Chương 2599: Diệt thành


Có rất nhiều thần dân trong Trích Tinh thành từng thử vận may, hy vọng được Thiên La Vệ trong đó nhận làm đồ đệ.

Cho dù không được nhận như8ng nếu có thể chỉ dẫn cho họ một chút gì đó cũng được.
Khi đối mặt với cảnh tượng như tận thế này, gã không những không hề e ngại mà ngược lại, còn sục sôi nhiệt huyết!
Ngươi làm gì vậy?
Nguyệt Bạch Hà ngăn trước mặt Thu Thần, hỏi.

Đương nhiên là chém giết đám Đại Thực Yêu Hoa này!
Thu Thần cầm theo thanh kiếm, nhún người bay lên.
Tham Thiên Đại Kiểm cách đó mấy chục nghìn dặm nhìn như thô kệch, nhưng thật ra là tác phẩm tâm huyết của Thu Âm Hà.
Trên thanh kiểm này được gài cầm rất nhiều pháp trận, trong đó có một pháp trận tên là
Thiên Thị Chi Nhãn
, phạm vi bao phủ lan rộng đến toàn bộ Thất Tinh Châu, bất kỳ đại yêu nào xâm chiếm cũng không thể thoát khỏi pháp trận này.
Gần nửa canh giờ sau, La Chinh bỗng nghe phía trước vang lên từng tiếng côn trùng rất lạ.

Suyt! Ngươi nghe thử xem đây là tiếng gì vậy?
La Chinh ra dấu ý bảo nàng im lặng.

Ngớ ngẩn!
.
Hai ngón tay Nguyệt Bạch Hà bấu chặt, dễ dàng đoạt lấy trường kiểm trong tay Thu Thần.
Điều này khiến cho các Thiên La Vệ trú đóng trong tháp cảm thấy vô cùng phiền phức,3 chỉ đành đóng kín cổng tháp lại.
Ở trên đỉnh tháp, hai người đàn ông mặc áo xanh buồn bực ngán ngẩm tựa lưng trên tấm đệm lớn.
Dưới sự bảo vệ của Tham Thiên Đại Kiếm, Thất Tinh Châu chưa từng bị đại yêu xâm chiếm nên loại nhiệm vụ như này không hề mang lại chút ý nghĩa nào, hết sức nhàm chán và vô vị.

Ầm ầm ầm ầm...
Ngay lúc hai người họ đang trò chuyện, mặt đất bên dưới bỗng phát ra tiếng nổ ầm ầm bí bách, khiến cả Trích Tinh tháp cũng bắt đầu lay động với biên độ nhỏ.
Nàng vốn đang ở độ tuổi không thể để miệng lưỡi mình nghỉ ngơi, suốt đoạn đường đi theo đằng sau thuyền nhỏ của La Chinh vẫn luôn nói liền thoắng không ngừng, vô cùng hoạt bát.
Thi thoảng cũng có người khác lái thuyền chân ý đi theo họ, định bám theo sau Lăng Sương để tiết kiệm lực linh hồn, song chỉ một lúc sau đã bị nàng đuổi đi.
Y vươn tay ra đè chuối kiếm của gã lại, đồng thời nói:
Từng ấy Yêu Hoa ngươi có giết hết được không? Còn con Chúa tể Yêu Hoa kia chính là đại yêu Thập Ngũ Trọng Thiên đây, nó đã đích thân tới đây thì ngươi sẽ phải chết không chỗ chôn thân! Chúng ta cần lui về Đạo Kiếm Cung!


