Chương 2359: Âm thanh lạnh lẽo


Đối với Gia Lục thì đây là một canh bạc, hiện tại gã ta không thể nào xác định mình làm vậy có đúng hay không...

Nhưng sau 8khi mất đi tất cả thực lực, tâm lý của gã ta bị nghiêng lệch đáng kể
Rầm!


Gia Lục đập mở cửa lớn của đại điện Ác Ma chỉ 3bằng một quyển.
Lúc này Gia Lục mới nhảy lên, đứng trên ghế của mình.
Với hình thể bây giờ của gã ta thì không thể ngồi lên trên chiếc ghế khổng lồ kia, chỉ có thể dựa lưng vào ghế rồi nói với các ác ma khác:
Đến phiên các ngươi rồi!
Đồ Đạc và hai đại ác ma khác nhìn kết cục của Gia Lục, sắc mặt biến hóa vi diệu.
Ở vực sâu Ma Vực, thực lực chính là tất cả.

Ha ha, bây giờ Gia Lục đại nhân đã yêu như vậy rồi, không có tư cách ra lệnh cho chúng ta.
Một tiểu ác ma khác hét lên.
Những tiểu ác ma này linh hoạt như vậy, khi không dùng thần thức để xác định thì ngay cả thánh nhân cũng không thể bắt được sự tồn tại của bọn chúng, Gia Lục lại càng bó tay hết cách...
Nghe nói như thế, Gia Lục nổi giận đùng đùng:
Lũ đáng chết các ngươi, muốn làm thức ăn cho chó ma quỷ à?
Thấy Gia Lục nổi giận, đám tiểu ác ma vẫn không hề tém lại.
Một đại ác ma khác cũng nói:
Thực ra giữ nguyên trật tự ban đầu cũng không tồi, chí ít chúng ta ở trong vực sâu Ma Vực cũng có ăn có uống!

Nhưng các ngươi có thể chống lại đám thánh nhân kia?
Gia Lục cả giận nói.

Chúng ta có thể ngồi xuống bàn bạc.
Đồ Đạc cười ha hả.

Rầm!

Lời này khiến trên mặt Đồ Đạc và ác đại ác ma khác hiện lên vẻ kiêng dè.

Chúng ta có thể lựa chọn đổi ý.
Một đại ác ma khác nói.
Đại ác ma này tên là Tạp Linh, thực lực của gã gần bằng Gia Lục trước đây, còn mạnh hơn Đồ Đạc một chút.
Vì vậy, ngay cả khi đám tiểu ác ma này bị thánh nhân giết chết thì thực lực của chúng cũng không bị suy yếu.

Vù!

Tiểu ác ma
Ngạo Mạn
chợt lóe lên, đi thẳng tới đỉnh đầu Gia Lục.
Mặc dù thân thể Gia Lục chỉ cao hơn trăm mét, nhưng đối với đám tiểu ác ma tí hon này thì gã ta vẫn là một vật khổng lồ.
Tuy nhiên, bàn về thực lực thì bây giờ đám tiểu ác ma này lợi hại hơn Gia Lục rất nhiều.
Bình thường chúng đã phải chịu rất nhiều hình phạt nghiêm khắc từ gã ta, bây giờ thấy gã ta như vậy, đương nhiên chúng sẽ không khách khí.
Kẻ thắng có thể nuốt trọn hết thảy, ta cần ta cứ lấy, bốn đại ác ma chúng nó chính là tầng cao nhất của chuỗi thức ăn.
Đột nhiên từ trên đỉnh kim tự tháp rơi xuống, sự chênh lệch tâm lý này quá mức khó chịu...

Vì rời khỏi vực sâu Ma Vực mà bỏ ra cái giá như vậy, có phải quá lớn rồi hay không?
Đồ Đặc thản nhiên nói, trong mắt hiện lên vẻ ưu thương.
Chúng nó chỉ sợ kẻ mạnh, sợ Gia Lục trong quá khứ, mà trong mắt chúng, Gia Lục của bây giờ quá nực cười.

Cút hết đi!
Đại ác ma ở một bên khác của bàn tròn đưa tay ra, nhẹ nhàng bắn vào đỉnh đầu Gia Lục.

Bịch bịch bịch bịch...
Đám tiểu ác ma này bị ngón tay của Đỗ Đặc bắn trúng, văng ra như loạt mũi tên, va vào mặt tường trong đại điện.

