Chương 2521: Quy tắc diệt trừ


Cho dù nhóm Minh Vi phản đối nhiều lần nhưng La Tiêu vẫn nhất quyết đưa La Chinh vào núi Thánh Nhân.

Sự việc diễn ra ngay lúc này đã 8chứng tỏ rằng lựa chọn của ông vô cùng chính xác.
Cảnh tượng vừa rồi cũng khiến ông ta chấn động không thôi...
So với nhóm Hốt Diễm và Bàng Miểu thì hình như những cường giả Bỉ Ngạn cảnh này còn lợi hại hơn.
Lúc La Chinh nuốt tất cả mọi người vào Thần vực, hắn cũng nuốt luôn cả phi thuyền Lăng Tiêu.
Lúc này, nó đang trôi bồng bềnh một mình tại một nơi cách đó không xa.
Gã thi triển dịch chuyển không gian, biến mất ngay trước mắt La Chinh.
Đám Hiên Viên Vệ đi theo Úy Nhàn vốn còn đang trông đợi gã đề xuất ra một biện pháp hay ho nào đó, không ngờ cuối cùng gã lại bảo bọn họ chạy trốn đi.
Quy tắc trên bảng đá thống trị nhằm vào toàn bộ sinh linh trong Thần vực, chỉ cần có đủ Thần Vũ tệ là có thể sửa được, ngay cả một thần dân bình thường cũng làm được.
Đương nhiên, thần dân bình thường thì vốn không có tư cách đặt chân đến tận chỗ này.
Dù họ có núp ở đâu thì La Chinh chỉ cần dùng một ý nghĩ thôi là có thể tìm ra ngay lập tức.
Chỉ có điều, nhóm Minh Vi và lão Kim đã chém giết khá lâu rồi, nhất là Minh Vi còn bị chặt mất một cánh tay, nên La Chinh không muốn bọn họ phải ra tay nữa.
Ông hỏi với vẻ đầy ngạc nhiên:
Sửa đổi quy tắc trên bảng đá thống trị cần có rất nhiều Thần Vũ tệ, Chinh Nhi có thể tùy tiện sửa đổi theo ý mình à?

La Chinh khẽ gật đầu.
Ủy Nhàn vừa nghĩ đến đây liền hơi hé môi ra, dùng chân nguyên truyền âm với các Hiên Viên Vệ khác:
Tên ranh này quá kỳ lạ, chúng ta không thể nào đấu lại được.
Trước mắt mọi người mạnh ai nấy chạy đi, cứ ẩn núp trong Thần vực trước đã, sau này nếu có cơ hội chúng ta lại diệt trừ đám người này từng kẻ một!
Ủy Nhàn vừa dứt lời, một gợn sóng không gian liền toát ra từ người gã.
Mỗi một người đều thầm chửi mắng oán hận Úy Nhàn, nhưng bản thân họ cũng biết rõ trong tình cảnh hiện giờ thì ngoài chạy trốn ra cũng không còn cách nào khác.
Thế là họ vừa tức tối mắng Ủy Nhàn vừa dùng dịch chuyển không gian bỏ chạy tán loạn.
Những người thoát khỏi ngục giam dưới đáy Thần vực và đi cùng họ đến giờ đều là huynh đệ từng cùng vào sinh ra tử với họ, trong số đó đã có mấy người chết thảm, mấy người trọng thương, bảo bọn họ làm sao tha cho đám Hiên Viên Vệ này đây?
Ngay khi họ đang định lần theo dấu vết dịch chuyển của nhóm Hiên Viên Vệ thì La Chinh bỗng nhẹ nhàng vươn tay ra cản họ lại:
Các vị không cần đuổi theo đâu, ta tự có cách diệt trừ bọn họ.
Minh Vi chớp mắt, hỏi:
Ngươi có cách gì?

Xin hãy đi theo ta.
La Chinh cười mỉm.
Trước đây lúc gã giao đấu với Minh Vi cũng không bị mất mát hay thua thiệt gì! Thế nhưng trong Thần vực lại có tên nhãi quái gở này, nếu bây giờ đối kháng chính diện thì chắc chắn là không được, chuyện khẩn cấp lúc này là phải nghĩ cách rời khỏi Thần vực! Thần vực vô cùng rộng lớn, nếu bọn họ trốn đi thì cũng có thể ẩn nấp ở trong đây, sau đó lại tìm cơ hội trốn ra khỏi Thần vực.
Đây cũng là một biện pháp khá hay.
Hắn lập tức vung tay lên, từng gợn sóng không gian hội tụ lại tạo thành một lối đi, hắn dẫn đầu bước vào trong đó.
Minh Vi đưa mắt nhìn về nơi xa, mấy kẻ kia đã trốn đi rất xa rồi, nếu chúng có lòng muốn ẩn núp thì e là sẽ rất khó tìm ra được.
Ngay cả nhóm Xi Vưu Vệ trước mặt đây cũng chẳng là gì trong mắt họ...
Đâu ngờ ở giữa đường lại nhảy ra một tên nhãi ranh quái lạ đến thế! Nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện này thì có đánh chết họ cũng không đi theo Ủy Nhàn đến đây.
Uy lực của Đỗ Tru Nguyệt Hoa quả thực rất kinh khủng, núi Thánh Nhân dù có bị vô vàn Bỉ Ngạn cảnh cùng nhau ra tay thì e là cũng không thể nào lay chuyển được, thế nhưng La Chinh chỉ chuyển dời mấy đòn tấn công mà mình đang gánh chịu lên nó thôi, vậy mà ánh bạc bao bọc ngoài ngọn núi đã nổi lên từng đợt sóng gợn.
Sau khi chém ra liên tục vài trăm kiểm, cuối cùng Úy Nhàn cũng ngừng tay.
Trước khi đến Thần vực, có thể nói rằng nhóm Úy Nhàn vô cùng tự tin mình nắm chắc phần thắng.
Bọn họ cũng không xem đám người trong Thần vực ra gì.
Ấy thế mà thằng nhãi La Chinh vẫn cứ đứng vững lù lù ngay đấy, phải biết rằng gã đã chém ra hơn trăm nhát kiếm đấy! Đừng nói là một chân thần, dù có là thiên tài trong Thiên Thủ Các thì cũng không có khả năng chống đỡ từng ấy nhát chém!
Uy, Úy Nhàn đại nhân, chúng ta phải làm gì đây!
Một Hiên Viên Vệ lặng lẽ dùng chân nguyên truyền âm.
Nhóm Hiên Viên Vệ có mặt ở đây cũng sầu não vô cùng.
Mỗi5 một nhát kiếm đều có tốc độ nhanh đến tuyệt đối, La Chinh căn bản chẳng thể nào tránh được.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...

