Chương 2299: Giẫm lên vết xe đổ?


Đó là một con chuột cao cỡ con người!
Con chuột thật lớn...
.

Sau khi chú ý đến con chuột ấy, 9527 điều khiển thân thể La Chinh ngừng lạ8i tại chỗ.
Linh hồn của La Chinh không ngừng rung động, ép buộc thần thức lao ra khỏi đầu và kết nối với nhẫn tu di của mình.
Dù rằng hắn đã dốc hết sức nhưng nhẫn tu di vẫn im lìm như cũ.

Không hiệu quả à.
La Chinh cười khổ.

Lần nữa.
9527 bình tĩnh nói.
Có điều, việc gửi gắm hy vọng vào chuyện này là không thực tế.

Con chuột này không có trí tuệ, tạm thời không ăn đến ngươi đâu.
9527 cảm nhận được tâm trạng lo lắng của La Chinh nên lên tiếng an ủi.
Con chuột đó đi được một đoạn về phía La Chinh thì bỗng dưng quay đầu dán mắt vào chân thần đại viên mãn tên Khôn Ngạo.
Nó bất ngờ thay đổi phương hướng và tiến thẳng về phía Khôn Ngạo.
La Chinh gật đầu, thần thái trở nên tập trung cực kỳ.

Vù vù vù...
Ánh vàng ngoài thân thể hắn rực sáng, uy áp linh hồn vô hình bắn ra khỏi đầu hắn.
Với trạng thái hiện tạ6i của La Chinh, một khi hắn bị con chuột kia để mắt đến thì sợ là khó có thể may mắn tránh khỏi.
Kể ra thì xác thịt của mình cứng cáp hơ5n đám chân thần kia, thậm chí là hơn cả tộc trưởng Thiên Long.
Ngoài làn khói nhẹ uốn lượn kia thì nó không nhận thấy điều gì khác thường.

Làm sao bây giờ?
La Chinh hỏi.
Linh hồn La Chinh hiện lên ánh vàng.
Nhờ có uy áp linh hồn to lớn thúc đẩy nên thần thức cũng trở nên mạnh mẽ đến lạ.
Với tình trạng hiện tại, việc lấy xác chuột ra khỏi nhẫn tu di cũng không phải là dễ dàng.
Trên nhẫn tu di chỉ có dấu ấn linh hồn của La Chinh, luồng linh hồn của 9527 không thể nào lấy nó ra.
Hắn đi ba bước thành hai bước, cuối cùng đặt chân lên trên tế đàn.
9527 phóng thần thức ra quan sát một phen.
Không thể hiểu chân tướng nơi này trong một chốc được.
Hắn vừa mới di chuyển vài bước thì lại có thêm vài điểm sáng lục sẫm phát ra từ trong bóng tối xa xa.
Sau đó trên xương trắng cũng bắt đầu hiện ra những vết rạn loang lổ rồi mục nát thật nhanh, đến cuối cùng chỉ còn một đống tro chìm vào tế đàn.
Tể đàn bắt đầu xoay tròn một cách chậm rãi.
Xem ra cẩm chế được bố trí bởi dẫn hồn hương quả là mạnh lạ thường.
Suy cho cùng, nó có thể phong bế cả La Chinh và á thành như tộc trưởng Thiên Long, điều mà chân thần bình thường tuyệt đối không thể làm được.

Hình như...
không có tác dụng thì phải?
La Chinh hỏi.
Sau khi xoay khoảng ba vòng, những vòng sáng màu cam nhè nhẹ chợt nổi lên ở trung tâm tế đàn.

Roet...
Vào giờ phút này, La Chinh chợt cảm thấy cấm chế phong bế sáu giác quan của mình biến mất.
Hiện giờ hắn cưỡng chế đột phá lớp cấm chế này.

Vù vù vù...

Nó chỉ có thể khống chế thân thể La Chinh một cách miễn cưỡng, mức độ linh hoạt còn kém xa La Chinh tự điều khiển bản thân, trừ khi hắn cho phép nó cướp linh hồn của mình rồi đoạt xác...
Thế là La Chinh và 9527 đành lẳng lặng nhìn chằm chằm vào con chuột lớn kia.
Nhưng sau khi cái xác rơi trên tế đàn thì bộ lông bóng loáng bắt đầu tróc ra, cơ thể cũng không ngừng thối rữa.
Chỉ chớp mắt mà cơ thể chuột Thạch Lẫm ấy đã biến thành một đống xương trắng.
La Chinh và 9527 cùng thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao cũng là một con vật không có trí không Đợi đến khi con chuột lớn kéo Khôn Ngạo vào trong bóng tối, rốt cuộc La Chinh cũng tăng nhanh bước tiến.

