Chương 2396: Đạp nát thuyền nhỏ


Chỉ cần gió trên biển Chân Ý thổi tới là linh hồn của rất nhiều người đã run rẩy không ngừng rồi.

Trong mười sáu người nà8y, linh hồn của mười người đang nép vào thuyền nhỏ, đến đầu cũng không dám ngẩng lên bởi họ không thể chịu được gió bắc trên biể3n Chân Ý...
Mấy thuyền đi đầu kia chính là những người tài giỏi nhất trong mười sáu người này.
Trong tương lai, 9nếu bọn họ trưởng thành thì sẽ trở thành niềm kiêu hãnh của Thái Nhất Thiên Cung.

Thử một lần chắc không có vấn đề gì đâu!
Dứt lời, phía trên bóng người của Tịch Thiên Can kia bỗng xuất hiện một hình tam giác bí ẩn! Vì bản thân gã là một linh hồn nên gã cũng chỉ có thể sử dụng linh hồn để công kích mà thôi...
Linh hồn bí ẩn hình tam giác xoay vài vòng trên chiếc thuyền chân ý, sau đó bắn thẳng về phía La Chinh đang trôi lập lờ trên biển.

Rầm!

La Chinh không nói không rằng, đấm một phát thẳng vào thuyền chân ý...
Thế thì sao có thể thấy rõ diện mạo của người đang trỗi dập dềnh trên biển kia được? La Chinh im lặng trôi lơ lửng trong biển Chân Ý, nhưng những cuộc trò chuyện của mấy người này đều truyền vào tai hắn vô cùng rõ ràng.
Hắn nhìn những chiếc thuyền chân ý của bọn họ với vẻ hâm mộ, nếu hắn hoàn toàn lĩnh ngộ được
chân ý đạo pháp tự nhiên
thì chắc cũng có thể tạo ra được một chiếc thuyền nhỏ như thế...
Song, bí pháp linh hồn mà gã tu luyện cũng không phải bí pháp tầm thường, gã chưa từng gặp được đối thủ trong các chân thân đại viên mãn! Chỉ cần đọ sức về phương diện linh hồn, gã sẽ luôn chiếm thế thượng phong! Vậy mà giờ đây, gã vừa mới ra tay mà tam giác bí ẩn của gã đã bị phá hủy ngay lập tức? Ngay trong khoảnh khắc khi Tịch Thiên Can còn ngẩn người, gã chợt nghe thấy tiếng hát của Thiên Tranh và Minh Chỉ Tu.

Những mũi tên kia bắn về phía ngươi!

Tịch Thiên Can, chạy mau!
Lúc này, Tịch Thiên Can mới thấy bóng người trong biển Chân Ý đang bơi thẳng tới thuyền chân ý của mình! Thấy thế, Tịch Thiên Can vô cùng sợ hãi.
Vì thế, sự tôn ban cho mỗi người trong nhóm mười sáu người bọn họ một
Phá Huyễn Chú
.
Nếu có bất cứ tình huống bất ngờ nào xảy ra thì phải bóp nát Phá Huyễn Chú, thoát ra khỏi biển Chân Ý! La Chinh đang trôi trên mặt biển rất yên lành, hắn không ngờ lại có người tới gây chuyện với mình!
Công kích linh hồn? Tên này muốn chết à?
Trên mặt biển, La Chinh hơi nhướng mày.
Sau khi nghe thấy cô gái kia hỏi, Minh Chỉ Tu lắc đầu:
Không thể có chuyện này được, biển Chân Ý có thể hủy diệt bất cứ linh hồn nào, dù linh hồn đó đã tu luyện thành dương hồn thì một khi rơi vào trong biển Chân Ý cũng chỉ có một kết quả là hồn bay phách lạc.
Nếu như hắn đã chết rồi thì sao thi thể còn tồn tại được?
Tất cả mọi người đều dùng trạng thái linh hồn để tiến vào biển Chân Ý,mà linh hồn thì làm gì có thi thể? Đây chẳng phải chuyện hoang đường sao? Minh Chỉ Tu rất muốn nhìn rõ hình dáng của người đang trôi dập dềnh trên biển kia, nhưng trên biển Chân Ý, hắn ta còn chẳng nhìn thấy rõ hình dáng của sự muội mình, chỉ có thể phân biệt nhờ vào giọng nói mà thôi.
Gã cố nén sự sợ hãi trong lòng, ngồi xuống xếp bằng rồi vận chuyển
chân ý Kiểm Vận Vĩnh Hằng
, thôi thúc thuyền nhỏ của mình vội vã rời đi.
La Chinh cũng bị cách làm lỗ mãng của Tịch Thiên Can chọc giận! Vì ráng bơi trong biển dung nham nóng đỏ rực này mà hắn đã phải hứng chịu cảm giác vô cùng đau đớn, nhưng hắn vẫn cắn răng tăng tốc độ bơi của mình, vượt xa tốc độ của những thuyền chân ý nhỏ kia! Tịch Thiên Can cố gắng hết sức để thúc thuyền đi nhanh, nhưng chiếc thuyền chân ý này chỉ dịch chuyển nhờ vào ý chí của bản thân người tạo ra nó mà thôi, có thể nhanh tới đâu chứ? Chỉ trong nháy mắt, La Chinh đã đuổi kịp!
Tu vi của những người này chỉ là chân thần đại viên mãn mà thôi, nhưng quả thực cường độ linh hồn của bọn họ có thể được xem là cực kì nổi trội nếu đặt trong Thần vực, thậm chí có thể sánh ngang với một vài á thánh.
Có điều bây giờ, linh hồn của La Chinh có thể ngang ngửa với thánh nhân.
Người vừa nói có gia thế không hề tầm thường, được nhận rất nhiều ưu ái trong Thái Nhất Thiên Cung.
Thời gian gần đây, người này luôn dính lấy nàng ta.
Từng mũi tên linh hồn nhỏ bắn ra.

