Chương 2268: Chạy trốn thành công


Tìm kiếm thân thể...


Trái tim La Chinh chợt nhảy lên, giống như vừa gỡ xuống một tảng đá đè nặng, sâu trong đáy lòng truyền đế8n một cảm giác an tâm.
Không có bất cứ dấu hiệu nào, bàn tay khổng lồ rộng hơn một trăm trượng của La Chinh đột ngột đánh về phía đám người Đông Phương Thái Thanh! Đông Phương Thái Thanh đang tính toán thời gian sử dụng chuông Phù Thổ, còn những chân thần đại viên mãn khác cũng đang vận sức chờ phát động.
Một khi La Chinh bị chuông Phù Thổ giam cầm, bọn họ sẽ ra tay lần nữa...
Nhưng sau khi lớp đất này được khai quật, đạo bia của không gian thần đạo vẫn luôn treo lơ lửng trên không trung, nguyên liệu này xem như hoàn toàn mất đi, người đời sau không thể chế tạo ra một chiếc chuông Phù Thổ thứ hai.
Nếu sử dụng chuông Phù Thổ bao vây La Chinh lại thì có thể cắt đứt năng lực dịch chuyển không gian của hắn, đến lúc đó cho dù thực lực của La Chinh có cường đại thế nào đi chăng nữa cũng chỉ có thể trở thành con dê sắp bị làm thịt trước mặt mọi người mà thôi.
Hoa Thiê9n Mệnh phát hiện ra điều khác lạ từ trong sự im lặng của La Chinh, lập tức hỏi:
Không phải người phụ nữ kia là mẫu thân của huynh đấy6 chứ?

Có lẽ là phải.
La Chinh đáp.
Lần này đến lượt Hoa Thiên Mệnh kinh ngạc.
Nếu bị cái tát này đánh trúng, hậu quả thế nào không khó để tưởng tượng! Ông ta không tu luyện thần đạo Hậu Thổ như Đường Vãn, không thể truyền sức chịu đựng của bản thân cho mặt đất!
Vù!
Đông Phương Thái Thanh cắn răng, đột nhiên dốc hết sức lực hạ xuống phía dưới.
Bàn tay khổng lồ của La Chinh xẹt ngang qua đỉnh đầu của Đông Phương Thái Thanh, một chương này mang theo cuồng phong giống như những chiếc roi da quất vào đỉnh đầu Đông Phương Thái Thanh khiến da đầu ông ta đau rát.
Nhưng họ tuyệt đối không ngờ rằng La Chinh lại đột nhiên làm khó dễ Đông Phương Thái Thanh vào đúng thời điểm mấu chốt này!
Vù vù...
Nhìn bàn tay đập tới của La Chinh, sắc mặt Đông Phương Thái Thanh cũng bất chợt thay đổi.
Vừa rồi dốc hết toàn lực chống lại một đấm của La Chinh, bàn tay sắt của ông ta đã sắp sửa bị nghiền nát.
Đúng lúc này, Đông Phương Thái Thanh lại dùng chân nguyên truyền âm nói với các chân thần đại viên mãn khác:
Các vị, sau khi tiến vào Xà Linh vực, chắc chắn La Chinh sẽ thi triển dịch chuyển không gian để bỏ trốn! Xà Linh vực không cấm dịch chuyển không gian, ta muốn thử thêm một lần nữa!
Cứ thế trơ mắt nhìn La Chinh rời đi, tất cả mọi người đều không cam tâm.

Thử thế nào? Thực lực của người này mạnh hơn chúng ta một khoảng xa, hắn không tới giết chúng ta thì đã tạ ơn trời đất rồi.
Một gã chân thần đại viên mãn bất đắc dĩ nói.
Những chân thần đại viên mãn khác cũng tức giận ra mặt.
Hơn mười chân thần đại viên mãn thuộc các gia tộc quyền thế lại bị một mình La Chinh trấn áp, chuyện này thực sự quá mất mặt, nhưng nhìn thấy thân thể khổng lồ cao mấy chục nghìn mét đó thì ai còn dám đi lên đầu sóng ngọn gió?
Như vậy suy ra tám chín phần mười người phụ nữ này là mẫu thân mình rồi, quả nhiên bà ấy vẫn chưa chết,3 hơn nữa Đông Phương Thuần Quân còn đang giúp bà tìm kiếm thân thể...
Mặc kệ thế nào, dù sao vẫn chưa chết...
Phụ thân của La Chinh là kẻ thù không5 đội trời chung với Mục Hải Cực, mà mấy năm nay Hoa Thiên Mệnh cũng dần dần hiểu rõ chân tướng.
Năm đó Mục Hải Cực phát động chiến tranh vũ trụ chẳng qua cũng chỉ là tay chân của Đông Phương Thuần Quân mà thôi, nói cách khác kẻ thù thực sự của La Tiêu chính là liên minh các gia tộc quyền thể do Đông Phương Thuần Quần cầm đầu.

