Chương 2362: Mất đường lui



Bất luận lý do là gì, chắc là không còn ai ở dưới có thể đối đầu với chúng ta nữa!


Các chân thần đại viên mãn và á thánh nghị luận8.

Ngay cả Hoa Thiên Mệnh cũng ngạc nhiên trước tình cảnh ấy, trong lòng sinh ra nghi ngờ.

Ừ.
Mục Hải Cực khẽ gật đầu:
Có thể thấy được, những đại ác ma này rất không cam tâm.

Đông Phương Thuần Quân híp mắt, chỉ về phía trước:
Tầng dưới chót của vực sâu Ma Vực là một bẫy rập khổng lồ, có thứ gì đó đang dụ dỗ chúng ta chui vào bẫy, có điều ta không đoán ra mục đích của thứ đó.
Sắc mặt của Phương Thập Hình, Đường Lôn và những thánh nhân khác cũng trở nên nghiêm trọng.
Bọn họ đều đồng ý với phán đoán của Đông Phương Thuần Quân.

Vâng, thưa cha!
Mục Huyết Dung tiền một bước trên không trung.
Những thánh nhân khác cũng căn dặn tương tự, dĩ nhiên ai cũng cần dẫn một chân thần đại viên mãn theo với mình.

Sợ rằng không ai có thể đi.
Hàm Thanh Đế vẫn luôn lặng lẽ quan sát động tĩnh trong làn sương mù dày đặc trên bầu trời, đồng thời tự nhủ trong lòng.
Một số á thành và chân thần đại viên mãn đã có ý né tránh nhưng không dám nói rõ mà chỉ oán thầm trong lòng.
Các thánh nhân đều có suy nghĩ tỉ mỉ, làm sao có thể không nghĩ về điều đó? Đông Phương Thuần Quân bỗng dưng quay đầu:
Chuyến đi này cũng xem như là đánh cược, nếu sai thì có lẽ đến thánh nhân mạnh mẽ như bọn ta cũng sẽ chết.
Các vị không có cơ hội thứ hai, nếu không muốn đi thì có thể quay về ngay bây giờ!

Sau khi ba thánh nhân này tỏ thái độ, những thánh nhân khác cũng thể hiện lập trường của mình, dù sao bọn họ cũng sẽ không chết thật, cùng lắm là quay về vũ trụ tái tạo cơ thể mới thôi.
Thế nhưng sắc mặt của các á thành và chân thần đại viên mãn lại không dễ nhìn cho lắm.
Các thánh nhân không sợ chết vì bọn họ sẽ không chết.

Bọn họ...
bị ép!
Hoa Thiên Mệnh chợt nảy ra suy nghĩ này.
Thế nhưng ai có thể ép các đại ác ma tự sát? Mục đích của kẻ đó là gì? Nếu quả thật có người, thậm chí là thể lực ép bọn họ tự sát thì sức mạnh của người đó phải cao đến bực nào chứ?
Hắn là bọn họ bị buộc tự bạo.
Ngay lúc Hoa Thiên Mệnh thầm đưa ra phán đoán ấy, Đông Phương Thuần Quân cũng lên tiếng.
Đừng thấy ba thánh nhân tiêu hao không ít sức lực để đối phó với một đại ác ma, bọn họ vẫn chưa sử dụng thủ đoạn áp đáy rương của mình.
Nếu như các thánh nhân liều mạng thật thì mỗi một người sẽ bộc phát ra sức mạnh không thể khinh thường.

Lần này ta sẽ liều mình theo Thuần Quân huynh!

Cùng lắm là ngưng tụ ra một thân thể mới trong vũ trụ thôi!

Dứt lời, Đông Phương Thuần Quân nhìn thoáng qua Đông Phương Thái Thanh và Hoa Thiên Mệnh:
Thái Thanh và Thiên Kiếm cần đi theo ta, ta sẽ bảo vệ cả hai.
Đông Phương Thái Thanh và Hoa Thiên Mệnh đồng loạt gật đầu.
Chỉ chân thần đại viên mãn mới có thể nắm giữ cấm địa, nếu thành công thật thì nhất định phải có người đứng ra nhận.

