Chương 2279: Nhạc ngâm liễu


Nghe La Chinh hỏi vậy, Ngự Thần Phong cũng ngơ ngác:
Đệ muốn biến thành con rối chuột hay là biến thành con rối rắn?



Biến thành n8gười!
La Chinh tức tối nói.

Cho một người bạn, chân thần cấp trung.
<9br>Lão đã mất đi thân thể, hiện chỉ là một hồn thể.
La Chinh đáp.

Hiểu rồi.
Ngự Thần Phong cười ha ha.
Ninh Vũ Điệp khuyên bảo một lúc lâu, La Niệm mới kỳ kèo ném con rắn nhỏ cho Ngự Thần Phong.
Ngự Thần Phong như nhặt được bảo bối, lập tức vỗ vỗ vào con rối bên cạnh, cười nói:
Tiểu sư đệ, con rối này là của đệ đấy.

Cố, Cố gia huynh đệ...

Cực Ác lão nhân cũng giống như quái miệng rộng Ngô Ngữ, năm đó khi còn ở trong địa lao đều bị Ngự Thần Phong giày vò thê thảm.
La Chinh mỉm cười, sau đó quay sang nói với Ngự Thần Phong:
Không tệ.

Sau đó La Chinh tới gần con rối, chuẩn bị di dời linh hồn của Cực Ác lão nhân vào trong.

Ta biết?
Ngự Thần Phong nheo mắt lại, suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không nghĩ ra thân phận của người này.
La Chinh không nói gì thêm.

Đệ muốn dùng à?
Ngự Thần Phong hơi ngạc nhiên.
Số lượng con rối trên tay hắn ta vẫn còn rất 3nhiều, nhưng đối với thực lực hiện tại của tiểu sư đệ thì không có tác dụng quá lớn.
Hắn ta vừa nói xong, gương mặt con rối bắt đầu chuyển động không ngừng.
Vừa rồi vẫn còn là một thiếu niên non trẻ, bỗng chốc trên mặt đã xuất hiện đầy nếp nhăn, hóa thành một ông lão đạo mạo.
Khi vừa nghe Cực Ác lão nhân gọi tên, nàng mới phản ứng kịp.
Ngự Thần Phong cũng hơi kinh hãi, ánh mắt dao động liên tục trên người con chuột kia...
Thực lực như vậy, Cực Ác lão nhân không thể nào tưởng tượng nổi Rất nhiều chân thần cấp cao cả đời cũng khó mà đạt được thực lực nhường này.

Được! Đương nhiên là được!
Cực Ác lão nhân gật đầu lia lịa.
Ngự Thần Phong nghe xong liền tỏ vẻ khinh thường, sau đó vươn tay vỗ nhẹ một cái.
Chiều cao của con rối bắt đầu rút ngắn liên tục, cánh tay, hai chân cũng không ngừng co lại, biến thành độ cao của người bình thường.
Ngự Thần Phong chỉ vào con rối, sửng sốt một lúc lâu mới lên tiếng:
Ngươi, ngươi...
Cực Ác lão nhân?

Nhưng đệ muốn giúp ai làm thân thể vậy?


Huynh biết người này.
La Chinh cười khẽ.
Ngự Thần Phong hiểu rất rõ tính cách của thằng nhóc La Niệm.
Đồ đã rơi vào tay nó thì sẽ không có chuyện trả trở về, hiện tại chỉ có thể nhờ La Chinh giúp đỡ.
Hiện tại thuật con rối của Ngự Thần Phong đã gần như đạt đến cực hạn, không thua kém Cổ Bắc là bao.
Hắn ta đã phát hiện ra một ít kỹ thuật không tầm thường trên người con rắn kia, nhưng với ánh mắt của hắn ta mà lại không thể nhìn ra kỹ xảo trong đó, cho nên mới muốn từ từ tìm hiểu.

Tạo hình này quá lố rồi, có thể bình thường một chút không? Giống như A Phúc vậy?
La Chinh hỏi.
Thân thể của A Phúc là do Cố Bắc tự tay chế tại, gần như đã đạt đến trình độ giống y như thật.
Thế nhưng Ngự Thần Phong đột nhiên nhanh chân đứng chặn trước người La Chinh.

Có ý gì?
La Chinh hỏi.

Cửu Di cũng từng nghe nói về lai lịch của chuột Thạch Lẫm sao?
La Chinh cười hỏi.
Hàm Cửu Di gật đầu:
Chân linh độc nhất nổi tiếng đến vậy, sao không biết cho được.
Linh hồn của Cực Ác lão nhân hóa thành một vầng sáng mờ, tức khắc lao vào trong con rối.
Chẳng mấy chốc, trên mặt con rối bắt đầu xảy ra biến hóa rất nhỏ, mũi nhô lên cao, hóa thành mũi ưng, tóc đen cũng biến thành màu xám, mắt cụp xuống, dáng vẻ thoạt nhìn giống như một ông già hung ác.