Thần đạo Đoạn Tình!
Lần này hắn không vận dụng Thần đạo Đoạn Tình để phát huy chiêu kiếm mà chỉ để mở nhẫn tu di của mình, đây cũng là hành động bất đắc dĩ.
Nhờ hắn ra sức hết mình, rốt cuộc uy áp của một luồng linh hồn đã đột phá cấm chết Nhân lúc uy áp của luồng linh hồn này vừa xông qua cấm chế, thần thức của La Chinh cũng rót vào trong nhẫn tu di để kéo xác chuột Thạch Lẫm ra ngoài!

Có khả năng lắm...

Nhìn chung, suy đoán của 9527 có thể giải thích vài vấn đề một cách hợp lý.
Hai trong ba con chuột cực kỳ to lớn xuất hiện trong bóng tối không hề do dự mà ngậm thân thể của hai chân thần cấp cao trên đất đi.
Con còn lại thì chậm rãi đến gần La Chinh!
Nguy rồi...
La Chinh cười khổ:
9527, ngươi biết chạy không...

Chỉ e là dù có chạy cũng không qua được con chuột lớn này...
9527 bất đắc dĩ nói.
Nói không chừng con chuột kia không thể ăn được mình, trái lại mình còn có thể nhặt về cái mạng này vì điều đó chăng?
Ma.
Mỗi lần chuột Thạch Lẫm luân hồi, người ta đều có thể tìm tới nó bằng các chuột đời trước, chắc hẳn các chuột chính là vật mấu chốt.

Nhưng bây giờ ta lấy ra thế nào đây..
La Chinh lại hỏi.

Có lẽ là do kẻ độc chiếm chuột Thạch Lẫm bố trí chăng? Dẫn hồn hương chỉ có thể chế tạo huyễn cảnh chứ không gây chết người.
Sau khi mất đi sáu giác quan và rơi xuống đây, tất cả chỉ có thể ngoan ngoãn cho con chuột lớn đó ăn thôi.
9527 tiếp tục suy đoán.

Không, người xem!
9527 truyền cảnh tượng mình cảm giác được cho La Chinh.
Chuột Thạch Lẫm này vốn là một loại sinh linh thần kỳ vì xác của nó không hề thối rữa.

Lại nữa rồi!
9527 vừa dứt câu, cơ thể La Chinh lại cứng đờ tại chỗ lần nữa.
Lúc này, La Chinh đã cách tế đàn vô cùng gần.
E rằng, dù cho chân thần c9ấp cao ấy có bị con chuột ấy nhai nát toàn thân thì cũng không biết gì.
Cái chết ấy mới là oan uổng thật.
9527 suy tư một lát mới giơ tay phải lên trán:
Ngươi phóng thần thức mở dấu ấn linh hồn trong nhẫn tu di thử xem...

Phóng thần thức..
Linh hồn của La Chinh bị cấm chế đóng sáu giác quan, tựa như bị giam trong một cái rương đen thùi, nếu không có sự giúp đỡ của 9527 thì hoàn toàn không thể phân biệt phương hướng.
Nhưng bây giờ chỉ còn cách thử xem.
Dứt lời, nó tiếp tục điều khiển thân thể La Chinh di chuyển chậm rãi.

Ngươi nói xem, những con chuột này từ đâu ra vậy?
La Chinh lấy làm lạ bèn hỏi.

Lấy con chuột Thạch Lẫm đó ra.
9527 nói.
La Chinh không có quá nhiều manh mối để đến nơi đây, hắn chỉ dựa vào các chuột kia mà thôi.
9527 và La Chinh lại tập trung sự chú ý vào thứ đó.
Ngoài ánh sáng nhè nhẹ vẫn tỏa ra như trước thì xác chuột không có động tĩnh gì cả.
Con chuột nhẹ nhàng leo lên và tiếp cận chân thần cấp cao gần mình nhất, kể đó nó há miệng cắn lấy tên chân thần rồi kéo vào 3trong bóng tối.
chân thần cấp cao đó bị đóng sáu giác quan nên không hề biết tình trạng của bản thân.

Rám!

Xác chuột Thạch Lẫm rơi trên tể đàn.
Xúc giác, khứu giác, thính giác của La Chinh đều quay về sau một cơn choáng váng! Cùng lúc đó, con chuột đá trên tế đàn cũng sống lại, chẳng nói chẳng rằng nhào về phía La Chinh!
Chít chít chít!
Cặp mắt to cỡ hạt đậu và chứa đầy thù hận của chuột Thạch Lẫm nhìn La Chinh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.