Chương 2375: Con đường thi thể



Grao!



Thùng thùng thùng thùng...
Tượng bằng ma tưởng rít lên một tiếng rồi cất bước trên cánh đồng tuyết, đuổi theo bọn họ một c8ách điên cuồng.

Đa số người trong nhóm đã chạy tán loạn, không hề quan tâm tới hướng nào với hướng nào nữa.
Dọc theo con đường này có vô số thi thể ở dưới lớp băng, như biến thành một con đường vậy! Đột nhiên có quá nhiều thi thể xuất hiện khiến nhóm người dừng bước.

Thùng thùng thùng.
Nhưng phía sau lưng lại truyền tới tiếng bước chân của tượng bằng ma tướng, nhắc nhở bọn họ một lần nữa rằng tử thần đang đuổi giết phía sau...

Pho tượng bằng khổng lồ kia bám theo chúng ta đến đây rồi!

Mau trốn đi! Đừng quan tâm những thi thể này làm gì!

Mục Hải Cực híp mắt lại:
Chỉ có một cách để giải thích chuyện này.
Đông Phương Thuấn Quân cũng khẽ gật đầu:
Đúng vậy, bản sao, cô gái kia có năng lực ấy...
Ông ta nhìn về phía trước, những thi thể này xếp dài về phương xa, tạo thành một con đường trong núi tuyết.
Con đường này kéo dài về hướng lên đỉnh núi, thoạt nhìn cảm thấy vừa quỷ dị vừa hùng vĩ.

Cô ta sao chép ra nhiều lần như vậy với mục đích gì?
Phương Thập Hình đứng cách đó không xa lên tiếng hỏi.
Đúng lúc này, b3ỗng nhiên giọng nói của Đông Phương Thuấn Quân truyền tới tại của bọn họ,

Mọi người đừng hốt hoảng, thứ này không thông minh lắm đ9âu, hãy chạy về hướng bên trái đi!
Giọng nói của Đông Phương Thuấn Quân vang lên trong tại của mỗi người, giống như có một cảm xúc êm dịu 6trong đó.
Khi bị đuổi giết trong trời đất trắng xóa đầy tuyết này, đột nhiên lại nghe thấy giọng nói như vậy khiến người ta như đượ5c một luồng gió xuân ấm áp thổi qua.
Mặc dù họ không biết vì sao tượng bằng ma tướng kia lại rời đi, nhưng chạy vào trong núi tuyết đúng là một lựa chọn chính xác.
Nhóm người chỉnh đốn lại đội ngũ một chút, sau đó ánh mắt lại rơi vào lớp băng ở bên trong khe núi kia, quan sát gương mặt của những thi thể xuyên qua tầng bằng bên trên.
Sau khi quan sát một lúc, ánh mắt Đông Phương Thuấn Quân hơi lóe lên, lộ ra vẻ nghi hoặc không thôi.
Mọi người đều biết đây là tác dụng của
thuật Đại Thống Trị
, bình thường mọi người sẽ rất phản cảm với nó vì thuật Đại Thống Trị có thể mê hoặc con người, chẳng ai muốn làm nô lệ trên mặt tinh thần cả.
Nhưng giờ phút này, trong lòng mọi người rất ấm áp, ai ai cũng trở nên hăng hái hơn.
Mưa tuyết đang bay múa trên không trung, những
bông tuyết
này cực kỳ lớn, gần như che chắn hoàn toàn tầm mắt...
Nhưng khi nhìn về phía bên trái, bọn họ vẫn thấp thoáng thấy được hai ngọn núi tuyết rất lớn!
Vèo vèo vèo vèo...
Tất cả mọi người lập tức thay đổi phương hướng, bay vọt về phía bên trái.

A...
Đúng lúc này, đám người lại nghe thấy sau lưng mình truyền tới một tiếng kêu thảm thiết.

Là á thành của Tần gia...

Kệ đi, chạy mau thôi! Chậm một chút thì tất cả mọi người sẽ phải chết ở đây đó!

Mà trong tầng băng dọc theo con đường này, tất cả những thi thể ấy phân bố dày đặc chi chít, e rằng phải lên tới mấy chục nghìn thi thể
Người này nhìn có vẻ hơi quen...
Mục Hải Cực đưa mắt nhìn một lúc lâu, sau đó lông mày ông ta bỗng nhướng lên:
Ta nhớ ra rồi, đây là người của La gia! Tên hậu bối tu luyện thần đạo Đoạn Tình kia!
Trần Hoàng Dịch Kiểm ở trên đảo nổi của các gia tộc quyền thể không lâu, nhưng lại khiến người ta ấn tượng cực kỳ sâu sắc, dù sao lúc trước chỉ có hắn ta tu luyện thần đạo Đoạn Tình mà thôi.
Mục Hải Cực từng gặp mặt hắn ta một lần!
Người này...
thần đạo Đoạn Tình?


