Chương 2392: Dã t m



Hàm Thanh Để, ngươi làm vậy là sao?
Đông Phương Thuần Quân nhướng mày.

Tuy ông ta cũng muốn giết La Chinh để được yên tâm, nh8ưng Hàm Thanh Để lại hành động khác thường như vậy làm ông ta phải nghi kỵ.


Thuận Quận huynh, ta làm vậy vì có chút khúc mắc 3với tên nhãi này thôi...
Hàm Thanh Để cười lạnh, cái tay đang nắm Thái Hòa Thần Thương kia đột nhiên nắm chặt hơn, một luồng pháp tắc9 không gian mạnh mẽ lập tức khuếch tán ra.
Nếu Nhạc Ngâm Liễu thật sự đầu thai thành Hàm Thanh Đế thì toàn bộ nhận thức của bọn họ từ xưa đến nay đều bị phá vỡ!
Đông Phương Thuần Quân lại lùi về phía sau, lần này là hơn mười nghìn mét.
Trên mặt ông ta cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt hoài nghi nhìn Hàm Thanh Để:
Nhạc Ngầm Liễu? Không thể có chuyện này được, lúc trước ta đã tự tay giết chết hắn ta rồi.
Trước đó Hàm Thanh Để cũng không muốn để lộ thân phận nhanh như vậy, ông ta vẫn luôn chờ đợi một cơ hội thích hợp.
Thế nhưng, khi liên minh các gia tộc quyền thế càng lúc càng đi sâu vào trong vực sâu Ma Vực, tình thể cũng càng ngày càng trở nên phức tạp, nằm ngoài dự tính của ông ta.
Ví dụ như sự xuất hiện của La Chinh hay việc cô gái trong biển Minh Tương kia đã làm xáo trộn mọi kế hoạch của ông ta.
Ông ta đột nhiên lắc người một cái, đạo uẩn trong thân thể tản vào kinh mạch, ép khí lạnh trong thân thể ra ngoài.
Sau đó ông ta chất vấn:
Ta và người có thù oán gì?
Những người còn lại cũng đồng thời nhìn về phía Hàm Thanh Đế, trên mặt mỗi người dù ít hay nhiều đều có vẻ hoang mang...
Trước khi tiến vào vực sâu Ma Vực, tên Hàm Thanh Đế này vẫn lộ ra vẻ a dua nịnh hót Đông Phương Thuần Quân, vì sao bây giờ lại đột nhiên trở mặt Hơn nữa còn tỏ ra có thù oán sâu nặng với Đông Phương Thuần Quân nữa?
mối thù của ta và người...
còn lớn hơn!
Ông ta vừa dứt lời thì Thái Hòa Thần Thương lại đâm về phía cô bé mắt xanh một lần nữa!

Xoet!

Bản thân nó có thể đầu thai kiếp khác, nhưng Đông Phương Thuần Quân hoàn toàn không ngờ rằng nó lại có thể giúp lửa ký ức của Nhạc Ngâm Liễu đi đầu thai.

Nói cách khác, ngươi đã đầu thai vào Hàm gia, sống lại và tu thành thánh nhân...
Đông Phương Thuần Quân thì thào:
Nhưng dường như trước kia ngươi cũng không biết bản thân mình là Nhạc Ngâm Liễu phải không?

Lúc Hàm Thanh Để vừa thành thánh cũng là một thánh nhân cực kỳ ngông cuồng, vốn không có ý gia nhập liên minh các gia tộc quyền thế.
Song, tình huống của Đông Phương Thuần Quân vẫn còn tốt chán, bởi ông ta chỉ va chạm với bông hoa bằng kia trong chớp mắt mà thôi.
Còn Lãnh Diệu và hai á thánh khác ở bên cạnh ông ta thì thê thảm, họ bị hoa bằng vây kín, chưa kịp hô lên tiếng nào đã bị đóng băng, mất mạng.
Đông Phương Thuần Quân thấy Lãnh Diệu bị biến thành một bức tượng bằng, hai mắt ông ta tràn đầy vẻ u ám.
Thái Hòa Thần Thương đâm xuyên qua một đường hầm không gian, đường hầm không gian này lập tức nuốt chửng cô bé mắt xanh.
Chỉ một khắc sau, cô bé mắt xanh đã bị dịch chuyển tới bên cạnh Đông Phương Thuần Quân...
Một luồng hơi lạnh cực mạnh khuếch tán ra từ trong thân thể của cô bé, vô số hoa băng quay xung quanh cô bé, sau đó tản ra xung quanh.
Dù năng lượng nào tới gần cô bé mắt xanh cũng đều bị đóng băng lại.
Đông Phương Thuần Quân nghe thấy lời nói tràn đầy sự oán hận của Hàm Thanh Đế cũng hơi sững sờ.
Khi thấy Hàm Thanh Để đâm một nhát về phía cô bé mắt xanh kia, ông ta như tiên đoán được điều gì đó, sắc mặt đột nhiên biến đổi rồi lập tức hóa thành một tia sáng bay vụt về phía xa.
Dù Đông Phương Thuần Quân đoán trước được và nhanh chân chạy trước một bước, nhưng vẫn bị một đóa hoa bằng bắn trúng...

Vù...

