Chương 2449: Mê cung
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1473 chữ
- 2022-02-19 08:20:07
Hàm Thanh Đế lạnh nhạt liếc nhìn Lý Huyền Nguyệt.
Ông ta cũng không làm khó Chiến Vô Cực nữa mà chỉ nói:
Hôm nay tới l8à để bàn chuyện thành lập liên minh các gia tộc quyền thế.
Tuy nói lão Viên chưa bao giờ để lộ bóng dáng trong Kiếm tộc, nhưng toàn bộ vùng đất không chiến tranh đều là do Viên Thừa Đạo dựa vào Nhược Mộc thi triển.
Đây gần như là tấm bình phong thiên nhiên che chở cho Kiếm tộc, cũng là căn cơ gốc rễ xây dựng lên chỗ đứng của Kiếm tộc, tác dụng của Viên Thừa Đạo là không thể xem nhẹ.
Trong tình huống như này, ông ta không thể nói từ chối ngay mặt Hàm Thanh Đế.
2
Có thể.
Ánh mắt Hàm Thanh Đế lại rơi lên người Kiếm Vô Ngân.
Phiền người dẫn đường.
Chuyện này...
không hay lắm, Kiếm tộc chúng ta...
Kiếm Vô Ngân muốn dùng lý do gì đó để từ chối Bàng Miểu.
Kiếm tộc chúng ta không hề biết cái gì là chân ý nhất niệm thiện ác.
Kiếm Vô Ngân nói.
Bàng Miểu cười rồi tiếp tục:
Chân ý nhất niệm thiện ác là chân ý của đạo mà Viên Thừa Đạo tu luyện, những năm gần đây ông ta vẫn luôn ẩn núp dưới Nhược Mộc, điều này là chắc chắn rồi.
Ai ngờ Bàng Miểu nói:
Viên Thừa Đạo đã bắt nhốt chúng ta nhiều năm như vậy, mối thù này cuối cùng cũng phải thanh toán.
Ta không phải đang thương lượng với Kiếm tộc các ngươi, vùng đất không chiến tranh có thể ngăn bước thánh nhân nhưng không cần được chúng ta.
Từ lúc Kiếm Vô Ngân đến Chúng Thánh Đường tới giờ sắc mặt vẫn luôn tối sầm, dù sao thì ngay vừa rồi một thánh nhân thuộc Kiếm tộc vừa mới bị chém chết, sắc mặt ông sao có thể đẹp được?
Không biết Kiếm tộc định cho ta câu trả lời như thế nào?
Hàm Thanh Để hỏi.
Hàm Thanh Để khẽ mỉm cười:
Ngoài chuyện này ra, ta còn muốn t5ất cả các gia tộc quyền thể đều phải gia nhập liên minh.
Những thánh nhân ngoài liên minh nghe vậy, chân mày hơi nhíu lại.
Lúc trước Hàm Thanh Để cũng đề cập tới chuyện này, nhưng bọn họ chỉ cho là chuyện cười.
So với mối bất an của mọi người trên đảo nổi, Tiên phủ vẫn đắm chìm trong bầu không khí hòa nhã.
Sau khi tới ngoại vực một chuyến, trong lòng La Tiêu cũng ổn định được mấy phần.
Nếu như không vui, ta không ngại xóa Kiếm tộc khỏi Thần vực.
Giọng nói của Bàng Miểu rất bình tĩnh, hoàn toàn không giống như đang quyết định sự sống chết của một gia tộc lớn thứ hai trong Thần vực, mà tựa như thứ ông ta muốn xóa sổ chẳng qua chỉ là một con ruồi nhỏ bé vậy.
Kiếm Vô Ngân khẽ cắn răng, chỉ đành phải thỏa hiệp trước lời đe dọa không công khai của nàng Miểu.
Tuy nhiên, bây giờ có những cường giả Bỉ Ngạn cảnh kia làm chỗ dựa, chuyện này không còn là chuyện cười nữa.
Ngược lại sắc mặt Lý Huyền Nguyệt vẫn như thường, ông ta nói:
Liên minh các gia tộc quyền thế chẳng qua chỉ là kết quả của việc các thánh liên hiệp lại cùng nhau, nếu Thanh Để huynh cố ép tất cả mọi người gia nhập thì sợ là không hay.
Ánh mắt Hàm Thanh Đế lướt qua Chiến Vô Cực, lướt qua người một thánh nhân khác thuộc Kiếm tộc là Kiếm Vô Ngân, sau đó cất giọng.
Bàng Miểu đứng phía trên Chúng Thánh Đường, nhìn xuống Kiếm Vô Ngân, ngạo nghễ hỏi:
Nhược Mộc là vùng đất không chiến tranh, là dùng chân ý nhất niệm thiện ác tạo nên đúng không?
Nghe thấy lời Bàng Miểu nói, trong lòng Kiếm Vô Ngân hơi trầm xuống.
Trước kia Kiếm tộc cũng không biết lại lịch của vùng đất không chiến tranh, là Vũ Thái Bạch và La Chinh xuất hiện mới khiến Kiếm tộc biết huyền bí trong đó.
Hàm Thanh Đế lạnh giọng cười nói:
Được, ta sẽ cho các ngươi thời gian một tháng, hy vọng các ngươi không khiến ta thất vọng, nếu không thì đừng trách Hàm mỗ.