Chuột Thạch Lẫm! Là con chuột này?
.
Hàm Cửu Di ngồi cách đó không xa vẫn luôn quan sát đánh giá cái xác chuột này, nhưng mãi không nhớ ra lại lịch của nó.

Giá trị của con rắn vàng nhỏ kia chắc chắn cao hơn con rối của ta rất nhiều, ta chỉ mong để đưa con rắn nhỏ cho ta nghiên cứu một khoảng thời gian.
Ngự Thần Phong cười nói.
Sở dĩ hắn ta đáp ứng mọi yêu cầu của tiểu sư đệ đều là vì con rắn kia...
Chỉ một lát sau, 6một con rối hình người xuất hiện giữa đại sảnh.
Con rối này cao hơn mười mét, thoạt nhìn cường tráng khỏe mạnh, lưng đeo bảy tám th5anh trường kiếm, từ cổ đến cánh tay được bố trí vô số những cơ quan và pháp trận.
Hắn tới gần con rối, thả linh hồn của Cực Ác lão nhân ra ngoài...

Vu!

Tuy lão biết Ngự Thần Phong sẽ không làm gì mình, nhưng sắc mặt vẫn không được tự nhiên.

Ngươi mới được La Chinh thả ra chưa lâu phải không? Sao thân thể lại bị hủy?
Ngự Thần Phong tò mò hỏi.
Kẻ tu luyện tới cấp bậc như bọn họ, thân thể cũng chỉ là một cái túi da mà thôi.
Tuy con rối không thể nâng cao tu vi, nhưng con rối trước mặt có thể đánh bại chân thần cấp cao, còn có thể chạy thoát khỏi tay đại viên mãn...
Ánh mắt Ngự Thần Phong liếc nhìn đến La Niệm đứng cách đó không xa.
La Niệm đang mày mò điều khiển con rắn vàng, cậu vừa chú ý tới ánh mắt của Ngự Thần Phong liền lập tức cất con rắn vàng nhỏ vào trong nhân tu di của mình, vẻ mặt đầy cảnh giác.

Cái này, cái này...
phải nói từ con chuột Thạch Lẫm kia.
Ánh mắt của Cực Ác lão nhân nhìn chằm chằm vào xác chết của chuột Thạch Lẫm nằm trên mặt đất.
La Chinh nhìn sang La Niệm, còn chưa kịp lên tiếng thì cậu đã giành nói trước:
Không cho!

Niệm Nhi, con ở trong Tiên phủ có thúc thúc a di bảo vệ, con rối hình rắn này tạm thời không cần dùng đến, cho Hàm An mượn một khoảng thời gian đi được không?
Cuối cùng mẫu thân Ninh Vũ Điệp cũng phải đứng ra.
La Niệm hình thành nên tính cách như bây giờ cũng là do Ninh Vũ Điệp và Ngọc bà bà cưng chiều, có lẽ cũng chỉ có thể trồng cây Ninh Vũ Điệp ra tay mà thôi.
Những pháp trận và cơ quan vốn lộ ra ngoài cũng được che giấu tinh tế.

Được chưa?
Ngự Thần Phong cười nói:
Kể cả dung mạo cũng có thể tự động thay đổi!

Ánh mắt La Chinh quét qua một lượt, có thể cảm nhận được vài loại năng lượng đạo uẩn phát ra từ đó.

Con rối này là tác phẩm đắc ý của ta, nếu sử dụng thành thạo thì đánh bại chân thần cấp cao cũng không thành vấn đề, đụng tới đại viên mãn cũng có thể chạy trốn.
Ngự Thần Phong nói với vẻ dương dương đắc ý.

Cực Ác lão nhân, tạm thời lấy con rối này làm thân thể của ông được không?
La Chinh thầm hỏi trong đầu.
Cực Ác lão nhân đã nhìn con rối này đến ngây ngốc, vẫn không ừ hử lấy một tiếng.
Năm đó Nhạc thánh - Nhạc Ngâm Liễu của Nhạc gia đã dựa vào con chuột Thạch Lẫm này để phong thánh, có người nói trong con chuột này cất giấu bí mật chuyến thế của toàn bộ Thần vực.



Bí mật chuyển thể?
La Chinh nhướng mày.

Lúc còn ở vũ trụ đã có khái niệm
chuyển thế
, có sinh linh có thể mang theo ký ức đời trước để chuyển thể sống lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.