Chương 2490: Quả cầu màu đen


Không những thế, kẻ điều khiển phía sau hắn ta chính là Hàm Thanh Đết
Vào!
Thấy trường thương đâm mạnh về phía mình, cơ thể La Chinh khẽ uốn c8ong, tránh thoát đòn tấn công của Hàm Thương Yên một cách vô cùng tự nhiên.

Sau khi lĩnh ngộ chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên hoàn chỉnh, mỗi m3ột cử động của La Chinh đều ẩn chứa chân ý của đạo.
Một loại sẽ khiến năng lượng bị thiêu đốt dữ dội, còn một loại thì khiến mọi năng lượng đóng băng hoàn toàn.
Hàm Thương Yên không sợ sen đỏ của La Chinh nên đương nhiên cũng không sợ hoa bằng của Hoa Thiên Mệnh! Hoa Thiên Mệnh thấy cảnh này cũng bắt đầu sốt ruột.
Vòng tròn màu đen rung nhẹ rồi lập tức bao phủ xuống.

Lùi lại mau!

Đừng để vòng tròn đó nhốt lại!

Hàm Thương Yên định giết luôn cả chúng ta sao?
Sau lưng Hàm Thương Yên cách một đoạn không xa có tầm mười người đang theo dõi trận chiến.
Thanh trường kiếm của Trần Hoàng Dịch Kiếm chém ngang ra, từng ánh kiếm mỏng như sợi tơ hóa thành một tấm lưới kiếm kín kẽ ập về phía Hàm Thương Yên và quả cầu kia.
Thế nhưng năng lượng màu đen này lại có đặc tính vô cùng đặc biệt, gần như không bị bất cứ loại sức mạnh nào ảnh hưởng.
Thấy mình bị vòng tròn vây lại, vẻ mặt La Chinh thoáng tái đi.
Hắn lập tức lao về hướng khác hòng trốn thoát khỏi vòng tròn này.
Khi bỗng nhiên nghe được tin tức hai người con gái của mình là Hàm Lưu Tô và Hàm Sơ Nguyệt đã khôi phục lại ký ức, trong lòng ông ta vô cùng bất an và xấu hổ.
Ngay cả một nhân vật kiệt xuất đầy dã tâm như ông ta cũng khó mà đối mặt với con cái của mình.
Hàm Thương Yên chẳng tránh cũng chẳng né, mặc cho từng nhát kiếm chém lên người mình làm phát ra tiếng
xoẹt xoẹt
, song trên người hắn ta vẫn không hề bị thương tổn chút nào! Hoa Thiên Mệnh cũng phóng ra từng đóa hoa bằng, cuốn về phía Hàm Thương Yên.
Thực ra, cả hoa bằng và sen đỏ đều không có uy lực gì mạnh mẽ lắm, chẳng qua hai loại năng lượng cực đoan này có thể chuyển hóa tất cả mọi thứ chạm đến mình mà thôi.

Hàm Thương Yên! Ta cũng là người trong liên minh! Sao ngươi lại lôi cả ta vào chứ!
Một á thánh giận dữ quát tháo.

Ầm! Ẩm!
Có kẻ đã tung thần thông của mình ra hàng phá vỡ quả cầu này, nhưng vì thực lực của hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp nên dù họ có dốc hết mọi sức lực cũng khó mà phá vỡ được!
Chết hết đi!
Ánh mắt Hàm Thương Yên toát lên vẻ hung bạo, tay phải hắn ta bóp nhẹ.
Lần này, đường kính của nó lên đến cả năm dặm.

U!

Khi năng lượng màu đen phủ kín khắp toàn bộ phạm vi trong quả cầu, tất cả mọi người sẽ bị tiêu diệt, đương nhiên bao gồm cả La Chinh.
Nói gì thì nói, Hàm Thanh Đế vẫn là một người có tình cảm chứ không phải kẻ lòng dạ sắt đá.
Ngay cả Đường Lôn, một thánh nhân tinh thông thần đạo Sổ Hóa mà cũng không thể may mắn thoát được thì Hàm Thương Yên có là gì.
Dù hắn ta nắm giữ vực sâu Ma Vực, song cơ thể hắn ta lại không được tăng cường trên phạm vi rộng nên đương nhiên sẽ không thể ngăn nổi.

Muốn dựa vào chút năng lực nhỏ nhoi ấy mà giết chết ta ư? Ngây thơ quá đấy! Ha ha ha...
Hàm Thương Yên cười phá lên, trường thương trong tay rạch một đường về phía La Chinh đang ở đằng xa.
Một luồng năng lượng màu đen chợt hóa thành vòng tròn cực lớn vây quanh La Chinh.

La Chinh!