Chờ một chút, hình như ma tướng kia không vào được núi tuyết?
Chẳng bao lâu sau đã có người phát hiện ra, lúc tượng bằng ma tướng tới gần ngọn núi tuyết lớn thì bắt đầu thả chậm bước chân.
Đợi khi tượng bằng tới chân núi tuyết, nó đi qua đi lại vài vòng rồi trở về cánh đồng tuyết.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người, bao gồm cả Đông Phương Thuấn Quân đều thở phào nhẹ nhõm.
Đông Phương Thuấn Quân cũng có ý công kích tượng bằng ma tướng, song kết quả lại chẳng khác những thánh nhân khác là bao, không hề có hiệu quả.
Điều làm cho Đông Phương Thuấn Quân nghĩ mãi không ra là sau khi các chiêu thức đánh vào người tượng bằng ma tướng, năng lượng trong đó sẽ cấp tốc suy giảm, thậm chí sẽ biến mất hoàn toàn.
Quá trình này khiến ông ta rối như tơ vò, tìm mãi không có cách nào để giải quyết.
Bởi vì bản thân tượng bằng ma tướng không hề hấp thu những năng lượng này, như vậy vấn đề lớn nhất vẫn chính là luồng khí lạnh
kia.
Có điều hiện giờ chạy vẫn là thượng sách, vì thế ông ta phải dẫn dắt mọi người chạy trốn! Đông Phương Thuấn Quân cũng không biết có thể chạy thoát khỏi tượng bằng ma tướng này không, nhưng nếu có thể chạy trốn vào trong núi tuyết thì sẽ gây khó khăn phần nào cho tượng bằng ma tướng.
trong khe núi của núi tuyết có đầy thi thể nằm la liệt, kéo dài không dứt.
Quần áo của những thi thể này giống nhau như đúc, song trạng thái tử vong thì lại không giống nhau.
Tất cả thi thể đều bị một tầng bằng bao phủ.

Vèo vèo vèo...
Đám người tranh nhau chen lấn bay vèo vèo, chưa tới một chén trà đã chui vào trong núi tuyết rồi.
Vừa vào tới đây, một chân thần đại viên mãn tính mắt bỗng hét lớn:
Nhìn đi, nơi này có thi thể rất nhiều thi thể.

Thi thể?
Ánh mắt của Đông Phương Thuấn Quân hơi ngưng lại.
Quả nhiên...
Mục Hải Cực nói thế khiển Đông Phương Thuấn Quân có liên tưởng khác.
Trong cung điện bằng băng, người đã cứu cô gái kia cũng là á thánh thi triển thần đạo Đoạn Tình, thực lực mạnh tới mức khiến người ta phải kinh ngạc.
Cuối cùng vị á thánh đột nhiên xuất hiện này bị các thánh nhân liên thủ với nhau tiêu diệt.

Những thi thể này...
giống nhau như đúc!
Mấy người Đường Lôn, Mục Hải Cực xúm lại với nhau và cùng nhìn xuống dưới, cũng phát hiện ra tình huống kỳ lạ ấy.
Dù xét về tướng mạo hay quần áo thì quả thật là một người...
Nếu đổi lại là hoàn cảnh khác, Đông Phương Thuấn Quân sẽ suy tư làm thế nào để phá giải.
Ông ta là người đứng đầu trong liên minh các gia tộc quyền thế, tất nhiên ngựa đầu đàn sẽ phải ngăn ở phía trước rồi...
Nhưng tượng bằng ma tướng này có sức mạnh quá kỳ lạ, hoàn toàn vượt ra ngoài hiểu biết của ông ta.
Khi đó mọi người đều ở trong bóng tối nên không thấy rõ tướng mạo cho lắm, nhưng dưới sự điều tra của thần thức, họ đã ghi nhớ đặc điểm của đối phương.
Vì vậy, Đông Phương Thuấn Quân nhắm mắt lại, thả một sợi thần thức ra xuyên vào trong lớp băng kia.
Khi thần thức của ông ta lướt qua mặt của những thi thể này, Đông Phương Thuấn Quân lại mở mắt ra nói:
Đây chính là vị á thánh mà các ngươi giết chết ở trong cung điện bằng băng.

Sao có thể như vậy được?
Đường Lôn lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Trên mặt Đông Phương Thuấn Quân lộ ra vẻ hoang mang, ông ta chỉ có thể suy đoán:
Có lẽ cũng giống với mục đích của chúng ta, muốn nhận được sự trợ giúp từ những bản sao này để giành được thân thể Chân Ma?



Kệ đi, chúng ta cứ đi lên trước rồi tính sau.

Không trước thì sau cũng sẽ tìm được đáp án!
Đường Lốn nói.

Sau đó, cả đám cất bước trên con đường được trải đầy xác chết ấy, chạy về phía đỉnh núi.


Thùng thùng thùng...
Tốc độ quay về của tượng bằng ma tướng đuổi giết các thánh nhân rất chậm.

Nó bước từng bước về phía cánh đồng tuyết, để lại những dấu chân lớn trên lớp tuyết.

Sau khi tượng bằng ma tướng đi xa, phần giữa của một trong số những dấu chân lớn kia bỗng nhiên sụp xuống, một cái hố đen sì xuất hiện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.