Chương 2328: Vượt ải



Nhưng hung vật cấm địa không thể nào rời khỏi cấm địa được.
Tộc trưởng Thiên Long nói, hiển nhiên ông ta cũng cảm thấy đây là chuyện8 khó mà tưởng tượng nổi.

Đây là thường thức của Thần vực, nếu không những hung vật trong cấm địa đã chạy khắp thế giới từ lâu3 rồi.


Ta cũng không biết nữa.
Quái ngư nhìn La Chinh và tộc trưởng Thiên Long một chút, nó biết hai người này có thực lực mạnh nhất trong năm người, sau đó nói tiếp:
Các ngươi có chắc chắn giết chết được ác ma bình thường không?
Trong đám ác ma cũng được phân chia ra thực lực cao thấp khác nhau.
Đại ác ma đứng đầu còn mạnh hơn so với thánh nhân, mà bộ tộc Ác Ma là hung vật mạnh nhất trong vực sâu Ma Vực, chúng rất hiếm khi bị chết, cho nên mỗi ác ma đều tích lũy được sức mạnh tín ngưỡng ở mức độ khá cao.
Cho dù ác ma bình thường cũng ngang ngửa với Chân thần đại viên mãn.
Sau khi nhóm người Đông Phương Thuần Quân thoát khỏi những tiểu ác ma kia, tốc độ đi cũng tăng lên rất nhiều.
Trên đường, gần như họ không gặp phải sự chống cự hữu hiệu nào.
Bây giờ đám người đó đã vượt qua tầng thứ tư, tiến vào tầng thứ năm của vực sâu Ma vực...
Lúc chỉ còn cách đó khoảng mười dặm, cuối cùng bọn họ cũng phát hiện ra một bên của ngọn Hỏa Diệm Sơn này có một tòa nhà mái nhọn cực lớn, trong tòa nhà này lờ mờ có bóng người ẩn hiện.
Họ dừng bước lại để dò xét một lúc, cuối cùng tộc trưởng Thiên Long nói:
Chúng ta cứ tiến lên như vậy à?

Chắc chắn là không được rồi!
Quái ngư lập tức phản đối.

Sao vậy?
Tộc trưởng Thiên Long lộ ra vẻ không hiểu.
Mặc dù tốc độ của quái ngư rất nhanh, nhưng vẫn không thể so sánh được với đám người La Chinh.
Đi được một đoạn dọc theo bờ biển rất dài này, La Chinh có chút không kiên nhẫn, nói:
Ta vác ngươi bay, ngươi chỉ cần chỉ đường là được rồi.
Tuy hình thể của quái ngư không nhỏ, nhưng đối với La Chinh cũng không tính là gánh nặng.

Ta không quen, hơn nữa cửa ra vào của bãi chăn nuôi này cũng không xa, nhiều nhất mất khoảng nửa canh giờ là đến nơi rồi.
Quái Ngư không thích La Chinh hỗ trợ nó.
Con quái ngư này dẫn bọn họ đi về phía trước khoảng nửa canh giờ thì đến bên khác của biển dung nham.
Ở trước mặt bọn họ có hai ngọn Hỏa Diệm Sơn cực lớn.
Trên Hỏa Diệm Sơn này có ngọn lửa nóng rực cháy quanh năm suốt tháng, dù ở cách đó mấy chục dặm cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cực cao.
Dù sao những đại ác ma kia cũng đang lên kế hoạch cho chuyện này.
Quái ngư nói.
<9br>La Chinh lắc đầu:
Cứ mặc kệ chuyện này đã, ngươi nói xem đường rời khỏi đây ở đâu?
Quái ngư vặn vẹo thân thể trên mặt đất, bỗng 6nhiên phía dưới thân thể nó mọc ra từng cái chân nhỏ.
Ước chừng nó có tổng cộng hai, ba mươi đôi chân dài, giống như chân nhệ5n, nâng toàn bộ thân thể của nó lên.

Đi theo ta!
Quái ngư vừa dứt lời, những cái chân nhỏ của nó bắt đầu bước đều.
La Chinh đành phải thôi, tiếp tục bay theo sau nó.
Trong vòng nửa canh giờ này, La Chinh kiểm tra ký ức của Hoa Thiên Mệnh một lần nữa.
Hắn khẽ cau mày.
Vì thế ta mới nói đây là một cơ hội.
Quái ngư lại nói tiếp, trong đôi mắt cá của nó lóe ra hào quang màu xanh lam.

Tới gần thêm một chút đi, mọi người hãy thu hồi thần thức của mình lại, đừng có thả ra ngoài một cách bừa bãi.
La Chinh dặn dò.
Nhóm tộc trưởng Thiên Long gật đầu, cố gắng hết sức giữ im lặng, đi bộ tới gần hai ngọn Hỏa Diệm Sơn kia.
Bọn họ cứ thể tiến thắng một mạch về phía trước.
Đây không phải tin tức tốt đối với La Chinh.
Nếu chỉ có một con đường thông từ tầng thứ sáu tới tầng thứ năm của vực sâu Ma vực thì xác suất mà hắn gặp phải nhóm người đó khá lớn.
Hắn chỉ tiếp xúc mới ác ma có một lần, chính là ác ma Đồ Ách.
Chủng tộc này có bản tính như thế nào, hắn không rõ lắm và cũng khó mà hiểu nổi.

