Chương 2608: Gián điệp


Đúng lúc này, đường đi bên dưới bỗng nhiên
sụt lún
xuống, dây leo khổng lồ đã bò dọc theo đường đi mà lao đến với tốc độ thật nhanh.
Hàng trăm hàng nghìn thần dân bị dây leo khổng lồ nghiền nát, lập tức hóa thành một vũng máu lầy lội.

Máu chảy như nước sô3ng, tràn vào cống rãnh hai bên đường.

Đa số thần dân không kịp chạy thoát đi, liền bị đám Đại Thực Yêu Hoa lao xuống từ dây leo 9ăn tươi nuốt sống! Khóe mắt La Chinh giật liên hồi, lần đầu tiên trong lòng hắn sinh ra cảm giác bất lực.
Hắn không biết tại sao mấy Thiên La Vệ này chần chừ mãi đến tận lúc này mới ra tay.
Toàn bộ Thất Tinh thành đã bị hủy mất hơn phân nửa rồi.
Sau đó La Chinh bay thẳng đến đỉnh núi, chẳng mấy chốc đã tìm được nhóm người Thu Tự Nguyên và Nguyệt Bạch Hạo.
Nghe vậy, Thu Quân Sơn khẽ cau mày lại.
Thân hình ông ta lướt nhẹ theo gió, thoắt cái đã đến sau lưng Đại kiểm tư.
Ông ta quan tâm hỏi han:
Đại kiểm tư giỏi thật, nhanh vậy mà đã sửa được rồi!
Đại kiếm tư gật đầu, thận trọng nói:
Chắc hẳn có kẻ đã đặt Mi Trùng vào trong Tham Thiên Đại Kiếm, phá hủy mấy pháp trận bên trong thanh kiếm này.

Đám yêu quái ấy nhiều thủ đoạn lắm, có trời mới biết được tại sao.
Thu Tự Nguyên đáp lời, vẻ mặt như đưa đám.
Đám Đại Thực Yêu Hoa này vốn đã là một mầm họa lớn ở Thiên Đô Châu, Đạo Kiếm Cung từng nhiều lần điều động người đến đó tiêu diệt chúng, song chúng lại xảo quyệt quá mức.
Mỗi lần Đạo Kiếm Cung ra tay, chúng đều co rút vào nơi cực sâu dưới lòng đất.
Chỉ lát sau, từ bên dưới Tham Thiên Đại Kiểm dần tỏa ra tia sáng, một đường vẫn cũng từ từ chạy thuận theo thân kiếm đến tận mũi kiếm.
Thanh Tham Thiên Đại Kiểm này có vẻ đang từ từ khôi phục.

Không cần! Chờ ta sửa Tham Thiên Đại Kiếm xong là có thể chém nát bấy đám cây yêu chết tiệt kia!
Trên mặt Đại kiếm tư toát lên vẻ vui mừng, ông ta nói.
Đúng lúc này, hắn mới trông thấy trên bầu trời Thất Tinh thành bỗng xuất hiện mười mấy kẻ mặc áo xanh! Trên người bọn họ đều tỏa ra khí thể phi phàm, ai cũng là cường giả Bỉ Ngạn cảnh, mà người dẫn đầu lại chính là Thu Hàn Yên cùng Thu Thăng Thủy!
Họ vừa xuất hiện trên bầu trời đã lập tức hóa thành một tia sáng xanh, chia ra các hướng chém giết sáu dây leo khổng lồ.

Đây đều là Thiên La Vệ...
La Chinh khẽ lắc đầu.
Các đệ tử học cũng không biết được nhiều lắm, họ chỉ biết rằng lần này Thu gia và Nguyệt Bạch gia sắp gặp họa lớn rồi! La Chinh tập trung nhìn thanh Tham Thiên Đại Kiếm.
Đại kiếm tư đang bay lơ lửng giữa không trung, dưới chân ngưng tụ ra một kiểm ảnh to lớn.
Hình như ông ta muốn kích hoạt Tham Thiên Đại Kiếm nhưng đã thử mấy lần rồi mà nó vẫn không phản ứng chút nào, cả người ông ta đã ướt đẫm mồ hôi!
Kẻ nào lại đi trợ giúp đám yêu quái ấy?
La Chinh nhíu chặt mày, nói.
Hành động như này chứng tỏ chúng đã câu kết và lên kế hoạch từ lâu rồi! Đúng lúc này, bên trên bỗng vang lên tiếng kêu gọi:
Đại kiểm tư! Đừng trông chờ vào Tham Thiên Đại Kiếm nữa! Chúng ta hãy hợp sức cùng nhau diệt trừ Chúa tể Đại Thực Yêu Hoa! Dù tu vi của nó đã tăng thêm một bậc nhưng nếu chúng ta liên hợp với tam đại trưởng lão thì vẫn còn cơ hội!
Tiếng nói này vừa dứt, ở phía xa đã có bốn người bay nhanh đến đây.
Người cầm đầu mới lên tiếng ban nãy là một người trung niên mặc áo xanh, trong khoảng chừng bốn mươi tuổi.
Ông ta có gương mặt chữ điền rất nổi bật, tỏa ra khí thể không giận tự uy, hơi thở quanh người vô cùng hùng mạnh.
Đại đa số các đệ tử học cũng đều đang tụ tập tại khoảnh sân đối diện Tham Thiên Đại Kiếm.
La Chinh ôm đứa bé đáp xuống sân rồi hỏi:
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Đại Thực Yêu Hoa của Thiên Đô Châu lại tấn công đến tận đây?
Gương mặt của đám người Thu Tự Nguyên tái mét.
Dưới sự che chở của Tham Thiên Đại Kiếm, có rất ít yêu quái dám tấn công vào Thất Tinh Châu, cùng lắm chúng cũng chỉ dám làm loạn tại biên giới Thất Tinh Châu mà thôi.
Ngay cả Thu Thắng Thủy có tiếng là Thiên La Vệ Ngũ Tinh nhưng trên thực tế vẫn yếu hơn Trì Nghĩa không chỉ một bậc.
Trong khi đó, khí thế của người đàn ông mặc áo xanh cùng với ba ông lão ở phía trên kia lại không thua kém Bàng Miểu là bao.