Mục Huyết Dung đi theo ta.
Mục Hải Cực cũng nói.
Thế nhưng bọn họ nhất định phải giành được vực sâu Ma Vực trong chuyến đi lần này, cho dù biết phía trước là cạm bẫy cũng không thể lựa chọn con đường khác.
Lựa chọn duy nhất là lùi lại và rời khỏi vực sâu Ma Vực, không ít người đều nghĩ đến điều đó nhưng lại không nói thẳng ra.
Cuối cùng Mục Hải Cực hỏi:
Hay là chúng ta bỏ lần này đi?
Đôi mắt Đông Phương Thuần Quân hơi giật giật, trầm ngâm.
Mục đích trong chuyến hành trình đến vực sâu Ma Vực này đã gần trong gang tấc, giờ lại bảo ông ta từ bỏ ư?
Không đời nào!
Đường Lôn bỗng nở nụ cười phóng khoáng sau câu nói của Đông Phương Thuần Quân:
Mặc kệ nó là thứ gì, ta vẫn châm lửa đốt nó thôi! Sợ cái gì?!

Nói đúng lắm, nơi này chung quy vẫn là Thần vực, hung vật có thể lợi hại đến cỡ nào chứ?
Đôi mắt Mục Hải Cực toát lên hai tia sáng sắc bén.
Á Thánh và chân thần đại viên mãn vốn đã chênh lệch về tu vi rồi, lỡ như bọn họ bỏ mạng thật thì sẽ không có cơ hội tái sinh.

Đã biết rõ là cạm bẫy mà còn bảo chúng ta nhảy vào chung ư?


Dù sao tác dụng của chúng ta cũng không lớn...

Bọn họ muốn chúng ta chôn cùng à?

Hồi lâu sau, ông ta lắc đầu:
Bỏ...
Chúng ta đã không còn đường lui rồi.
Cường giả do La Chinh dẫn về đang nhìn chòng chọc ở ngoài Thần vực và có thể nhảy vào đây bất cứ lúc nào.
Đông Phương Thuần Quân không thể gửi gắm hết mọi hy vọng vào nhóm Hiên Viên Vệ
Hốt Diễm
, sau cùng ông ta vẫn cần nhờ vào sức mạnh của Thần vực.
Việc đại ác ma Gia Lục tự bạo tro3ng trận chiến tại đồng bằng Tuyệt Vọng đã là khó hiểu rồi.
Nên biết nơi này là sân nhà của ác ma, cho dù Gia Lục không địch lại Đôn9g Phương Thuần Quân thì cũng có thể bỏ chạy hoặc là kêu gọi các ác ma tiếp viện mình.
Nếu như những đại ác ma ấy cùng chiến đấu thì6 bọn Đông Phương Thuần Quân chưa hẳn là đối thủ của bọn họ! Tình hình bây giờ lại càng bất hợp lý, ba đại ác ma ra mặt sau này cũng tự bạo 5luôn.
Đám sương mù ấy đã bay trên bầu trời vực sâu Ma Vực không biết bao nhiêu năm rồi, nó che đậy tất cả ánh sáng trên cao như một tấm vải bông thật dày vậy.
Đám sương mù này không hề thay đổi trong vô số năm qua, nhưng giờ nó lại bắt đầu xoay tròn thật chậm rãi và dần hình thành một vòng xoáy khổng lồ.
Trung tâm của vòng xoáy đang nằm ngay trên đỉnh đầu các vị thánh! Trong lúc đó, mặt biển minh tưởng lại bắt đầu gợn sóng.
Vùng biển đen này vẫn luôn bóng loáng như gương, dù sức mạnh to lớn có đánh trúng thì cũng sẽ bị tiêu trừ.

Ấy thế mà giờ lại có những vòng xoáy vô hình cuốn nước đen lên không trung và tạo thành những kỳ quan
rồng hút nước
! Cảnh tượng nước đen lẫn vào trong sương mù xám trắng trông như mực đen nhỏ lên giấy Tuyên Thành.

Chỉ trong thoáng chốc, nước đen đã nhuộm màu sương mù và làm vực sâu Ma Vực trở nên tối tăm hơn hẳn.


Vù!


Một cột sáng lóa mắt chợt bắn xuống theo hướng vuông góc với sương mù và đánh vào nơi cách chỗ mọi người đứng không xa.

Sau khi ba ác ma tự bạo, con đường phía trước đã thành một lỗ thủng lớn và phía dưới nó là tầng thứ bảy của vực sâu Ma Vực.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.