Dừng tay!
Trần Hoàng Dịch Kiểm và Hoa Thiên Mệnh đồng thời ra tay.
Trong vực sâu Ma Vực, khi Hoa Thiên Mệnh và La Chinh nối liền với nhau có thể nói là không sợ bất cứ đòn đánh nào của thánh nhân, bởi vì khi hai người hỗ trợ cho nhau, họ có thể chuyển hóa năng lượng bất kỳ và cung cấp cho chính bản thân mình sử dụng.
Tuy nhiên, năng lượng màu đen của Hàm Thương Yên lại không bị chuyển hóa, dù hai người họ tạo dựng sợi dây kết nối với nhau thì cũng không có chút ý nghĩa nào!
Chỉ cần sen đó tìm ra bất cứ một khe hở nào là sẽ có thể giết chết hắn ta dễ dàng.
Thế nhưng ngay lúc này, chiếc nhẫn trên tay Hàm Thương Yên chợt lóe sáng.
Hàng trăm đóa sen đỏ vây kín quanh hắn ta nhưng lại không thể nào phá vỡ bộ giáp ấy.
Thân người Hàm Thương Yên lắc nhẹ, toàn bộ sen đỏ lại tan vỡ lần nữa...
Trong lúc tránh né thanh trường thương, La Chinh cũng lật tay lại, từng đóa sen đỏ 9rực túa ra ngoài theo cánh tay hắn.
Ngay khoảnh khắc khi sen đỏ vừa xuất hiện, nhiệt độ trong phạm vi mười dặm xung quanh bỗng tăng vọt6, nhóm á thánh và đại viên mãn cũng cảm giác được một luồng khí nóng rực phi thẳng vào mặt.
Thế nhưng khoảng hai, ba hơi thở sau, thân hình La Chinh đã chui ra khỏi quả cầu.
Trong khoảnh khắc xuất hiện trên người hắn vẫn còn vương chút khí tức của pháp tắc thời gian.
Mặt trong viên cầu màu đen bỗng phóng ra năng lượng dữ dội, lấp đầy mọi không gian trống ở bên trong.
Bên trong phạm vi mà quả cầu bao phủ hoàn toàn biến thành Luyện Ngục, bất cứ sinh linh nào bị nhốt trong đó đều sẽ bị tiêu diệt...
Trong tình trạng không còn đường nào để trốn, La Chinh chỉ đành khởi động ngọc tỷ thời gian.
Bên ngoài núi Thánh Nhân, Hàm Thanh Đế khoanh chân trôi nổi giữa không trung.
Sen đỏ nhanh chóng lan ra, quấn chặt trên t5hanh trường thương màu đen.
Nếu những đóa sen này có thể chạm trúng người Hàm Thương Yên thì e là hắn ta sẽ bị đốt sạch chỉ trong nháy mắt.
Sen đỏ không thể chuyển hóa năng lượng màu đen này! Trong vực sâu Ma Vực, sen đỏ của La Chinh và hoa bằng của Hoa Thiên Mệnh gần như có thể chuyển hóa mọi loại năng lượng, nhưng khi đối mặt với loại năng lượng màu đen này thì lại không hề có chút hiệu quả nào.
Sau khi rũ bỏ hết những đóa sen đỏ đang bám trên trường thương, Hàm Thương Yên cũng không ngừng tay mà cẩm thương cắt ngang không trung tạo thành một đường vòng cung tuyệt đẹp, sau đó lại lao vụt về phía mặt La Chinh.

Hừ!

Hàm Thương Yên lắc nhẹ trường thương, những đóa sen đang cuốn lấy nó lập tức tan vỡ! Trong mắt La Chinh toát lên vẻ khác lạ.
Bờ môi Hàm Thanh Để khẽ mấp máy, Hàm Thương Yên trong núi Thánh Nhân lạnh giọng nói:
Chắc hẳn ngươi chẳng thể nào sử dụng ngọc tỷ thời gian mãi.
Ngươi trốn được lần này, nhưng lần sau thì sao?
Hàm Thương Yên giơ tay phải lên, một vòng tròn màu đen lại xuất hiện.
Ông ta đã chứng kiến cảnh tượng ấy thông qua đôi mắt của Hàm Thương Yên, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại.
Lúc trước để thằng nhãi La Chinh lấy được ngọc tỷ thời gian quả là một nước đi quá sai lầm! Năng lực cắt bỏ một đoạn thời gian gần như đã giúp tên nhãi ranh ấy biến thành kẻ bất tử...

Ù!

Năng lượng màu đen thẩm ra từ người Hàm Thương Yên và hóa thành một bộ giáp đen tuyền bọc kín người hắn ta từ đầu đến chân, không để lộ bất cứ một góc chết nào.
Thế nhưng chỉ chớp mắt vòng tròn đã biến thành một quả cầu màu đen hoàn chỉnh, bọc kín La Chinh ở bên trong.

Thân pháp của ngươi quả không tệ, nhưng trong tình huống không có đường nào trốn thoát, ta xem người tránh né thể nào!
Hàm Thương Yên cười lạnh, giơ tay bóp nhẹ viên cầu từ xa.

Vụt vụt vụt...
Thân hình La Chinh cũng đột nhiên xoay lại, trong lúc xoay còn đồng thời bắn ra mấy trăm đóa sen đỏ từ khắp người.
Những đóa sen đỏ nhanh chóng lan ra khắp nơi, bao trùm lấy Hàm Thương Yên tựa như vòi bạch tuộc.
Bọn họ vốn không ngờ rằng mình cũng sẽ bị cuốn vào trong, nên khi vòng tròn màu đen xuất hiện thì đã không kịp chạy trốn nữa! Ngay khoảnh khắc khi vòng tròn rơi xuống, nó lập tức hóa thành một quả cầu hoàn chỉnh, nhốt chặt mọi người bên trong.

Lần này ta sẽ giải quyết các ngươi hết một lượt.
Hàm Thương Yên lạnh lùng nói.
Vì vậy, mặc dù Hàm Lưu Tô và Hàm Sơ Nguyệt đã bình thường trở lại, nhưng Hàm Thanh Đề lại càng hận La Chinh hơn!

Ngay lúc này, bên trong quả cầu, một ánh kiếm màu nâu bỗng cắt ngang qua, chém mạnh lên vách trên của quả cầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.