Phụ thân!
Thu Tự Nguyên nhìn thấy người trung niên giữa trời liền gọi lớn.
Đạo Kiếm Cung đã xuất trận vài lần mà vẫn chưa tiêu diệt được Đại Thực Yêu Hoa, vả lại chúng cũng chưa từng làm ra hành động nào quá trớn nên Đạo Kiếm Cung cũng nới lỏng phần nào.
Không ngờ sau nhiều năm ấn núp, tu vi của Chúa tế Đại Thực Yêu Hoa lại tăng vọt, hôm nay còn trực tiếp đánh đến Thất Tinh thành.
Mà càng bất ngờ là vào thời điểm Đại Thực Yêu Hoa xâm chiếm, Tham Thiên Đại Kiểm lại bị ai đó động tay động chân.
Sau lưng người đàn ông nọ là ba ông lão.
La Chinh nhìn người trung niên ở bên trên, cẩn thận quan sát một lúc.
Trong lòng hắn bỗng khẽ động:
Những người này thật mạnh.
Trong Đạo Kiếm Cung có không ít cường giả Bỉ Ngạn cảnh, nhưng mãi đến tận lúc này, Thu Hàn Yên và Đại kiểm tư là hai người duy nhất hắn từng gặp.
Ông ta không phải ai khác mà chính là Thu Quân Sơn - cung chủ đương nhiệm của Đạo Kiếm Cung và cũng là phụ thân của Thu Tự Nguyên.
Thu Quân Sơn nhìn thoáng qua Thu Tư Nguyên.
Trong thời khắc quan trọng này, ông ta cũng không để ý tới con của mình.
Hắn vươn một tay ra ôm6 đứa bé còn đang khóc oa oa vào trong ngực.
Ngay khoảnh khắc khi dây leo khổng lồ xông tới, gợn sóng không gian bỗng hiện ra trư5ớc mặt La Chinh, hắn đã thi triển dịch chuyển không gian và biến mất khỏi đó.
Một giây sau, La Chinh đã xuất hiện trên khoảng không của Thất Tinh thành, trên tay ôm chặt đứa bé.
Đây là lần đầu tiên họ chứng kiến cảnh tượng tàn khốc đến thế.
Một vài đệ tử học cung dù đã đạt đến tu vi đại viên mãn nhưng lúc này lại hoảng sợ đến mức run lẩy bẩy.

Hình như Tham Thiên Đại Kiểm đã bị ai đó động tay động chân! Không những không thể cảm ứng được đám cây yêu này xâm nhập mà ngay lúc này còn chẳng thể khởi động nữa!
Thu Tự Nguyên lắp bắp nói.
Đại kiểm tư lại làm như không nghe thấy lời của cung chủ Đạo Kiếm Cung.
Hai tay ông ta bắn ra liên tục, hóa thành ảo ảnh của từng thanh kiếm nhỏ giao thoa lẫn nhau.
Chúng lần lượt chui vào trong thân Tham Thiên Đại Kiểm.
Ta đã sửa được pháp trận rồi, nhưng Đạo Kiếm Cung chúng ta

bảo vệ Tham Thiên Đại Kiểm cực kỳ nghiêm ngặt, kẻ đã đặt Mi Trùng vào đây e là người trong cung.

Ta sợ trong Đạo Kiếm Cung chúng ta có gián điệp.

Gián điệp ư?
Thu Quân Sơn mỉm cười, giọng nói vô cùng quái lạ.

Đại kiểm tư cảm giác được cảm xúc kỳ quái của Thu Quân Sơn bèn quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt của ông ta.

Sắc mặt Đại kiểm tư tái đi, nói:
Cung chủ, ngươi...
Trước khi Đại kiếm tư kịp phản ứng, một thanh trường kiểm đỏ rực tựa máu đã đâm xuyên qua lồng ngực ông ta.

Quanh miệng vết thương phừng lên từng ngọn lửa tà dị màu đỏ thẫm, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm khắp người Đại kiếm tư.

Một giây sau, cơ thể Đại kiếm tư đã bị ngọn lửa đốt sạch.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.