Chương 2667: Tâm lưu kiếm


Luồng khí tức này hùng mạnh đến mức ngay cả các minh chủ ở đây đều phải sợ hãi.


Tư Đồ Tu bắt đầu nghiêm túc rồi...
Cảm nhận được khí tức n8ày, sắc mặt Lưu minh chủ trở nên hết sức kỳ quái.

Thiên phú như vậy mà lại có đầu rút cổ ở Long Thành, vì sao nhỉ?

Sau khi nhìn thấu một kiếm này của Tư Đồ Tu, các minh chủ càng thêm khó hiểu.
Không hổ là vô thượng kiếm điển!
Nếu đổi thành bất cứ một minh chủ nào khác, đây chắc chắn là đường cùng, nhưng với La Chinh thì chưa chắc.
Hiện tại Lưu minh chủ mới phát hiện, mình thực sự đánh giá thấp Tư Đồ Tu!

Tư Đồ minh chủ ẩn giấu thật sâu...


Nếu ngươi đã cố ý khiêu khích ta, vậy ta cho ngươi toại nguyện...
.
Tư Đồ Tu cũng không ngốc như vẻ bề ngoài, đương nhiên gã cũng cảm nhận được La Chinh đang cố ý khiêu khích mình.
Người duy nhất phản ứng kịp chính là La Chinh.
Mặc dù La Chinh một mực dùng lời lẽ chọc giận Tư Đồ Tu, nhưng không có nghĩa là hắn coi thường đối phương.
Trong nháy mắt, Cuồng Tuyết kiếm đã đâm thẳng về phía hắn.
Kiểm chiều lúc thu lúc phóng không có gì thần kỳ, nhưng chính một kiếm có vẻ thường thường này lại khiến La Chinh sinh ra ảo giác.
Vậy mà hắn lại không có đường lui, chỉ có thể đón đỡ!
Mặc kệ hắn dùng bất cứ thủ đoạn tránh né nào, đều sẽ bị một kiểm này chém thành hai đoạn.
Nhưng La Chinh vẫn duy trì tư thế đứng yên, toàn thân giống như bị đứng hình.
Tất cả mọi người lặng ngắt như tờ, một vài người nhát gan lặng lẽ lùi về phía sau.
Thủ đoạn cực kỳ đột ngột, mau lẹ, không kịp đề phòng.
Ngay cả vài vị minh chủ cũng không ngờ sẽ nhanh như vậy.

Ầm...

Xa xa, mọi người chỉ thấy trong đồng bằng Long Thành xuất hiện hai quả cầu ánh sáng khổng lồ, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc giống như sấm nổ.
Nghe đầu kiểm này có thể thông qua biến hóa rất nhỏ đọc được suy nghĩ của đối phương để đưa ra phán đoán.
Không chỉ như vậy, sau khi bản thân tiến vào trạng thái Tâm Lưu thì có thể muốn gì làm nấy, cho dù đối mặt đối thủ cực mạnh cũng có thể đưa ra quyết định đúng đắn nhất.

Kiếm chiêu này...

Trong lòng La Chinh thầm thấy kinh ngạc.
Đồng minh chủ cũng cười khổ, vậy mà trước đây bọn họ vẫn luôn ngấm ngầm xem thường người này...
Đối mặt với Tư Đồ Tu khí tức không ngừng tăng vọt, sắc mặt La Chinh cũng dần dần trở nên nghiêm túc.
Ngay sau đó, trường kiếm của hai người và vào nhau...

Ầm...


Này, các ngươi đừng quên...
Đối thủ của Tư Đồ minh chủ là ai.

Tam Yên Kiếm nổ tung, phóng ra vầng sáng rực rỡ, bao phủ hai người vào bên trong.
Cảm nhận được uy lực phát ra từ trường kiểm của La Chinh, cơ mặt Tư Đồ Tu cũng co quắp một chút.
Hai mươi thần quân lực vừa rồi không phải cực hạn của thằng nhóc này, uy lực trong chiều kiếm của hắn thực chất còn thâm sâu hơn!
Nhưng khi Tâm Lưu Kiếm phát động, bản thân Tư Đồ Tu cũng đã rơi vào trạng thái Tâm Lưu, mỗi một dao động cảm xúc đều sẽ bị quét sạch.
Không thể tránh, lại không thể không tránh.
Một kiếm đã đẩy đối phương vào đường cùng!
Gã sẽ lại tiếp tục phát động công kích giống như một con rối, cho đến khi đối phương chết mới thôi!
Cho nên ngay khi bị Tam Yên Kiếm của La Chinh đánh văng ra, Tư Đồ Tu đã lập tức xoay người, chém mạnh một cái.

Ầm...


Ầm...


Tư Đồ minh chủ thật mạnh!


Nghe nói hắn là minh chủ hổ giấy, rốt cuộc lời đồn này từ đầu mà ra? Ta thấy hắn còn lợi hại hơn cả Lưu minh chủ...