Ta là Thiên La Vệ của Đạo Kiếm Cung, sao có thể...
Thu Thần cất giọng đầy chính nghĩa.
Mặc dù có một vài chân thần vẫn ra sức chống cự, nhưng số lượng Đại Thực Yêu Hoa thật sự quá nhiều, bọn họ sao có thể là đối thủ cơ chứ? Thu Thần thấy cảnh này liền rút Thanh Phong kiếm ra, từng luồng khí tức chân ý của đạo khuếch tán ra ngoài qua mũi kiếm.
Mục đích trở thành Thiên La Vệ của gã là vì muốn được trảm yêu trừ ma giống những tiền bối Đạo Kiếm Cung năm xưa.
Mỗi một gốc Đại Thực Yêu Hoa đều cao đến hơn trăm mét, ngay đợt đầu tiên đáp xuống đất đã khiến cho toàn bộ kiến trúc trong Trích Tinh thành đều sụp đổ.
Nhóm thần dân hoảng sợ chạy trốn khắp nơi, nhưng hầu hết đều bị rơi vào trong cái miệng rộng như chậu máu của đám Đại Thực Yêu Hoa.
Mộ9t người trong đó phàn nàn:
Chỉ mới một tháng thôi ta đã không chịu nổi rồi, nói chi phải canh ở đây những ba năm! Cuộc sống khi trở thành Thiên L6a Vệ buồn chán đến vậy à?
Kẻ vừa nói chuyện tên là Thu Thần, nửa năm trước mới vừa thông qua đợt kiểm tra của Đạo Kiếm Cung và trở thành Thiên La5 Vệ Nhất Tinh.
Khi gã đang tưởng bở rằng mình sẽ được điều đến những châu khác, cùng sánh vai với các Thiên La Vệ khác trảm yêu trừ ma thì lại nhận được nhiệm vụ này: Canh giữ tại Trích Tinh thành ba năm.
Mấy trăm nghìn thần dân trong Trích Tinh thành bị cắn nuốt hết sạch chỉ trong vòng một nén nhang, sau đó đám Đại Thực Yêu Hoa lại leo lên sợi dây leo to lớn và cắm rễ trên đó lần nữa.
Chúng chui trở về mặt đất, ở trong lòng đất tiến thẳng một đường về phương Bắc, bỏ lại tòa thành tan hoang cùng với một cái hố khổng lồ khiến ai trông thấy cũng phải giật mình.
Chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng vận chuyển trong cơ thể gã, từng ánh kiếm màu xanh tím chém ngang qua giữa trời.
Ánh kiểm này mang theo uy lực cực lớn, chỉ trong nháy mắt đã có vài chục gốc Đại Thực Yêu Hoa bị chém thành hai đoạn, mọi việc trông có vẻ rất thuận lợi.
Đằng trước Trích Tinh thành bỗng xuất hiện một vết nứt rất lớn.
Nó nhanh chóng toác ra ngày một rộng hơn, sau đó một sợi dây leo thô to bỗng chui ra, mà trên đó cắm đẩy Đại Thực Yêu Hoa lít nha lít nhít.
Trên biển Chân Ý, thuyền của La Chinh và Lăng Sương lướt băng băng trên mặt biển.
Chút ít khó chịu trong lòng Lăng Sương đã biến mất chỉ trong một thời gian ngắn.
Lúc hai người bị nó quất trúng, họ bỗng cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ chế ngự bản thân mình, không cách nào chống lại được.
Xương cốt khắp người họ lập tức nát vụn, hai Thiên La Vệ như con diều bị đứt dây, bay vút giữa không gian tạo thành hai đường vòng cung, cuối cùng rơi vào trong Trích Tinh thành.
Chỉ trong thoáng chốc, dây leo đã giơ cao lên trời, bao phủ khoảng không trên Trích Tinh thành!
Vèo vèo vèo vèo...
.
Phải đến hàng trăm nghìn Đại Thực Yêu Hoa rời khỏi dây leo và rơi xuống bên dưới.
Đám Đại Thực Yêu Hoa này đối phó với chân thần cấp cao đã là rất khó khăn rồi thì làm sao có thể chống lại Thu Thần - một Thiên La Vệp
Thấy Thu Thần giết đến hào hứng, thân hình Nguyệt Bạch Hà liền lướt đến cạnh gã như một bóng ma.
Có không ít thần dân trong Trích Tinh thành đã đổ xô ra đường, ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

Động đất cái con khỉ! Kia là gì vậy?

Sau đó y kéo tay Thu Thần, định lập tức dịch chuyển không gian rời đi.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc khi y vừa ngưng tụ được dao động không gian thì một sợi dây leo to đùng bỗng quật về phía hai người bọn họ!
Vụt...
Trích Tinh tháp bị dây leo kia đập nát thành mảnh vụn.
Y trừng mắt liếc Thu Thần đã bị ngất đi, mắng:
Chết tiệt, cứ như vậy bị ngươi hại chết!
Vất vả lắm mới trở thành Thiên La Vệ, y còn chưa kịp ra ngoài xông pha gì thì đã chết ngay trên đất Thất Tinh Châu, có thể tưởng tượng được hiện giờ y đang uất ức và không cam lòng đến mức nào.

Ầm...
Sợi dây leo đập ẩm xuống, sức mạnh kinh khủng khiến toàn bộ mọi thứ bên dưới đều hóa thành bột mịn.
Sợi dây leo thô to kia không ngừng lại nhẹ nhàng lượn vòng lại, quật một phát từ trên xuống dưới, hướng thẳng đến chỗ hai người!
Nguyệt Bạch Hà nằm liệt trên mặt đất, khắp gương mặt đều là máu tươi.
Nhìn đám Đại Thực Yêu Hoa ồ ạt xông đến như che trời lấp đất, Thu Thần há miệng thật to, thốt lên đầy vẻ khó tin:
Chết tiệt thật...
Là đám cây yêu ở Thiên Đô Châu!

Sao chúng dám đến xâm chiếm Thất Tinh Châu! Đám Sa dân với lũ Đại Thực Yêu Hoa kia muốn chết à?
Nguyệt Bạch Hà hét lớn.

Xảy ra chuyện gì thế?
Nguyệt Bạch Hà cảm nhận được cơn chấn động này bèn thấy quái lạ, bật thốt lên hỏi, Thu Thẩn nhướng mày:
Động đất à?
.
Mặt đất rung chuyển càng lúc càng dữ dội, Trích Tinh tháp cũng lắc lư mỗi lúc một nhiều hơn.
Vậy mà lần này, Tham Thiên Đại Kiếm lại không phát hiện ra đợt tấn công ồ ạt của Đại Thực Yêu Hoa.
Đạo Kiếm Cung, thậm chí là toàn bộ Thất Tinh thành, vẫn chìm trong trạng thái bình yên như xưa nay vẫn thể.
Thanh niên này là Nguyệt Bạch Hà, cũng là Thiên La Vệ Nhất Tinh.
Sau khi đệ tử Đạo Kiếm Cung được thăng lên làm Thiên La Vệ, nhiệm vụ được nhận đầu tiên chính là canh giữ những tòa thành lớn trong khắp Thất Tinh Châu.

Ngươi phải biết thỏa mãn đi.
Người chỉ có ba năm thôi, còn ta thì đã năm năm rồi đây này! Sống mãi tại nơi chim chẳng buồn ị như này, ta sắp quên mất Thất Tinh thành trông như nào rồi.
Thanh niên còn lại lên tiếng đáp.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.