Nửa thân trên của ông ta bị đóng băng trong nháy mắt, cứng ngắc không thể nào động đậy được.
Hai cô bé này có năng lực rất mạnh, nhưng nếu nói tới trí tuệ thì cũng chỉ là một đứa con nít bốn, năm tuổi mà thôi.
Ông ta có Thái Hòa Thần Thương nên hai cô bé kia không thể nào gây nguy hiểm gì cho ông ta được, trái lại còn trở thành vũ khí mạnh nhất của ông ta!
Hàm Thanh Đế lặng lẽ hạ xuống sau lưng cô bé mắt xanh kia, sau đó cười lạnh nhìn Đông Phương Thuần Quân:
Chỉ có điều...
Ngay cả vũ trụ của hắn ta cũng đã bị phá hủy, sao có thể còn sống trên đời này được nữa chứ?

Bây giờ Hàm Thanh Để đã không còn e dè gì nữa, ông ta cười ngạo nghễ:
Bởi vì người anh em chuột của ta có thể nắm giữ luân hồi, có thể giúp ta đầu thai kiếp khác!

Con chuột Thạch Lẫm kia có thể nắm giữ luân hồi?
Đông Phương Thuần Quân hơi nhíu mày.
Quả thật con chuột Thạch Lẫm bên cạnh Nhạc Ngâm Liễu có liên quan tới truyền thuyết về luân hồi.
Bây giờ hai cô bé này xuất hiện, cuối cùng ông ta cũng có thể tìm được một cơ hội có thể khống chế toàn cục diện.

Nhạc Ngâm Liễu là ai?

Trên mặt của vài vị chấn thẩn đại viên mãn còn ít tuổi đều hiện lên vẻ nghi hoặc, bọn họ chưa từng nghe tới tên của người này.
Không chỉ thế, vì Đông Phương Thuần Quân đã ra lệnh cấm nên toàn bộ đảo nổi không hề có sự tồn tại của họ
Nhạc
.
Song, phần lớn chân thần đại viên mãn và á thánh ở nơi này đều đã sống rất lâu rồi, khi vừa nghe tới ba chữ
Nhạc Ngầm Liễu
thì sắc mặt bọn họ cũng đột nhiên biến đổi.

Sao có thể như vậy được?

Vũ trụ của Nhạc Ngâm Liễu tiêu tan rồi, không thể có chuyện hắn ta còn sống được!

Tên Hàm Thanh Để này đang giả thần giả quỷ, nói hươu nói vượn!
Dù là thánh nhân hay á thành, chẳng có một ai tin lời của Hàm Thanh Để cà.

Luân hồi
trong Thần vực chỉ là một truyền thuyết mà thôi, mà bí mật về
chuột Thạch Lẫm
thì cũng chỉ có một số ít người biết được.
Ngoài mấy người đó ra, không một ai biết tới sự tồn tại của vùng đất chuyển thế, lại càng chưa từng có người nào đặt chân đến đó cả.
Đại đa số các chân thần đều có cùng một nhận thức rằng: Luân hồi chuyển thể không tồn tại.
Đột nhiên Hàm Thanh Đế biến mất, sau đó xuất hiện ở trên không cách cô bé mắt xanh kia khoảng nghìn mét.
Trường thương lại đâm về phía cô bé mắt xanh một lần nữa.

Xoet!
Cô bé mắt xanh lại rơi vào đường hầm không gian.
Vốn dĩ ông ta định để người của liên minh các gia tộc quyền thể chết gần hết rồi mớ6i ra tay, nhưng cô gái kia và Đông Phương Thuần Quân đều ép ông ta phải đứng ra nên ông ta không thể không trở mặt.

Chỉ có đi5ểu...

Hàm Thanh Để nói đến đây lại bước ra một bước nữa, mặt ngoài của Thái Hòa Thần Thương bắn ra một tia sức mạnh pháp tắc không gian, nháy mắt sau ông ta đã xuất hiện ở sau lưng cô bé mắt xanh.
Hàm Thanh Để dùng sức hất mạnh Thái Hòa Thần Thương lên, đầu kia của đường hầm không gian mở ra ngay cạnh Đông Phương Thuần Quân, khí lạnh ở trong đường hầm không gian cũng lập tức tràn ra từ trong đó! Đông Phương Thuần Quân thấy thế, chỉ có thể lùi lại một lần nữa...
Những người khác cũng biết người mà Hàm Thanh Đế muốn đối phó chính là Đông Phương Thuần Quân, vì thế họ đều tránh ra xa.

Ngươi có nhớ Nhạc gia bị người dìm vào trong biển Thời Gian năm xưa không? Ngươi có nhớ tới Nhạc Ngâm Liễu ta không?
Hàm Thanh Đề cười gần, trong giọng nói chất chứa oán hận rất sâu, khi lọt vào tai khiến người nghe không rét mà run.
Thái độ của ông ta biến đổi cũng mới cách đây mấy chục năm mà thôi.

Đây mới là chỗ Đông Phương Thuần Quân không thể hiểu nổi.


Đúng là trước đây ta không biết mình là Nhạc Ngâm Liễu.
Hàm Thanh Đế cười khẩy, nói:
Sau khi người anh em chuột của ta đi đầu thai, trí nhớ của ta mới thức tỉnh.

Ngươi còn có câu hỏi nào không? Ta có thể giải đáp từng câu cho người nghe.

Ta sẽ không để người chết một cách không rõ ràng.


Đông Phương Thuần Quân nhìn Hàm Thanh Để chằm chằm, sau đó cười nhạt, nói:
Ngươi chắc chắn có thể giết được ta sao?
Thái Hòa Thần Thương trong tay Hàm Thanh Để đột nhiên rung lên, một hư ảnh trường thương màu đen tản ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.