Chương 2633: Thần quân lực


Thứ này rất hiếm trên thế giới mẹ, một chiếc chìa khóa Bỉ Ngạn có giá trị trên mười triệu Thần Tinh, định giá tùy thuộc vào mức đ8ộ quý hiếm của chìa khóa Bỉ Ngạn...

Chít chít, đúng là như vậy.

Còn về giao dịch Thần Tinh thì ngươi có thể chọn một đ3ịa điểm, Nhĩ Thử chúng ta có thể đưa qua.
Nhĩ Thử nói.

Một khoản Thần Tinh khổng lồ như vậy, người bình thường căn bản 9không dám nhận, nếu thực lực không đủ thì giết người diệt khẩu là chuyện dễ dàng.
Ngươi là người của Thái Nhất Thiên Cung, chít chít.
Nhĩ Thử đã xác định lại lịch của La Chinh.

Cứ xem là vậy đi.
La Chinh đáp.

Vậy bây giờ ngươi có thể ra tay cứu ta? Chít...
Nhĩ Thử lại hỏi.
Ai cũng nói Nhĩ Thử giảo hoạt, quả nhiên là như vậy...
Vẫn là câu nói kia, đưa Thần Tinh đến núi Thái Ất rồi ta sẽ giải cứu ngươi, cơ hội chỉ có một lần, nếu không muốn thì ta đi đây.

Nói xong La Chinh liền thúc đẩy thuyền chân ý chuẩn bị rời đi, nhưng thuyền còn chưa lướt được vài mét thì Nhĩ Thử đã hét lớn:
Ba ngày! Trong vòng ba ngày, ta sẽ gom góp đủ Thần Tinh, đưa tới núi Thái Ất! Chít chít...

Một vài kỳ chủ trong đó chỉ lạnh lùng liếc nhìn La Chinh rồi mang cột cờ bay thẳng về phía Long thành.
Ân Nguyệt Hoàn thu dọn cột cờ xong liền hỏi La Chinh:
Ngươi chưa từng vào Long thành nhỉ? Ta đưa người đi xem.

Người dưới cờ của ta thì sao?
La Chinh hỏi.
Chỉ kỳ chủ mới có thể vào thành, những người khác thì phải ở lại bên ngoài, La Chinh khó mà hiểu nổi quy định này.
Nhìn từ bên ngoài, Long thành có vẻ vô cùng to lớn, nhưng toàn bộ tòa thành này được khắc từ một khối đá khổng lồ, sau khi tiến vào mới biết nó cũng không lớn như tưởng tượng của La Chinh.
Rất nhiều kỳ chủ qua lại không ngớt trong thành, bọn họ chủ yếu là vì trách nhiệm với người dưới cờ của mình nên mỗi lần vào thành đều phải mua không ít vật dụng.
La Chinh thấy cảnh này thì không kìm được mà hỏi:
Kỳ chủ cũng không phải sư phụ hay người nhà của người dưới cờ mình, vì sao phải trả giá vì bọn họ nhiều như vậy?
Tuy La Chinh thân là kỳ chủ, nhưng hiểu biết về quy củ Long thành quá ít.
Bản thân La Chinh mà không có Thái Nhấ6t Thiên Cung làm chỗ dựa, hắn sẽ không dám tiến hành giao dịch với Thần Tinh.
La Chinh nhìn Lăng Sương một cái, nói:
Mư5ời lăm triệu Thần Tinh ấy cứ đưa tới núi Thái Ất là được.


Núi Thái Ất...
Sau khi sắp xếp xong xuôi, La Chinh cũng rút cờ của mình ra khỏi mặt đất.
Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Ân Nguyệt Hoàn, hai người một trước một sau bay về phía Long thành.
Họ đi thẳng đến cửa Long thành, những thị vệ kia thấy cột cờ trong tay La Chinh thì quả thực không hề ngăn cản, để cho hai người vào thành.
Xung quanh vẫn còn yên ắng, tất cả mọi người ngồi xếp bằng, hoặc là tĩnh tâm lĩnh ngộ chân ý của đạo, hoặc là xông pha trong biển Chân Ý.
Một nén nhang sau, trong Long thành không phóng ra điểm sáng màu bạc nữa, những người đang tu luyện cũng dần dần tỉnh lại.

Chỉ một đêm mà đã vượt qua đoạn thứ tư, không hổ là chàng trai tự đứng ra làm kỳ chủ.
Âm Nguyệt Hoàn mỉm cười nhìn La Chinh, trong mắt đầy vẻ tán thưởng.
Thực ra nàng ta hiểu rõ, nếu đã là kẻ được người kia chú ý thì nhất định không phải hạng tầm thường, nhưng nàng ta đã được cảnh báo nên không dám tiết lộ một chút tin tức nào.
La Chinh khẽ gật đầu với Âm Nguyệt Hoàn, mặc dù cô gái này được người khác nhờ vả nhưng dù sao cũng đã giúp mình.
Lúc này Thu Dịch và Nguyệt Bạch Thành cũng dần dần tỉnh lại, trên mặt hai người đều có biểu cảm chưa đã thèm.

