Chương 2288: Giải thoát


Mặc dù Hà Dĩ Đạo cũng tự biết mình không đấu lại được La Chinh, nhưng lão cũng không ngờ độ chênh lệch lại lớn đến vậy.

Lão 8đã từng có cơ hội so tài với đại viên mãn của gia tộc quyền thế trên đảo nổi, dù bị thua nhưng cũng không tới mức bị nghiền ép.
Vì thế chưởng này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của lão!

Khi trên mặt của Hà Dĩ Đạo còn tràn đầy vẻ kinh ngạc, La Chinh 9lại thuận thể tiến lên, cái tay còn lại của hắn đập vào vùng đan điền của lão.

Đây là nơi nào?


Sao ta lại xuất hiện ở nơi này?


Là tên kia!

Mặc dù những chân thần cấp cao này không rõ tình hình cho lắm, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Hà Dĩ Đạo, toàn thân không kìm nén được mà run run.
Hình ảnh khi họ bị Hà Dĩ Đạo bắt đi, những trải nghiệm đau đớn, thê thảm khi bị luyện chế thành độc nhân lúc trước như hiện rõ mồn một trước mắt.
Dù ký ức về sau hoàn toàn biến mất nhưng đương nhiên bọn họ nhớ rất rõ Hà Dĩ Đạo.
Có đôi khi đại viên mãn muốn giết chết đại v6iên mãn là việc cực kỳ khó, bởi vì hai bên đều có thể dịch chuyển chỉ trong nháy mắt.
Nếu như Hà Dĩ Đạo chạy trốn được, La 5Chinh phải chui xuống tìm lối đi không gian để truy sát người này, khi ấy sẽ khá rắc rối, ít nhất là cũng phải tốn rất nhiều thời gian.
Lực của cái đập này nhìn có vẻ nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ để phá hủy thế giới trong cơ thể của Hà Dĩ Đạo.
Cuối cùng, nàng rưng rưng nước mắt, phải cắn môi mới kìm nén không bật khóc.
Trong Thần vực, Cơ Lạc Tuyết cũng là cành vàng lá ngọc, chưa từng chịu khổ cực như thế này, vậy mà nàng gian nan hành tẩu trong Thần vực lại phải chịu rất nhiều gian khổ.
Trước khi Cơ Lạc Tuyết bị luyện thành độc nhân, nàng thầm nhủ mình chết chắc rồi...
La Chinh chịu ra tay với Hà Dĩ Đạo đã làm cho bọn họ cực kỳ vui mừng rồi, chứ đâu ngờ hắn lại có thể dễ dàng giải quyết Hà Dĩ Đạo chỉ với hai chưởng.
Chuyện này chẳng khác nào chân thần đại viên mãn dễ dàng giết chết chân thần cấp cao.
Rốt cuộc người thanh niên này có lại lịch như thế nào?

Thù hận mà người nói với ta là vì con nhóc này sao?
Hà Dĩ Đạo không cam lòng hỏi.
Trong mắt lão, những chân thần cấp cao này cũng chỉ là một con rối mà thôi, hơn nữa nửa năm đến một năm lại đổi một nhóm mới.
Chân thần đại viên mãn trong Thần vực rất ít, nhưng chân thần cấp cao lại rất nhiều, lão muốn bắt được những con rối như vậy để chế tạo độc nhân là chuyện quá đơn giản.
Gia chủ của Mạc gia đứng cách đó không xa thấy cảnh này, trái tim không kìm nén được mà đập loạn lên.
Cùng là chân thần đại viên mãn mà tại sao lại chênh nhau nhiều đến thế? Hà Dĩ Đạo vốn không thể nào đấu lại được người này...
Về phần tộc Thanh Mộc ở trong rừng rậm, ai ai cũng trợn tròn hai mắt.
Đạo bia thần đạo Sinh Mệnh kia thả luồng sức mạnh sinh mệnh cực mạnh ra, thấm vào trong thân thể của Hà Dĩ Đạo.
Trong nháy mắt, những vết thương trên thân thể lão khép lại, ngay cả cánh tay bị La Chinh đập thành bột cũng khôi phục lại như trước...
Chỉ có điều, thế giới trong thân thể đã bị đập nát thì không thể nào phục hồi lại như cũ được nữa.

Cạch!

Một tiếng vỡ vụn vang lên giòn giã, thế giới trong cơ thể của Hà Dĩ Đạo đã bị chia năm xẻ bảy...
Lão tu luyện thuật Đại Thống Trị, nói về sức chiến đấu thì thần đạo này không bằng những thần đạo khác nhưng cấu tạo của thế giới trong cơ thể lại vô cùng hoàn mỹ.
Sau khi dần dần tỉnh lại, vừa nhìn thấy Hà Dĩ Đạo, trên mặt nàng tức khắc lộ ra vẻ sợ hãi.
Nhưng chỉ một giây sau, không ngờ nàng lại nhìn thấy bên cạnh mình có một bóng dáng quen thuộc đang đứng...

La...
La Chinh?

Mấy năm rồi chưa gặp nhau, sau khi La Chinh đột phá tới đại viên mãn, khí chất của hắn cũng thay đổi nhiều, nàng thật không dám nhận người quen!
La Chinh quay qua mỉm cười với Cơ Lạc Tuyết.
Không ngờ vào giây phút sau khi thức tỉnh lại, lại nhìn thấy La Chinh một lần nữa.
Nàng vô cùng kích động, bổ nhào về phía La Chinh không chút do dự.
Nhưng khi tới trước mặt hắn, nàng lại đột nhiên dừng lại.
Cơ Lạc Tuyết vẫn nhớ lúc Hà Dĩ Đạo luyện chế độc nhân, lão đã cẩn thận từng li từng tí.
Bây giờ toàn thân nàng đều có kịch độc, sợ là sẽ khiến La Chinh bị trúng độc.
La Chinh lại chẳng e dè chút nào, đưa tay khẽ ôm nàng vào lòng.
Lão cũng chưa từng coi những độc nhân này là chuyện đáng để quan tâm.