Ta hiểu rồi.
La Chinh cười lạnh, hiện tại Xà Linh vực chỉ cách chừng một bước, tất nhiên hắn sẽ không ngu ngốc chờ Đông Phương Thái Thanh lấy pháp bảo này ra.
Hắn lập tức nói với Hoa Thiên Mệnh:
Nếu huynh có thể tìm ra một con đường khác, hãy mời bọn họ đến Tiên Phủ trong rừng Lang Tuyền tìm ta! Thiên Mệnh huynh, sau này gặp lại!
Dứt lời, La Chinh đột nhiên xoay người một cái.
La Chinh đã bước vào Xà Linh vực trước một bước, còn ngoảnh đầu lại mỉm cười với mọi người, toàn thân bắt đầu liên tục thu nhỏ lại...
Trong lúc thu nhỏ, hẳn đã thi triển dịch chuyển không gian tạo nên một lối đi không gian, sau đó biến mất ngay trước mắt mọi người.
Chuông Phù Thổ là một món pháp bảo không gian, khắp Thần vực cũng chỉ có một món này.
Chuông này là do lớp đất dưới đạo bia của không gian thần đạo tạo ra, lớp đất này đã tích tụ dưới đạo bia của không gian thần đạo vô số năm, đã được đạo uẩn thấm nhuần, trở nên cực kỳ có linh tính, cho nên pháp bảo không gian được chế tạo từ loại đất này cũng là một vật thể phi phàm.
Lê Lạc Thủy - mẫu thân của La Chinh là nhân vật thể nào, tại sao Đông Phương Thuần Quân lại si mê như vậy? Hoa Thiên Mệnh cảm thấy vô cùng hỗn loạn...
Lúc này La Chinh không có cơ hội giải thích nhiều hơn với Hoa Thiên Mệnh nữa, mười dặm trước mặt hắn là nơi giao nhau giữa ba đại vực, một khi rời khỏi Phương Thiên vực và Hải Mãnh vực hắn sẽ có thể sử dụng dịch chuyển không gian một lần nữa.
Sĩ khí vốn bị suy giảm của đám chân thần đại viên mãn này lại dần dần nâng cao.
Nhưng bọn họ không biết, lúc Đông Phương Thái Thanh dùng chân nguyên truyền âm thì Hoa Thiên Mệnh cũng đã âm thầm
truyền
tính toán của bọn họ cho La Chinh biết!
Sử dụng chuông Phù Thổ cũng sẽ khuấy động pháp tắc không gian, sẽ phải chịu đựng hình phạt từ bảng đá thống trị, cho nên Đông Phương Thái Thanh định sau khi tiến vào Xà Linh vực rồi mới sử dụng.
Hoa Thiên Mệnh thấp giọng nói.
Thân thể hoang thần của La Chinh đúng là rất lợi hại, nhưng sau khi tiến vào Xà Linh vực, uy hiếp sẽ giảm đi đáng kể, ai còn ngu ngốc đứng một chỗ cho La Chinh nện xuống? Đến lúc đó, những chân thần đại viên mãn bọn họ sẽ liên tục dịch chuyển không gian, tất nhiên La Chinh sẽ không còn là đối thủ!
Nhưng sau khi tiến vào Xà Linh vực, La Chinh cũng sẽ thi triển dịch chuyển không gian, muốn giữ La Chinh lại cũng không phải chuyện đơn giản.
Mục Huyết Dung thản nhiên nói.
Đông Phương Thái Thanh cười nhạt một cái:
Vậy thì dễ rồi, ta có mang chuông Phù Thổ tới.
Nghe được ba chữ chuông Phù Thổ, ánh mắt tất cả các chân thần đại viên mãn đều sáng rực lên.
Sau một chưởng khiến Đông Phương Thái Thanh dạt ra xa, đôi cánh sấm sét khổng lồ sau lưng La Chinh đột nhiên lóe lên.

Đoàng!

Đông Phương Thái Thanh cười lạnh một cái, đột nhiên nói:
Ngoại trừ cái thân thể đó thì thực lực của hắn thật sự mạnh hơn chúng ta nhiều như vậy sao? Nếu không gian ở đây không bị phong tỏa, các ngươi còn phải sợ hắn sao?
Nghe nói như thế, ánh mắt các chân thần đại viên mãn đều sáng ngời.

Đúng, hắn chỉ có thân thể cường tráng mà thôi, lực lượng hùng mạnh mới là chỗ dựa đích thực!

Nếu không phải phong tỏa không gian thì hắn đừng hòng động vào ta!

Suy cho cùng hắn vẫn chỉ là một chân thần đại viên mãn, cũng chẳng phải á thánh...
Trình độ thực lực càng cao, hiệu quả của sức mạnh lại càng không thể hiện ra ngoài, Người bước đến giai đoạn Thánh Nhân thì đều thi triển đại thần thông, hiếm có ai đọ sức bằng sức mạnh thuần túy, nguyên nhân chủ yếu là rất khó có thể dồn sức mạnh lên người đối phương.

Đuổi theo!

Hắn chỉ là đại viên mãn, dựa vào dịch chuyển không gian thì không chạy được xa!

Còn có cơ hội bắt hắn!
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.