Chương 2367: Sao chép



Tối quá!



Đây là cái gì?

Trong bóng tối có gì đó!
Các chân thần đại viên mãn và á thánh nhanh chóng rơi vào trạng thái khủng hoả8ng lo sợ.

Bọn họ cảm giác được trong bóng tối có vật gì đó đang lượn lờ quanh người, trong cung điện bằng còn truyền ra từng luồng k3hí lạnh càng làm cho bọn họ rợn cả tóc gáy.
Trong giọng nói của ông ta ẩn chứa một luồng đạo uẩn không thể nào kháng cự, là đạo uẩn đến từ
thuật Đại Thống Trị
.
Bình thường uy nghiêm của Đông Phương Thuần Quân đã đủ để ông ta khống chế tất cả trong lòng bàn tay, cho nên rất ít khi thi triển thủ đoạn này, nhưng tình thế bây giờ đã hoàn toàn mất kiểm soát, ông ta phải ra tay bảo vệ
Sau khi ông ta quát lên một tiếng này, xung quanh lập tức yên lặng.
Nhiều năm qua, Trần Hoàng Dịch Kiểm vẫn luôn muốn điều tra rốt cuộc
vật không thể xác định
có hình dạng như thế nào, hắn ta tin rằng có thể nhìn thấy
vật không thể xác định
, nhưng vẫn không có kết quả.
Trên thực tế, quả thực bản thân
Vô Hình
có hình thái hoàn chỉnh.
Có điều trong Hắc Thủy vực, chỉ cần cho
Vô Hình
một thời gian, nó có thể sao chép ra một đối tượng hoàn chỉnh! Trần Hoàng Dịch Kiểm không biết trước đây
Vô Hình
đã từng sao chép hắn ta vô số lần, sau đó đưa Trần Hoàng Dịch Kiếm bản sao tới một thế giới khác.
Nhưng bên tai mọi người vẫn vang lên tiếng lửa cháy
vù vù
, điều này chứng tỏ lửa của thánh nhân cũng không biến mất, chẳng qua chỉ không thể lan ra mà thôi.
Ngay cả vị thánh nhân kia cũng có biểu cảm như vừa gặp phải quỷ, rõ ràng ông ta đang điều khiển ngọn lửa của mình, mà ngọn lửa này cũng gần trong gang tấc, nhưng ông ta lại không nhìn thấy? Đây là đạo lý gì...
Tuy các vị thần ở đây đều đã từng trải qua sóng to gió lớn, nhưng sợ hãi trong lòng cứ ngày một lan tràn, khó tránh sinh ra khủng hoảng.

Đi đi, các con, ta có đủ sức mạnh tín ngưỡng cho các ngươi, nhớ kỹ khí tức của bọn họ, nắm giữ sức mạnh của bọn họ...
Nàng ta thổi một hơi trong bóng tối.
Từng con
Vô Hình
lượn lờ trong không trung tối tăm, bay về phía ngược lại.
Những con
Vô Hình
này chính là
vật không thể xác định
trong miệng Trần Hoàng Dịch Kiếm.

Đánh tan màn sương đen này!
Một á thánh phóng ra một tia sáng màu trắng gai mắt từ đầu9 ngón tay.
Nếu là ở bên ngoài, ánh sáng trắng này đủ để chói mù mắt người bình thường, nhưng ở chỗ này, tia sáng màu trắng này lại h6oàn toàn không phóng ra được.
Mọi người chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên, sau đó lại chìm vào bóng tối!

Lửa tới!

Mộ5t thánh nhân gầm nhẹ một tiếng.
Thánh nhân này cũng tinh thông thần đạo Sổ Hỏa, tuy không lợi hại bằng Đường Lôn nhưng cũng không thể xem thường.
Ánh kiểm chợt lóe lên trong bóng tối, đồng thời truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, có người đã vô tình làm bị thương bạn đồng hành.
Tất cả mọi người loạn cả lên, nếu không có ai ngăn lại thậm chí còn có thể giết chết lẫn nhau.

Tất cả im miệng cho ta!
Đông Phương Thuần Quân chợt quát một tiếng.
Trong thần thức của ông ta, cô gái này cũng đang không ngừng bay xuống!