Các Thánh Nhân trong Chúng Thánh Đường chắp tay với Hàm Thanh Để rồi lũ lượt rời đi.
Ngay khi Kiếm Vô Ngân chuẩn bị khỏi đó, Hàm Thanh Để lại nói:
Vô Ngân huynh xin dừng bước.
Kiếm Vô Ngân sầm mặt xuống, hỏi:
Không biết Thanh Để huynh còn có chuyện gì?
Không phải ta, là Bàng Miểu đại ca có chuyện tìm Kiếm tộc các ngươi.
Hàm Thanh Đế cười nhạt.
Thấy con trai mình bày ra vẻ mặt này, La Tiêu lại cười nói:
Ngay cả mẫu thân con cũng không biết ý nghĩ thật sự của ông ngoại con khi ông ấy tạo ra chiếc thuyền này, kẻ làm phụ thân như ta cũng chỉ có thể suy đoán mà thôi.
Con còn nhớ mê cung trên Chân Tuyệt Lộ không?
Lúc ấy trong lòng La Chinh cũng hoài nghi.
Chuyện phong thánh không giúp thực lực của La Chinh tăng lên được bao nhiêu, dù sao kẻ bọn họ phải đối mặt là Hiên Viên Vệ đã vượt qua Bỉ Ngạn.
Liên minh các gia tộc quyền thể vẫn luôn tồn tại, mà Than3h Để huynh lại là một thành viên trong liên minh.
Bây giờ Thuần Quân Đại Thánh đã chết, nếu chư vị thánh nhân trong li9ên minh sẵn lòng chấp nhận huynh làm thủ lĩnh thì đó cũng là một chuyện vui, ta chúc mừng Thanh Để huynh trước.
Lý Huyền Nguy6ệt chắp tay với Hàm Thanh Đế, nói chuyện rất khách sáo.
Vẻ mặt những thánh nhân khác thậm chí còn đen hơn.
Hàm Thanh Đế này đúng là quá ngang ngược rồi, sau khi đắc thể thậm chí còn tệ hại hơn, ác hơn cả Đông Phương Thuấn Quân.
Ta cũng không biết.
La Tiêu cười nhạt.
Nghe thấy phụ thân trả lời như vậy, trên mặt La Chinh hiện ra biểu cảm kỳ quái.
Nếu như nói lúc trước La Tiêu nghĩ trăm phương nghìn kế đối kháng với liên minh các gia tộc quyền thế thì bây giờ, chuyện ông phải đắn đo chính là làm sao để bọn họ bình yên vượt qua mấy năm này.
Phụ thân, người nói với lão Kim bọn họ là núi Thánh Nhân sắp giáng xuống rồi, còn bảo con có sứ mệnh của con, vậy nghĩa là sao?
La Chinh hỏi.
Gia nhập liên minh các gia tộc quyền thế là một chuyện trọng đại, hệ phái trong gia tộc Huyền Nguyệt ta đông đảo, một mình ta không thể làm chủ.
Ta có thể trả lời Thuần Quân huynh vào một ngày khác hay không?
Lý Huyền Nguyệt lên tiếng.
Trong giọng nói của ông ta dần dần pha chút lạnh lùng:
Đối với người không muốn gia nhập thì đương nhiên là không hay.
Trước đây ta cũng đã nói, đảo nổi của các gia tộc quyền thể sau này chỉ có một liên minh, nếu không muốn gia nhập vậy thì mau rời khỏi biển Thời Gian đi.
Thấy ông ta nói thẳng ra ngay trước mặt mọi người, sắc mặt Lý Huyền Nguyệt hơi trầm xuống.
Trong lòng Hàm Thanh Đề thầm cười lạnh.
Ai chẳng biết thánh nhân chính là tồn tại nòng cốt trong một gia tộc quyền thế, lời nói nặng tựa ngàn cân, những lão già này đều chỉ đang học theo Lý Huyền Nguyệt mượn cớ kéo dài thời gian thôi.
Kiếm Vô Ngân cố gắng nặn ra một nụ cười:
Kiếm tộc chúng ta cũng giống như gia tộc Huyền Nguyệt.
Ta muốn về Nhược Mộc một chuyến, sợ là qua ít ngày nữa mới có thể đưa ra câu trả lời.
Ánh mắt Hàm Thanh Đế lượn quanh những thánh nhân khác, nói:
Xem ra hôm nay các ngươi đều khó có thể cho ta một câu trả lời chắc chắn?
Ta còn phải nói rõ với con em đệ tử trong gia tộc...
Những trưởng lão trong tộc ta ngoan cố không thay đổi, sợ là phải khuyên một trận...
La Chinh gật đầu.
Khi đi lang thang đến đoạn cuối cùng trong Chân Tuyệt Lộ, La Chinh từng bước chân vào trong một mê cung lớn.
Hắn tốn mất bốn tháng mày mò trong đó, trải qua vô số lần thất bại, cuối cùng mới vượt qua được mô cung.
Mà thần kỳ là mê cung này lại cứ thể lưu lại ở trong đầu hắn.
A Phúc từng nói với La Chinh, mê cung này từng là chỗ ở của Thánh tộc, vô cùng quan trọng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.