Chương 2638: Giảm giá


Đương nhiên nàng sẽ không ngang nhiên tiết lộ chuyện mười lăm triệu Thần Tinh.

Sau đó nàng đi tới bên cạnh La Chinh, đặt n8hẫn tu di vào tay hắn, còn nháy mắt với hắn một cái rồi nói:
Nhìn trúng quyền kiếm điển kia hả, ngươi có thể nói thẳng với ta. <3br>
Ta cũng đã giúp người chọn được một quyển thần thông chân ý, chỉ là quên đem tới cho người mất rồi...
Một năm trước Lăng 9Sương đã chọn ra một quyển thần thông chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên, nhưng đợi rất lâu mà chẳng thấy hắn vào biển, hai lần này lại khá6 vội vàng nên chuyện này cũng bị gác sang một bên.

Thanh bá lập tức buồn bực, ông ta âm thẩm quan sát La Chinh, thấy đây 5cũng không phải người không trả nổi tiếng.
La Chinh cũng nói:
Lăng Sương, nếu ta đã ở lại Long thành thì vẫn nên làm theo quy củ của Long thành.
Mặc dù Lăng Sương an ủi một hồi đã khiến hắn nhẹ lòng hơn, nhưng hắn không định nợ ân tình của núi Thái Ất.
Thấy dáng vẻ quyết tâm của La Chinh, Lăng Sương mới lên tiếng:
Giảm giá cũng phải giảm nhiều một chút, ít nhất cũng phải lấy bốn phần mười thôi!

Như vậy sao được, cái giá này là một sự nhục nhã đối với kiếm điển vô thượng...

Năm phần!

Bảy phần...
.
Lăng Sương mồm mép thoăn thoắt, cò kè mặc cả với Thanh bá một hồi, cuối cùng vẫn ép giá xuống tới sáu phần.
Cái giá này cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận, cho dù Lăng Sương sao chép một phần thì số công lao núi Thái Ất bỏ ra cũng chừng năm phần gì đó.
Thanh bá hoàn toàn là vì nể mặt Lăng Sương nên mới nhượng bộ đến mức này.
Ân Nguyệt Hoàn ở một bên càng thêm giật mình, sáu phần tương ứng với bao nhiêu Thần Tinh, cô gái này có thân phận gì mà lại có thể cò kè mặc cả với chủ nhân Chân Ý Kiểm Các...
Còn tờ giấy vàng ghi chép chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng, La Chinh cũng có hứng thú nhưng lần này thì tạm gác lại.
Chọn kiếm điển xong, ba người cùng rời khỏi lầu ba.
Ngay khi La Chinh chuẩn bị bước ra ngoài thì chợt quay đầu lại hỏi:
Không biết kiếm điển chân ý lầu hai có được tính giá sáu phần hay không?

Lăng Sương nói lấy một bản sao đưa cho La Chinh, đó cũng là tiêu hao công lao của núi Thái Ất.

Chắc chắn bà ngoại sẽ đồng ý.
Lăng Sương lại không thèm để ý cái gì mà công lao với không công lao.

Như vậy đi, nể mặt núi Thái Ất, kiếm điển vô thượng ở đây chỉ lấy giá tám mươi phần trăm, thế nào?
Thanh bá lại nói.
Dạo này số người có thể lên lầu ba của Chân Ý Kiểm Các chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, vất vả lắm mới gặp được một khách sộp thì lại bị Lăng Sương hốt mất, sao ông ta có thể cam tâm tình nguyện?
Tiểu Sương, cho dù núi Thái Ất của con có bản sao của những kiếm điển vô thượng này, nhưng dù sao nơi này cũng là Long thành, con không thể làm vậy...
Thanh bá bất đắc dĩ nói.

Có gì đâu? Nếu không phải Thiên Cung ngăn cản thì có khi bà ngoại đã truyền cả Thái Ất kiếm quyết cho hắn rồi.
kiếm điển vô thượng ở chỗ này, ai thèm kia chứ!
Lăng Sương bĩu môi nói.
La Chinh có tư cách tu Thái Ất kiếm quyết nhưng lại bị Thiên Cung ngăn cản? Chuyện này là thế nào?
Tuy không rõ lắm tình hình bên trong, nhưng bối cảnh của La Chinh lại một lần nữa vượt ra khỏi phán đoán của nàng ta.
Thanh bá cũng như vậy, ông ta chỉ nghĩ La Chinh là con cháu của một gia tộc lớn nào đó trong Thần châu, bị gia tộc đưa tới Long thành, có rủng rỉnh Thần Tinh để tiêu xài.
Sau khi xác định giảm giá xong, La Chinh chọn Dung Thần kiếm điển đầu tiên.
Tuy bây giờ hắn có Ngự Kiếm Ấn trong tay, nhưng Đằng Xà kiếm dễ bại lộ thân phận, lúc bình thường không dám lấy ra dùng.
Nếu Dung Thần kiếm điển này có thể tăng cường uy lực của Dung Đạo Kiểm thì đã đáp ứng được nhu cầu cấp thiết của hắn.
Nhưng nếu đúng như Lăng Sương nói thì đó lại là một câu chuyện khác.
Gần như chỉ trong nháy mắt, Thanh bá đã lật mặt:
kiếm điển vô thượng ở đây đều là do Thiên Cung bỏ công bỏ sức ra làm, cho dù muốn truyền lại cho người khác, núi Thái Ất cũng phải tiêu hao công lao mới được.
So với công lao trân quý thì giá cả ở chỗ ta không tính là đắt.
kiếm điển vô thượng không truyền lại cho hạng vô danh, mỗi một người tu luyện đều có thể xem nhưng không thể tự ý truyền cho người khác, một khi bị tra ra sẽ bị Thiên Cung phạt nặng.