Hắn không hiểu lắm về minh chủ, nhưng cơ bản là tương đương với trình độ Thái Nhất Vệ Nhất Tinh, mà Thái Nhất Thiên Cung lại là thể lực sánh ngang với tộc Hữu Hùng, hắn đoán người này hẳn là ngang bằng với Hiên Viên Vệ Nhất Tinh, nói cách khác là ngang với Hốt Diễm và Phổ Triết.
Nhưng bây giờ khí thế Tư Đồ Tu bày ra lại vượt ra khỏi dự đoán của hắn.
Trong nhát chém này cũng ẩn chứa cảm giác kỳ lạ kia, khiến La Chinh tránh cũng không thể tránh.
Vầng sáng từ đường Tam Yên Kiếm đầu tiên còn chưa kịp tiêu tan thì kiếm thứ hai của Tư Đồ Tu đã bổ tới.

Các ngươi nhớ lại xem, đã thấy Tư Đồ minh chủ ra tay bao giờ chưa?


Ha ha, trong Long Thành không ai dám trêu chọc gã, đương nhiên không nhìn rõ nông sâu...


Là Tâm Lưu Kiểm!


Tư Đồ minh chủ có thể tu Tâm Lưu Kiếm!

La Chinh cũng từng tiếp xúc với Tâm Lưu Kiểm rồi, nó nằm tại lầu ba của Chân Ý Kiếm Các, thuộc cột sáng thứ ba đếm ngược lên, được gọi là Tâm Lưu Kiếm Điển.
Nghe người trông coi các giới thiệu xong, La Chinh cũng có chút hứng thú với Tâm Lưu Kiếm Điển.
Dứt lời, gã tiến lên một bước.
Lớp đất tơi xốp lập tức nứt ra, sụp đổ.
Những người ở gần đó hoặc nằm trên mặt đất, hoặc khiếp sợ nhìn chằm chằm.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người đan xen khi ánh sáng đã dần tiêu tan, còn tình hình chiến đấu bên trong như thế nào thì bọn họ không thể nhìn rõ.
Sau khi rút sức mạnh từ Ma Nhãn ra, trên thân Hữu Tuyết kiếm trong tay La Chinh hiện lên một vầng sáng nhiều màu.
Ba luồng năng lượng dung đạo hòa lẫn vào nhau, bao phủ bề mặt Hữu Tuyết kiếm.
Chỉ có điều Tư Đồ Tư nghĩ mãi không hiểu, cho dù La Chinh trời sinh có thần lực nhưng dù sao vẫn chỉ là một tên Nhất Trong Thiên, thật sự có lá gan khiêu chiến gã?

Mặc kệ ngươi dựa vào cái gì, bây giờ ngươi cũng đã hết đường hối hận.
Sắc mặt Tư Đồ Tu dữ tợn.
Lần này Lưu 9minh chủ thuận lợi thông qua khảo hạch gia nhập Thái Nhất Vệ, mọi người đều nói ông ta là hy vọng của mọi người, nếu đệ nhất minh chủ không thể gia6 nhập Thái Nhất Vệ thì không ai có thể vào được.
Còn Tư Đồ Tu vẫn luôn là một cái đuôi treo giữa các vị minh chủ, mọi người nể mặt gã không5 phải vì sợ thực lực của gã mà là e ngại người đằng sau lưng gã.
Một hơi thở sau, Tư Đồ Tu đã biến mất khỏi vị trí cũ, xông về phía La Chinh.
Tốc độ gia tăng từ chậm đến nhanh chỉ trong nháy mắt, gần như không có chút thời gian nào để tiếp nhận.
Tuy bọn họ đã cách khá xa, nhưng hai cường giả này vừa ra tay là đất rung núi chuyển, khi không bị trúng đạn thì quá oan uống.

Soạt!

Cho dù sức mạnh của Tư Đồ Tư rất lớn, nhưng La Chinh cũng không cần phải tránh...

Tam Yên Kiếm!

Tâm Lưu Kiếm là một lựu phái lớn của Thái Nhất Thiên Cung, và Tâm Lưu Kiếm Điển là kiếm điển lợi hại nhất của lưu phái này.
Nhưng người trông coi các cũng đã nói, ngưỡng cửa tu hành Tâm Lưu Kiếm Điển rất cao, chỉ một quyển kiếm điển thì không thể tu hành, nhất định phải vào tháp Tâm Lưu thuộc Thiên Cung thì mới có thể cảm ngộ.
Không chỉ ông ta mà những minh chủ khác cũng có biểu cảm như vậy.
Trong toàn bộ L3ong Thành, Lưu minh chủ vẫn luôn tự xưng là đệ nhất, cũng được các minh chủ khác công nhận, sau đó là đám người Đồng minh chủ.
Lúc đó La Chinh cảm thấy không thích hợp nên mới bỏ qua quyền vô thượng kiếm điển này.
Bây giờ đối mặt với chiêu kiếm của Tư Đồ Tu, cuối cùng La Chinh cũng hiểu được cảm giác của Tâm Lưu Kiếm...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.