Để quy tắc trên bảng đá thống trị xóa sổ sạch đám Hiên Viên Vệ kia chính là biện pháp đơn giản nhất.

Quy tắc trên bảng đá thống trị cũng đến lúc cần chỉnh sửa lại rồi.
Ánh mắt La Chinh lướt nhìn qua bảng đá thống trị.
Được phong làm thánh nhân trong Thần vực nhìn thì oai phong lẫm liệt đấy, nhưng khi đứng trước mặt cường giả Bỉ Ngạn cảnh lại chẳng khác gì con sâu cái kiến, không chịu nổi một đòn tấn công...
Mục Hải Cực thở dài một hơi.
Ông ta vừa kinh ngạc và sợ hãi trước thực lực hùng mạnh của cường giả Bỉ Ngạn cảnh, mà cũng lo lắng cho vận mệnh của mình.

Muốn trốn à?
Minh Vi sầm mặt.
Ánh mắt nhóm lão Kim cũng thoáng qua vẻ tàn nhẫn.
Chỉ có điều, sức mạnh tích tụ trong Đồ Tru Nguyệt Hoa kinh khủng đến mức khó mà tưởng tượng nổi, cho nên ông ta mới sinh ra cảm giác như thế.

Khó trách Thuần Quân huynh lập chỉ muốn tiến về thế giới mẹ.
Ủy Nhàn nhìn La Chinh thật sâu, sau đó ánh mắt lặng lẽ dời sang nhóm Minh Vi và lão Kim sau lưng hắn.
Thực lực của đám người này cũng chỉ tương đương mình, dù trong trận đấu một chọi một thì Ủy Nhàn gã cũng sẽ nhỉnh hơn một chút.
Trước bảng đá thống trị ngay trên biển Thời Gian, nhóm Minh Vi và lão Kim hoang mang đứng đó.
Chỉ có mấy người Lê Lạc Thủy và La Tiêu là hiểu ra ngay ý đồ của La Chinh, nhất là La Tiêu.
Ánh trăng màu bạc lại tỏa ra lần nữa, không những th6ế vầng sáng còn chói lòa hơn gấp mấy chục lần.

ù ù ù...
Ủy Nhàn cầm huyết kiếm màu bạc chém như điên về phía La Chinh.
Nhất là mấy vầng trăng bạc lơ lửng trên đỉnh Thần vực kia, ông ta chỉ mới nhìn thoáng qua ánh sáng phát ra từ đó thôi mà tim gan gì đều run rẩy hết cả.
Mục Hải Cực cũng không phải hạng người nhát gan, có ai đã lên làm thành nhân mà không coi nhẹ sinh tử đâu.
Hệt như những gì Úy Nhàn mong muốn, mỗi một nhát kiếm của gã đều chuẩn xác chém lên người La Chinh.
Vì gã liên tục chém ra mấy nhát như vậy nên Thần Tinh trong Đồ Tru Nguyệt Hoa cũng nhanh chóng tiêu hao.
cả đoàn người theo chân cùng La Chinh tiến vào lối đi không gian.
Mãi đến khi những người này biến mất khỏi vũ trụ Hải Cực, Mục Hải Cực mới chầm chậm bay lên.
Thế nhưng La Chinh đã tự tin như thế, nàng ta cũng sẽ tin hắn một lần.
Vì vậy, La Tiêu, Lê Lạc Thủy, Minh Vi, lão Kim...
Mà La Chinh, sau khi nắm giữ ý chí sơ sinh, mọi sức mạnh trong Thần vực đều do một tay hắn chi phối.
Thật ra đám người Úy Nhàn muốn ẩn nấp trong Thần vực vốn chính là chuyện hoang đường viển vông.
Điều khiển Đồ Tru Nguyệt Hoa đòi hỏi rất nhiều lực tinh thần, trên mặt gã lúc này cũng thoáng có nét mệt mỏi.
Thần Tinh trong Đồ Tru Nguyệt Hoa cũng bị gã tiêu tốn gần hết, vầng trăng bạc lơ lửng giữa không trung đã mờ tối đi, đại trận này có thể bị tắt bất cứ lúc nào.
Có điều, sau khi thở dài xong, ánh mắt ông ta lại chuyển đến một chiếc phi thuyền neo ở một góc.
Đó chính là phi thuyền Lăng Tiêu mà các Hiên Viên Vệ để lại.

Ta không tin!
.
Trong mắt Úy Nhàn ánh lên vẻ dữ tợn.
Nếu khi trước ông để La Chinh trốn ở ngoài vực và đợi mấy người Minh Vi phá vỡ vác3h ngăn không gian tiến vào Thần vực thì kết quả thế nào quả thực không cần nghĩ cũng biết.
E là gã Uy Nhàn kia sẽ hốt gọn mọi người 9mất thôi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.