Nhưng lần này đã có cường giả quấy nhiễu, đám ác ma đóng quân ở đây hẳn sẽ giảm bớt.
Kết quả của thất bại thì ai cũng biết, chính là đám ác ma canh giữ nơi đây được lợi, nó trở thành món ăn ngon cho chúng.

Nơi này chỉ là bãi chăn nuôi của bộ tộc Ác Ma mà thôi, có quan trọng như thế không?
La Chinh hỏi.
Quái ngư bật ra tràng cười quái dị rồi nói với vẻ đau khổ:
Bộ tộc Ác Ma là một bộ tộc rất biết hưởng thụ, dục vọng ăn uống rất quan trọng đối với bọn chúng...
Cho dù về phương diện văn hóa hay là phương diện nghệ thuật, bộ tộc Ác Ma đều cực kỳ chú trọng.

Chỉ có thể cố gắng hết sức liều một phen.
Tộc trưởng Thiên Long nói.
Mặc dù ông ta là á thánh, nhưng chung quy cũng không phải người sinh ra trong gia tộc quyền thế mà thuộc tầng lớp thấp.
Nếu nói về thực lực thật sự, ông ta chưa chắc đã là đối thủ của nhóm Đông Phương Thái Thanh và Mục Huyết Dung.

Nếu như chưa giải quyết những ác ma này, bọn chúng có thể mau chóng triệu tập rất nhiều người của tộc bọn chúng.
Trên mặt quái ngư hiện ra vẻ thận trọng:
Nếu gọi một đại ác ma tới, quá lắm là ta sẽ bị bọn chúng ăn thêm lần nữa, còn các ngươi...
Ha ha, kết cục sẽ khó mà nói được.

Nghe thấy thế, trên mặt La Chinh và tộc trưởng Thiên Long đều toát ra vẻ thận trọng.
Chuyện này cũng chẳng có gì lạ, dù sao đó cũng là nhóm thánh nhân mạnh nhất trong Thần vực.
Có lẽ vực sâu Ma vực cực kỳ hung hiểm, nhưng thực lực của những thánh nhân này cũng rất mạnh.
Chỉ cần không phải đám đại ác ma đích thân ra tay, những hung vật khác vốn không có cách nào ngăn cản được đám thánh nhân này.
Tốc độ của con quái ngư này cực nhanh, nó chạy như điện trên mặt đất.

Chúng ta cũng xuất phát thôi.
La Chinh gật đầu.
Sau đó, tộc trưởng Thiên Long và ba vị Chân thần cấp cao khác cũng hóa thành một tia sáng bay vụt đi, đuổi theo con quái ngư này.
Loại chú trọng này bao gồm tất cả các mặt, đương nhiên là bao gồm cả đồ ăn ngon.
Đám ác ma chưa bao giờ nhìn thấy những thứ ở ngoài Thần vực, cho nên chúng phát triển tất cả mọi thứ trong vực sâu Ma vực đến mức cực hạn.
La Chinh lắc đầu.

Đến cửa khẩu rồi!
Quái ngư nhìn chằm chằm Hỏa Diệm Sơn, nói.
Để tránh bị bại lộ, La Chinh và nhóm người tộc trưởng Thiên Long bay chậm lại.
La Chinh đưa mắt nhìn ra xa, hỏi:
Nơi này có bộ tộc Ác Ma canh giữ à?

Có!
Quái ngư nhìn chằm chằm cửa khẩu:
Hơn nữa số lượng không ít đâu!
Con quái ngư này rất không cam tâm về số phận bị ăn lặp đi lặp lại của mình nên đã từng bày ra kế hoạch chạy trốn mấy lần, nhưng lần nào cũng thất bại.

Đã như vậy, ta sẽ cố gắng làm mồi nhử một lần.

Các ngươi tập kích ở sau lưng, thấy sao?
Quái ngư cười ha ha đề nghị.

Đối với quái ngự mà nói, đây chỉ là một cuộc mạo hiểm không có nguy hiểm, nhưng La Chinh và tộc trưởng Thiên Long chỉ có duy nhất một cơ hội mà thôi, đương nhiên áp lực sẽ khác nhau.


Được!
La Chinh gật đầu.

Lúc trước, ác ma Đồ Ách kia được coi như một kẻ rất mạnh trong bộ tộc Ác Ma, nhưng với thực lực hiện tại của La Chinh, hắn tự đánh giá rằng mình vẫn có thể ứng phó được.

Huống chi ác ma ở nơi đây chưa chắc đã lợi hại bằng Đồ Ách...

Sau khi bàn bạc xong xuôi, quái ngư bò thẳng về phía trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.