Giao Thần Tinh cho các ngươi trước, chít chít...
Ta cũng không tin được các ngươi, ai biết các ngươi có thật sự phá vòng xoáy được hay không?
Nhĩ Thử suy nghĩ một chút rồi lại nói:
Hay là thế này, nếu ngươi có thể phá giải vòng xoáy thì bây giờ tiến vào đây đi, ta sẽ bảo Thử Minh nhanh chóng đưa Thần Tinh lên núi Thái Ất! Ngươi thấy thế nào?


Ha ha.
La Chinh cười nói:
Nếu ta vào vòng xoáy, muốn rời khỏi thì nhất định phải phá hủy nó, nếu người chơi xấu ta cũng chẳng làm gì được.
Ân Nguyệt Hoàn nhìn những người dưới cờ La Chinh một cái:
Để các đệ tử dưới cờ của ta và người ở chung với nhau là được.
La Chinh cũng không lo lắng cho an nguy của các đệ tử học cung.
Đám người kia chỉ nhằm vào hắn, sẽ không làm khó các đệ tử học cung.

Cũng được.
La Chinh gật đầu.

Đương nhiên là có lợi ích rồi.
Ân Nguyệt Hoàn khẽ cười nói:
Chỉ cần số người dưới cờ đạt tới mười nghìn là có thể tăng chức làm minh chủ, mà chỉ có minh chủ mới có thể tham gia sát hạch Thái Nhất Vệ.
Trừ phi Thái Nhất Thiên Cung phá lệ, bằng không, muốn tham gia Thái Nhất Vệ chỉ có duy nhất một con đường.
Ngoài ra, để trợ giúp chúng ta dìu dắt người mới, mỗi tháng Thái Nhất Thiên Cung cũng sẽ có một khoản trợ cấp nhất định.

Ánh kiếm màu vàng này không có nhiều trợ giúp đối với La Chinh, nhưng đối với đám người Nguyệt Bạch Thành thì có lợi ích rất lớn, ít nhất là đã giúp bọn họ hóa giải bớt khí lạnh trong biển Chân Ý.
Hiện tại hai người đều đã tới gần đoạn thứ nhất, sau một thời gian ngắn nữa là sẽ có thể thử vượt qua đoạn này.
Khi mọi người tỉnh lại, các kỳ chủ lục tục thu dọn cột cờ.
Thuyền chân ý của La Chinh dừng lại, hắn cười nhạt rồi nói với Tiểu Sương:
Xem ra còn phải làm phiền ngươi, bên phía núi Thái Ất...


Yên tâm, tuy mười lăm triệu Thần Tinh không phải một con số nhỏ, nhưng núi Thái Ất cũng chẳng xem là gì.
Nếu con Nhĩ Thử này không nói láo, ta nhất định sẽ lập tức đưa tận tay cho ngươi.
Lăng Sương vừa cười vừa nói.
Nếu đã đồng ý với con Nhĩ Thử này rồi, La Chinh cũng không tiếp tục tiến lên trong biển Chân Ý nữa.
Sau khi ra khỏi biển Chân Ý, hắn vẫn còn có thể nhìn thấy vô số đốm sáng trên bầu trời Long thành hóa thành trường kiểm màu bạc trút xuống, chỉ là số lượng trường kiếm màu bạc càng ngày càng thưa thớt.
Chân trời dần dần hiện lên sắc trắng, bầu trời đã dần sáng lên.
Lúc này Lăng Sương mới thấp giọng cười khẽ:
Từ lúc nào mà tộc Nhĩ Thử lại cảm thấy bản thân rất có chữ tín vậy? Trong biển Chân Ý không thể xác định thân phận của ngươi, ai biết người nói thật hay nói đối? Đưa Thần Tinh và chìa khóa Bỉ Ngạn đến núi Thái Ất trước, chúng ta sẽ ra tay cứu giúp.
.
Tộc Nhĩ Thử bị các đại tộc trên thế giới mẹ ghét cay ghét đắng là do không có chữ tín, mua bán bí mật, thậm chí còn cố ý đảo lộn thị phi khiến các đại tộc nảy sinh tranh chấp.
Chỉ là chủng tộc này quả thực có chỗ độc đáo, chẳng những không thể tiêu diệt mà chúng lại ngày càng phồn thịnh.

Thì ra là thể.
La Chinh gật đầu.

Đi sâu vào tìm hiểu, La Chinh cũng dần dần hiểu hơn về động cơ của Thái Nhất Thiên Cung.

Thế giới mẹ tàn khốc hơn tưởng tượng, Nhân tộc muốn trường tồn vĩnh hằng thì đối nội đối ngoại đều phải khắc nghiệt, bằng không Nhân tộc chỉ có thể chấp nhận bị đào thải.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.