Chương 2342: Bóp chết
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1413 chữ
- 2022-02-12 03:39:03
Kết quả vô cùng tàn khốc, Kim Chú Vô Hình Kiểm của hắn ta vỡ nát, ngay cả một cánh tay cũng bị La Chinh chém đứt.
Nếu không có Đông Phương 8Cầu đột nhiên lôi đi, sợ là hắn ta đã bị La Chinh chém thành hai nửa ngay lúc đó! Đến lúc này Mục Thiên Thủ mới tin rằng mình quả thực không phải 3đối thủ của La Chinh...
So với hắn ta, Đông Phương Cầu nhìn nhận thực tế rõ ràng hơn nhiều.
Nhưng mấy chục năm nay lại đột nhiên thay đổi thái độ, đổi lại là người khác thì trong lòng đều sẽ nghi ngờ.
Vù!
Cho dù cách xa hơn mấy mươi dặm nhưng Hàm Thanh Đế vẫn chỉ tay về phía bên này.
Nhưng trong liên minh các gia tộc quyền thế, Hàm Thanh Đế căn bản không có địa vị gì, cho nên không đủ tư cách được gọi bằng cái tên này.
Hàm Thanh Đế chưa từng dời mắt khỏi gương mặt La Chinh, ông ta khẽ mỉm cười, lạnh nhạt nói với Mục Thiên Thủ:
Ai nói ta ra tay cứu các ngươi?
Nghe Hàm Thanh Để nói như vậy, Mục Thiên Thủ hơi sửng sốt, có chút ngờ vực.
Nó thấy La Chinh thi triển kiếm chiêu, lúc thì vui mừng, lúc thì nghiêm túc...
Tuy Dịch Thần Nhất Kiếm là do nó sáng tạo ra, nhưng kiếm pháp này không hoàn chỉnh, nói cách khác thì ngoại trừ một kiếm cực hạn ra, bộ kiểm pháp này còn rất nhiều khuyết điểm.
Mà mỗi một chiêu La Chinh sử dụng đều hoàn toàn thích hợp, giống như hắn được sinh ra là vì Thần đạo Đoạn Tình!
Trong nghịch cảnh như vực sâu Ma Vực, nếu để bản thân chịu trọng thương thì đúng là không phải lựa chọn sáng suốt, La Chinh cũng chỉ đành né tránh cú đâm của Đông Phương Cầu.
Không hổ là á thánh...
La Chinh thầm nói trong lòng.
Một tia sáng màu xanh từ ngón tay bắn ra, xẹt qua khoảng cách năm mươi dặm, phóng thẳng tới chỗ La Chinh.
Không gian giữa La Chinh và hai á thánh bị đánh vỡ, ép La Chinh phải lui về sau.
La Chinh nhìn tia sáng chia cắt không gian, sắc mặt bỗng trở nên nặng nề.
Nhưng trong lòng Đông Phương Cầu lại có suy nghĩ khác.
Đừng thấy Đông Phương Thuần Quân cho phép Hàm Thanh Để bước vào vực sâu Ma vực mà lầm, từ đầu đến cuối ông ta vẫn luôn ôm nghi ngờ đối với người này.
Dù sao trước đây Hàm Thanh Để ngông cuồng như vậy, sau khi đẩy Hàm gia vào đảo nổi thì liên tục từ chối lời mời đầy thiện ý của liên minh các gia tộc quyền thế, thậm chí chưa bao giờ để Đông Phương Thuần Quân vào mắt.
Không bắt được La Chinh cũng không phải chuyện gì mất mặt, chỉ cần Đông Phương Thuần Quân nắm giữ vực sâu Ma Vực trong tay thì muốn loại bỏ thằng nhãi này khỏi vực sâu Ma Vực cũng chỉ cần một ý nghĩ mà thôi.
Tội gì phải liều mạng với hắn nữa? Có điều, Mục Thiên Thủ lại là một tên bại não, bây giờ chọc cho La Chinh truy sát không buông, đến mức chính Đông Phương Cầu cũng không biết phải làm sao.
Kim Kiếm Ngưng!
.
Nếu chỉ bàn về thực lực thì có lẽ Mục 9Thiên Thủ mạnh hơn Đông Phương Cầu một chút, nhưng nói về mắt nhìn thì Đông Phương Cầu lại cao hơn Mục Thiên Thủ rất nhiều.
Thời điểm La C6hinh khởi động Thần đạo Đoạn Tình, Đông Phương Cầu đã có ý định lùi bước.
Trong suy nghĩ của gã, đường hầm từ tầng thứ sáu đi lên đã bị kh5óa chặt, La Chinh có mọc cánh cũng không thể rời khỏi vực sâu Ma Vực.
Cheng, cheng, cheng...
Hắn liên tục thi triển sáu bảy chiêu.
Thừa Ảnh kiểm di chuyển trong một phạm vi rất nhỏ, nhanh chóng hóa giải thể tấn công của Đông Phương Cầu.
Hay, hay...
Cặp mắt ẩn nấp trong vùng nước đen càng ngày càng hưng phấn.