Mọi người đều khó thích ứng với hoàn cảnh tối tăm này, nhưng nàng ta sinh ra ở Hắc Thủy vực, bây giờ trở lại trong bóng tối vẫn hoạt động dễ dàng như cá gặp nước.
Dù sao tất cả mọi người đều có thể sử dụng thần thức bình thường, ngay cả khi hai mắt không nhìn thấy nhưng nhờ vào thần thức, họ vẫn có thể hoạt động như thường.
Dưới sự dẫn dắt của Đông Phương Thuần Quân, mọi người tiếp tục bay xuống bên dưới.
Vừa rồi lúc cô gái kia ngăn chặn ngọn lửa của Đường Lôn, Đông Phương Thuần Quân đã tập trung thần thức trên người nàng ta.
Nỗi sợ hãi trong lòng bọn họ bị sức mạnh tinh thần của Đông Phương Thuần Quân áp chế, khiến họ quên mất sợ hãi, dần dần tỉnh táo lại.
Những
vật không thể xác định
vẫn luôn tồn tại, thậm chí còn đang lặng lẽ lượn lờ xung quanh mọi người.
Đông Phương Thuần Quân cũng có thể cảm nhận được, nhưng ông ta dứt khoát làm lơ.
Những thứ kia càng lúc càng gần!


Giết nó!


Vù!

Hơn nữa bản sao của Vô Hình cũng không đơn giản chỉ là ảnh ảo, mà là một bản sao hoàn chỉnh, chỉ cần là sinh linh từng tồn tại trong Thần vực thì nó đều có thể sao chép được hoàn chỉnh, điều kiện tiên quyết là phải tiêu hao một lượng lớn sức mạnh tín ngưỡng.
Lúc trước những ác ma kia và vô số hung vật dưới vực sâu Ma Vực đều bị cô gái này ép
chết
, sức mạnh tín ngưỡng phóng ra cũng bị nàng ta hấp thu sạch sẽ, bây giờ đã có một lượng lớn sức mạnh tín ngưỡng, đương nhiên có thể chống đỡ cho đám
Vô Hình
này sao chép các thánh nhân!
Mặc dù sức mạnh tín ngưỡng trong vực sâu Ma Vực là sức mạnh tín ngưỡng tiêu cực, nhưng dù sao cũng đến từ
thần dân

chân thần
.

Vù vù vù...
.
Một ngọn lửa hình rồng bay lên trời, tỏa ra ánh sáng màu vàng chói.
Tuy nhiên, tình cảnh của ngọn lửa ấy cũng chẳng khác ánh sáng trắng ban nãy là bao, chỉ vụt sáng một cái rồi tắt ngủm.
Lúc này trong mắt ông ta hiện lên một tia sát khí, đồng thời dùng chân nguyên truyền âm thấp giọng nói:
Nếu có thể đuổi theo cô gái kia, ta sẽ ra tay trước nhằm giữ chặt ả, các vị có thể toàn lực ra tay!
Đông Phương Thuần Quân cũng hết sức kiêng kỵ cô gái kia.
Nhưng kiêng kỵ là một chuyện, điều đó không có nghĩa rằng ông ta sẽ sợ hãi chùn bước.
Song, Đông Phương Thuần Quân vừa bắt đầu tăng tốc thì lông mày chợt nhíu chặt.
Về lý thuyết, những sức mạnh tín ngưỡng này thuộc về
Xi Vưu
- người đã sáng tạo ra Thần vực.
Sử dụng sức mạnh tín ngưỡng để sao chép, ở một ý nghĩa nào đó cũng được tính vào phạm trù
tạo vật
.
Đây cũng chính là lý do vì sao từ đầu đến cuối nàng ta chỉ sao chép một La Chinh mà thôi...

Theo ta, tiếp tục xuống dưới!
Đông Phương Thuần Quân nói.
Ông ta cho rằng cô gái kia dẫn dụ các thánh nhân xuống bên dưới, nhất định là có mưu đồ.
Cho dù đã biến cung điện bằng thành một thế giới hắc ám, nhưng có lẽ cũng sẽ không lập tức ra tay.

Vù vù vù...
Đông Phương Thuần Quân chỉ đạo mọi người nhanh chóng bay vút đi.

Đối với thánh nhân, khoảng cách mấy chục nghìn mét còn không bằng một cái chớp mắt, nhưng tốc độ của cô gái kia cũng không chậm, bay vút liên tục trong cung điện bằng, tốc độ không hề thua kém Đông Phương Thuần Quân, Nhưng trong lúc bay, Đông Phương cảm giác được nỗi sợ trong lòng càng lúc càng bành trướng! Không chỉ ông ta, mỗi một người ở đây đều cảm giác được bên cạnh mình còn có những thứ vô hình nào đó đang đeo bám.

Tuy nhiên, bọn họ dùng thần thức và quét lại chỉ thấy trống không...

Nỗi sợ hãi không biết từ đầu này cứ lặng lẽ dâng lên trong lòng bọn họ.


Đây chẳng qua chỉ là ảnh ảo mà thôi, mọi người không cần để ý!
Đông Phương Thuần Quân nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.