Cả cuốn này nữa.
La Chinh nói.
Hai bản kiếm điển vô thượng, giá tiền sau khi chiết khấu là còn ba triệu hai trăm Thần Tinh, coi như là vô cùng tiết kiệm rồi.
Đừng nói đến lượng gia sản khổng lồ La Chinh lấy được từ Thần vực, chỉ riêng mười lăm triệu Thần Tinh trong chiếc nhẫn tu di mà Lăng Sương vừa đưa tới thôi thì chút tiêu chí ấy đối với La Chinh thì chỉ bằng một bữa ăn sáng, mặc dù đó là cái giá trên trời đối với người khác.

Cái này không được tính là thần thông chân ý, ngươi định chỉ chọn một quyển thần thông sử dụng thần đạo thôi sao?
Lăng Sương hỏi.
Ánh mắt La Chinh dừng lại trên cột sáng thứ chín, ban nãy hắn nhìn qua từng cột sáng, cũng ghi nhớ những vô thượng kiểm đến này trong đầu.
Quyển kiếm điển vô thượng này có tên là
Cửu Thiểm Phân Quang kiếm điển
, cũng là một kiếm điển vô thượng cực kỳ lợi hại, quan trọng là không phụ thuộc vào tín vật Bỉ Ngạn mà vẫn có uy lực cực lớn.

Cái gì...
Thanh bá sửng sốt.
Ân Nguyệt Hoàn lại càng chấn động.
Mặc dù biết lại lịch của La Chinh không đơn giản, nhưng Thái Ất kiểm quyết chính là thần thông mạnh nhất thuộc về chủ nhân núi Thái Ất! Thần thông kiểm đạo nhường này hầu như chỉ có thể truyền lại cho các đệ tử dòng chính.
Thanh bá còn chưa kịp nói thì Lăng Sương đã nhanh hơn một bước:
Đương nhiên rồi! kiếm điển lầu hai cho không ta cũng không lấy, ta thấy lấy một phần mười giá gốc mới đúng...
Thanh bá bất đắc dĩ cười khổ.
Ai cũng nói cháu gái sơn chủ núi Thái Ất ranh ma quỷ quái, cuối cùng hôm nay ông ta cũng được thấy tận mắt.
Ông ta đành bất đắc dĩ nói:
Đã nói lấy sáu phần thì lấy sáu phần, hôm nay ta bán lô vốn đây!
Đến lầu hai, La Chinh cũng chuyên tâm chọn lựa vài quyển kiếm điển chân ý, những thứ này là chuẩn bị cho Thu Dịch, Nguyệt Bạch Thành và các đệ tử học cung.
Tuy chọn kiếm điển cho người dưới cờ vốn là việc kỳ chủ phải làm, nhưng phần lớn kỳ chủ đều chọn kiếm điển chân ý ở lầu một, chỉ sợ cũng chỉ có minh chủ mới ra tay rộng rãi như La Chinh.

Chọn xong lầu hai lại xuống lầu một, kiếm điển chân ý ở đây là phong phú nhất, không yêu cầu cao về thiên phú, quan trọng là còn hoàn toàn miễn phí.

Lăng Sương nhìn đến hoa mắt, thậm chí còn không biết Thiên Cũng có nhiều kiếm điển như vậy, đương nhiên không thể đóng góp ý kiến gì.

Còn Ân Nguyệt Hoàn lại rất quen thuộc, nhanh chóng giúp La Chinh chọn ra bảy tám chục quyền kiếm điển chân ý...

Ngay khi ba người vừa bước chân ra khỏi Chân Ý Kiếm Các thì trước mặt đã truyền tới một giọng nói xéo sắc:
Ôi? Kỳ chủ trẻ tuổi nhất Long thành chúng ta, còn làm bộ đi chọn kiếm điển?
La Chinh ngẩng đầu nhìn thấy người nói chuyện là Triệu Hạo, đằng sau gã còn có một nhóm các đệ tử áo trắng, mà Vương Tiêu thì đang nhìn La Chinh bằng ánh mắt quỷ quyệt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.