Tuy Mục Thiên Thủ chỉ còn một cánh tay nhưng vẫn không nuốt trôi được cục tức này, ánh mắt vẫn đầy hung ác và ý chí chiến đấu.
Cheng cheng cheng cheng...
Kim Chú Vô Hình kiếm ngăn chặn mấy lần, La Chinh nhẹ nhàng bật ra một chữ
vỡ
, sức mạnh Thừa Ảnh kiếm bạo phát ra chợt tăng vọt lên gấp bội.
Cheng!
Thế nhưng La Chinh vẫn cắn chặt ở phía sau.
Nhưng vào lúc này, một đường sáng xanh từ xa lao vụt tới...
Thánh nhân?
Đông Phương Cầu híp mắt lại, trở nên cảnh giác:
Hàm Thanh Đết
Mục Thiên Thủ cười ha ha:
Tốt quá! Có Thánh Nhân đích thân tới rồi! Là thánh nhân Hàm gia! Ta xem ngươi có năng lực như thế nào, có bản lĩnh thì sống sót thoát khỏi tay thánh nhân đi!
Mục Thiên Thủ muốn nhanh chóng thoát khỏi La Chinh nhưng thực lực không đủ, bây giờ đột nhiên nhìn thấy thánh nhân xuất hiện thì vui mừng khôn xiết, không hề có phong phạm của một á thánh nữa.
Hàm Thanh Để bay từ xa tới đây, chỉ khoảng chừng hai hơi thở đã tới bên cạnh Mục Thiên Thủ và Đông Phương Cầu.
Đa tạ thánh nhân Hàm gia ra tay cứu giúp.
Mục Thiên Thủ chắp tay nói.
Trong tên của Hàm Thanh Để có một chữ
Đế
, nếu tôn trọng, hoàn toàn có thể gọi ông ta một tiếng
Để thánh
.
Đối mặt với á thánh, hắn còn có sức đánh một trận, thậm chí có thể áp chế á thánh.
Nhưng đối mặt với thánh nhân đích thực, trong lòng hắn hoàn toàn không dám chắc chắn.
Huống chi Hàm Thanh Đế còn thuộc lớp hàng đầu trong các thánh nhân, nếu không ông ta đã chẳng thể một thân một mình đưa Hàm gia vào nhóm mười gia tộc quyền quý hàng đầu.
Xà mâu đột nhiên xoay tròn bằng tốc độ không thể tin nổi, tạo thành một sức bật kinh khủng! Đông Phương Cầu nhẫn nhịn lâu như vậy, lại sử dụng sát chiêu vào đúng lúc này, quả thực nằm ngoài dự đoán của La Chinh.
Càng trong những lúc như thế này thì càng không thể hoảng loạn.
Tấm thái của La Chinh không hề dao động, kiếm Thừa Ánh trong tay bổ dọc một nhát, sau đó lại khêu nhẹ một cái, rồi lại đột nhiên chém ngang một đường...
Chỉ bàn về thực lực, La Chinh chẳng thèm để hai người này vào mắt.
Nhưng ánh mắt và phán đoán của bọn họ thì những chân thần đại viên mãn tầm thường không thể nào so sánh.
Ngay khi La Chinh lựa chọn lùi về sau, ánh mắt Đông Phương Cầu chợt lóe lên, được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, cầm xà mâu ép sát!
Vù!
Kim Kiểm lại hóa thành một mảnh thần chú màu vàng.
Thấy La Chinh thuận thế đâm tới một kiếm, xà mâu của Đông Phương Cầu đâm xuyên qua theo một góc độ tài tình.
Góc độ này khiến La Chinh vô cùng khó chịu, một kiểm này của hắn vốn có thể ám sát Mục Thiên Thủ, nhưng bản thân hắn cũng bị xà mâu đầm xuyên, không chết cũng trọng thương.
Đương nhiên đôi mắt này không biết, Cực Giản Kiếm Đạo mà La Chinh tu luyện vốn đã cực kỳ phù hợp với
Dịch Thần Kiếm
, chính vì vậy La Chinh mới đi tới tầng trên của Thần đạo Đoạn Tình, sau đó còn tìm hiểu thêm về
Thủy Sơ Kiếm Pháp
nên trình độ kiểm đạo đã đạt đến mức đỉnh đao.
Mấy sát chiêu liên tiếp của Đông Phương Cầu không có hiệu quả, gã cũng không có gì tiếc nuối.
Sau khi ép La Chinh tránh ra được một khoảng, gã lập tức xoay người kéo Mục Thiên Thủ bỏ chạy.
Đông Phương Cẩu trố mắt ngơ ngác, tâm trạng bỗng trầm xuống, trong lòng nổi lên dự cảm không tốt.
Thánh nhân Hàm gia nói vậy là sao.
Mục Thiên Thủ cười giả lả.
Hàm Thanh Đế thờ ơ đáp:
Ta chỉ không yên tâm, sợ La Chinh giết không sạch sẽ, để các ngươi có một luồng phân hôn chạy về thì rất phiền toái!
Dứt lời...
Đông Phương Cầu và Mục Thiên Thủ biển sắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.