Đúng vậy, bất ngờ quá à?
La Chinh hỏi ngược lại.
Toàn thân Hà Dĩ Đạo đều không có chút lực nào, lão cười gượng:
Đúng là vô cùng bất ngờ...

Cơ Lạc Tuyết là người tỉnh lại cuối cùng.
Nàng không biết cảnh ngộ của những đạo tử khác như thế nào, nhưng có thể chắc chắn những chuyện mình trải qua là xui xẻo nhất.
Cơ Lạc Tuyết vừa mới lén đột nhập Thần vực thành công thì suýt nữa bị một cánh tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời bắt được.
Mười ba
độc nhân
bị Hà Dĩ Đạo điều khiến kia rơi ào ào từ trên trời xuống.
Hà Dĩ Đạo ngồi dựa vào đạo bia, không chọn cách chạy trốn.
Bây giờ lão đã trở thành kẻ tàn phế rồi, vốn không thể nào chạy thoát khỏi tay của La Chinh được.

Huynh thật sự là La Chinh?
Cơ Lạc Tuyết vẫn không thể tin nổi.
La Chinh mỉm cười nói:
Hàng thật giá thật.

Sau khi xác định thân phận của La Chinh, nàng vẫn sửng sốt một lúc.
Lão chỉ có thể dùng đôi mắt hung ác, nham hiểm kia nhìn La Chinh chằm chằm.
Cho tới bây giờ, Hà Dĩ Đạo vẫn chưa hiểu được vì sao La Chinh lại ra tay với lão?
Sau khi một vài độc nhân thoát khỏi giam cầm thì dần dần khôi phục lại ý thức của bản thân và từ từ bò dậy khỏi mặt đất, trong hai mắt tràn đầy vẻ hoang mang.
Hà Dĩ Đạo đã mất thế giới trong cơ thể, đồng nghĩa với việc mất hết tu vi.
Dù linh hồn của lão vẫn mạnh như trước, nhưng không có sự hỗ trợ của đạo uẩn, lão không thể nào thi triển
thuật Đại Thống Trị
được.

Bịch bịch, bịch bịch...

Đạo bia của Thần vực vô cùng kiên cố, trên lý thuyết nó không thể bị phá hủy.
Thân thể của lão nện vào nó, xương cốt toàn thân cũng bị gãy hết, ngồi xụi lơ trên mặt đất.
Nhưng một màn thần kỳ lại xuất hiện.
Nhưng trong một lần Cơ Lạc Tuyết đi ra ngoài, nàng gặp phải tên Hà Dĩ Đạo này.
Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân mình bị luyện chế thành độc nhấn, ký ức sau đó đều trống
rỗng.
Hành trình của cô gái này trong Thần vực cũng hơi long đong.
Nàng là một người cực kỳ kiên cường, nhưng giờ phút này cũng không kìm nén được bộc phát, khóc hu hu như một đứa trẻ.
Hà Dĩ Đạo nằm dưới đạo bia thấy cảnh này, khóe mắt hơi giật giật.
() Thời tới vận chuyển: thời cơ tới vận may cũng tới.
Dựa vào thiên phú ưu tú của mình, Cơ Lạc Tuyết nhanh chóng có vị trí vững chắc trong gia tộc Thiên La, có một lần thu hút được sự quan tâm của một vị chân thần đại viên mãn trong gia tộc Thiên La
.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nàng đã không phụ sự mong đợi của mọi người, tu thành chân thần cấp cao...
Mặc dù nàng may mắn chạy thoát, nhưng chẳng hiểu sao lại bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu nội bộ của một gia tộc, bị người ta đuổi giết liên tục.
Vất vả lắm nàng mới thoát khỏi cuộc đuổi giết, cuối cùng thời tới vận chuyển, gia nhập vào
gia tộc Thiên La
trong Thiên Vân vực.
Đây là một gia tộc cấp một tiêu chuẩn, đưa mắt nhìn toàn bộ Thần vực cũng coi như không tệ.
Có điều, khi nó bị chia năm xẻ bảy thì hàng nghìn tỷ sinh linh thứ cấp trong đó cũng bị diệt vong theo.

Rầm!

Hà Dĩ Đạo bị trúng hai chưởng liên tiếp của La Chinh, bay thẳng ra phía sau, đập vào đạo bia thần đạo Sinh Mệnh.

Muội muốn xử lý lão như thế nào?
La Chinh không thèm để ý tới Hà Dĩ Đạo nữa mà hỏi ý kiến của Cơ Lạc Tuyết.


Giết lão!


Khi cơn kích động qua đi, sắc mặt Cơ Lạc Tuyết đã khôi phục lại sự bình tĩnh, nàng dùng giọng nói lạnh lùng trả lời.


Đúng, giết chết tên ác độc này đi!



Tốt nhất là rút hồn luyện phách của lão!


Mười ba chân thần cấp cao cùng là độc nhân khác nghe thấy thế liền nhìn về phía Hà Dĩ Đạo với ánh mắt đầy vẻ căm hận...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.