Phập phập phập...
Đây là một bí pháp linh hồn mà Tịch Thiên Can tu luyện, đồng thời cũng là một bí pháp thượng thừa.
Minh Chỉ Tu thấy Tịch Thiên Can định làm bừa thì sợ sẽ xảy ra sự cố, cho nên mới lên tiếng quát bảo gã dừng lại.
Nhưng Tịch Thiên Can vốn chẳng coi Minh Chỉ Tu ra gì.
Chiếc thuyền chân ý này chỉ là thứ được tạo ra dựa vào ý niệm chân ý của đạo mà thôi.
Trước mặt La Chinh, nó là thứ dễ vỡ hơn bất cứ thứ nào.
Nếu phải đối đầu với thánh nhân, hắn cũng sẽ không rơi vào thể hạ phong.
Chiều công kích linh hồn của chân thần đại viên mãn này sao có thể tạo thành uy hiếp cho hắn được?
Tuy Minh Chỉ Tu là người được Thiên Cung coi trọng, nhưng Tịch Thiên Can gã cũng có thiên phú chẳng kém gì hắn ta.
Hơn nữa, gia thế của gã còn hơn Minh Chỉ Tu nhiều.
Người trôi nổi trong biển Chân Ý kia không chỉ còn sống, mà còn có công kích linh hồn mạnh tới mức này! Tịch Thiên Can cũng sững sờ nhìn cái bóng của La Chinh, trên mặt gã lộ ra vẻ khó có thể tin được.
Nếu nói tới thực lực thì Tịch Thiên Can không phải người lợi hại nhất Thiên Cung mà hơi yếu hơn Minh Chỉ Tu.
La Chinh mở mắt ra, một tia sáng lóe lên trong mắt hẳn.

Vèo vèo vèo vèo...
.
Trên mặt Minh Chỉ Tu tràn đầy vẻ thận trọng, hắn ta nói với người kia:
Tịch Thiên Can! Ngươi đừng có làm chuyện vớ vẩn, đừng quên chúng ta tới đây vì mục đích gì?
Dù trong thế giới mẹ, việc vượt qua biển Chân Ý cũng là một chuyện không hề dễ dàng.
Càng tới gần ranh giới Bỉ Ngạn thì khảo nghiệm mà bọn họ gặp phải cũng càng lớn, trong khi hiện giờ bọn họ chỉ vừa mới đặt bước chân đầu tiến lên đoạn đường này mà thôi.
Tam giác bí ẩn kia có thể chống đỡ lại mọi công kích linh hồn đến từ La Chinh! Tuy nhiên, những mũi tên linh hồn mà La Chinh thả ra lại nhiều như một dòng sông, bắn ra liên tục không ngừng...
Tam giác bí ẩn có thể gánh chịu được mấy chục mũi tên linh hồn nhỏ, nhưng với mấy trăm mũi tên linh hồn bắn tới thì nó lập tức bị chia năm xẻ bảy, rơi xuống biển Chân Ý, biến mất không thấy tăm hơi! Thấy cảnh này, Minh Chỉ Tu và Thiên Tranh lập tức ngây người.

Ha ha, Thiên Tranh muội muội, người này còn sống hay đã chết thì chỉ cần thăm dò một chút là biết được ngay thôi.
Một giọng nói sang sảng truyền từ một chiếc thuyền khác tới.
Cô gái tên Thiên Tranh nghe vậy chỉ im lặng chứ không trả lời lại.

Chỉ Tu ca! Huynh có thể thấy rõ người6 kia đến từ đâu không? Hắn trôi lơ lửng trên biển không nhúc nhích tí nào, không phải là chết rồi đấy chứ?
Trên một chiếc thuyề5n nhỏ truyền tới một giọng nữ trong trẻo.
Minh Chỉ Tu chắp hai tay sau lưng, nhìn chăm chú bóng người trong biển, lông mày chau lại thật chặt.
Minh Chỉ Tu thấy cảnh này thì không khỏi lắc đầu.
Tịch Thiên Can này vẫn luôn điên khùng như vậy, sư tôn đã dặn đi dặn lại khi vượt biển Chân Ý thì phải cẩn thận từng li từng tí, chỉ cần sơ suất một chút thôi là sẽ bị hồn bay phách lạc.
Cú đấm này của hắn khiến thuyền nhỏ bị thủng một lỗ lớn! Chiếc thuyền chân ý này vốn đã rất nhỏ rồi, bị thủng một lỗ nên nó lập tức nghiêng về một bên, chìm vào trong biển Chân Ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.