Có ý gì, các ngươi muốn đổi ý?
Vẻ mặt Gia Lục bỗng trở nên tàn khốc.
Nếu như ba đại ác ma kia đổi ý, Gia Lục cũng không có cách nào.
Mặc dù thân phận của gã ta vẫn là một trong bốn đại ác ma, nhưng đã mất đi hết toàn bộ thực lực thì đó chẳng qua cũng chỉ là một thân phận mà thôi.

Đúng.
Đồ Đặc gật đầu:
Dù sao tên kia cũng chỉ có thể nấp trong biển minh tưởng, một kẻ mà ngay cả tồn tại cũng không thể chứng minh thì có thể lợi hại đến mức nào?
Trong biển minh tưởng, những vật không thể xác định ấy đích thực là bá chủ, ác ma cũng không dám trêu chọc.
Thế nhưng ở bên ngoài biển minh tưởng, ác ma mới là chủ nhân của vực sâu Ma Vực! Nghe Tạp Linh và Đồ Đặc nói như vậy, trong lòng Gia Lục chợt trầm xuống...
Điều này có nghĩa là sự hy sinh của gã ta chẳng có chút ý nghĩa nào, càng có nghĩa là chiếc ghế vốn thuộc về gã ta trên bàn tròn này sẽ biến mất từ đây.
Trong đại điện, Đồ Đạc và hai đại ác ma khác lập tức đưa mắt nhìn sang.
Nhìn Gia Lục đột nhiên nhỏ9 lại vô số lần, cơ mặt mấy đại ác ma giật giật một chút, sau đó bắt đầu cười phá lên.

Ha ha ha...


Đột nhiên thấ6y người trở nên nhỏ như vậy, thực sự không quen!
Không chỉ có ba đại ác ma phá lên cười, mà đám tiểu ác ma co đầu rụt cổ trong gó5c tường cũng phát ra tiếng cười chói tai.

Gia Lục đại nhân trở nên nhỏ như vậy!

Nhưng vẫn lớn hơn chúng ta!

Nhưng về thực lực thì bây giờ yếu lắm luôn nhỉ?
Bảy tiểu ác ma vui sướng khoa chân múa tay.
Chúng nó là tồn tại tương đối đặc biệt, là hung vật được tộc Ác Ma dùng phương pháp đặc thù để luyện ra, không sống nhờ vào sức mạnh tín ngưỡng.
Nếu như nói ngồi xuống bàn bạc từ sớm, gã ta cần gì phải thi triển Ma Tinh Nổ Tung, tự khiến mình phát nổ?
Ha ha ha, Gia Lục đại nhân tức giận rồi...

Hắn cũng có ngày này?

Kẻ yếu tức giận thì có tác dụng gì sao?
Đám tiểu ác ma leo lên trên vách tường, giọng điệu mỉa mai vang lên rõ ràng.
Đập xong một cái, Gia Lục tỉnh táo lại một chút.
Gã ta mỉm cười với Đổ Đặc và hai ác ma khác:
Nhưng các ngươi đừng quên, thời điểm chúng ta lựa chọn mạo hiểm thì đã đồng ý hợp tác với người kia, ngươi nói người nọ sẽ từ bỏ ý đồ sao?


Ngay cả phản ứng của Gia Lục đại nhân cũng đã chậm đi rất nhiều!

Ngạo Mạn
đứng trên đỉnh đầu Gia Lục hét lên.

Vù vù...
Thấy thế, những tiểu ác ma khác cũng xông tới, đứng trên đỉnh đầu Gia Lục.

Các ngươi cút xuống dưới cho ta.
Gia Lục sa sầm mặt.
Gia Lục đập vào chiếc bàn tròn màu xanh xám.
Chỉ là, với sức mạnh của gã ta bây giờ thì chỉ có thể đập ra một cái khe nhỏ trên chiếc bàn khổng lồ này mà thôi.
Gã ta thấy vô cùng bất lực, càng cảm thấy tất cả ác ma đều phản bội mình.

Không công bằng!
Giọng Gia Lục khàn khàn,
Tộc chúng ta từng có công bằng sao? Ha ha...
Đồ Đặc hỏi ngược lại khiến Gia Lục á khẩu không nói nên lời, những đại ác ma khác và cả tiểu ác ma trên vách tường cũng cười ré lên, trong đại điện ngập tràn bầu không khí sung sướng.

Nhưng chỉ sau một khắc, những tiếng cười này đột nhiên im bặt.

Một cảm giác đặc biệt lan tỏa khắp đại điện...

Ngay cả đám tiểu ác ma trên vách tường cũng trở nên bất an, một cảm giác sợ hãi cực đoan vồ lấy trái tim bọn chúng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.