cành cây còn lại cũng sẽ bốc cháy!
Vì vậy, sau khi Phương Hận Thiếu đốt cháy cành cây,mười hai vòng tròn màu xanh khác cũng bắt đầu bốc cháy.
Trong lịch sử Thần vực, tấm gương đại viên mãn phong thánh nơi nào cũng có.
Trên thực tế, nếu không có Phục Hy giúp đỡ, La Chinh muốn tu thành đại viên mãn cũng không dễ dàng như vậy.
Nếu không gặp được Phục Hy, không biết đến tận lúc nào hắn mới tu thành thần đạo Đoạn Tình nữa...
Cũng may có Phục Hy ra tay giúp đỡ, cộng thêm
Bát Quái Lục
của hắn ta giúp La Chinh rút ngắn rất nhiều thời gian lĩnh ngộ thần đạo Đoạn Tình!
Bất ngờ lắm à?
La Chinh hờ hững nhìn Mục Huyết Dung.
Cành cây quấn quanh vòng tròn màu xanh này được ngắt từ trên thân mộc Phù Tang xuống, hơn nữa còn là từ cùng một chục cây.
Khi ai đó tìm được mục tiêu sẽ đốt cháy cành cây trên vòng tròn màu xanh này.
Mặc dù hắn có tài năng hơn người nhưng cũng cần vượt qua hai giới hạn Vô Hình Vô Tướng và Hư Vô Quy Nhất của thần đạo Đoạn Tình!
Quan trọng hơn là, La Chinh một lòng nghiên cứu
dung đạo
, việc tu luyện thần đạo Đoạn Tình vẫn luôn dậm chân tại chỗ.

Cái này...
sao được chứ!
.
Hoàng Long vực...
Vân Phong vực...
Hai thanh đoản kiếm màu máu của Mục Huyết Dung nhẹ nhàng lượn lờ, bản thân nàng ta thì hóa thành một tia máu xông thẳng về phía La Chinh.
Đối mặt với đòn tấn công từ Mục Huyết Dung, La Chinh đã có phòng bị từ sớm.

Đáng tiếc.
Mục Huyết Dung lạnh lùng cười, sát khí trong mắt bốc lên nồng nặc.
Phương Hận Thiểu đứng sau lưng La Chinh, trong tay hắn ta xuất hiện một vòng tròn màu xanh lớn bằng bàn tay, có một nhánh cây màu xanh quẩn từng vòng quanh nó.

Đúng là rất bất ngờ.
Mục Huyết Dung hít vào một hơi, nhìn chằm chằm vào gương mặt của La Chinh.
Khi thấy nụ cười thản nhiên trên mặt hắn, trong lòng nàng ta bắt đầu bốc lên một ngọn lửa vô danh, nhưng giọng nói vẫn duy trì bình tĩnh như trước:
Nếu không phải vì lập trường bất đồng, ta sẽ khâm phục mắt nhìn người của muội muội.

Làm sao vậy, Đường Vãn?
Một đại viên mãn khác trong Đường gia hỏi.

Là Phương Thiên vực.
Đường Vãn nhìn chằm chằm vào vòng tròn màu xanh, chép miệng một cái rồi nói:
Mục Huyết Dung và Phương Hận Thiếu đã tìm được mục tiêu, chúng ta rút lui!
Lần này nhóm đại viên mãn bọn họ đã dốc hết toàn bộ lực lượng, trang bị tổng cộng mười ba vòng tròn màu xanh.
Thân thể đang lơ lửng trên không trung của La Chinh đột nhiên ngửa ra sau, cùng lúc đó, trường kiếm nổi lên trong tay, chém ra một đường vòng cung!
Đùng!
Tiếng nổ rền vang khắp bầu trời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.