Chương 2669: Sát tâm kiếm


Tư Đồ Tu rơi vào trạng thái ngây ngẩn không chỉ ảnh hưởng đến chính bản thân gã mà còn cả đối thủ của gã.

Lúc gã tự8a như một con rối, gã sẽ không bị bất cứ sự vật nào khác ảnh hưởng, nhưng gã vẫn không thể nào trốn thoát khỏi tia sáng đỏ3 trong mắt La Chinh.
Lúc tu luyện
Dung Thần Kiếm Điển
, La Chinh cũng thường xuyên cảm thán rằng Đông Hoàng quả đúng là thiên tài.
Nếu bỏ qua Bỉ Ngạn, chỉ tu luyện mỗi Dung Thần Kiếm Điển không thôi thì một người tu đến trình độ
Thiên Yên Kiếm
e là cũng đủ khả năng đối đầu với cường giả tuyệt đỉnh trong thế giới mẹ, hoàn toàn có tư cách chống lại những tín vật Bỉ Ngạn mạnh nhất.
Bọn họ đều đã bị nhát kiếm vừa rồi làm kinh hoàng.
Những nhân vật thiên tài xuất hiện trong Long thành không phải là ít, cứ cách một đoạn thời gian là lại có thêm người mới, mà mỗi một ngôi sao mới nổi đều sẽ từ từ phát triển và được đưa vào trong núi.

Lục Yên Kiếm!
Năng lượng dung đạo dung hợp càng nhiều, uy lực bộc phát ra cũng sẽ tăng lên theo cấp số nhân.
Lục Yên Kiếm là kiếm pháp chồng chéo đến năm tầng năng lượng dung đạo.

Không ngờ đã tu đến Lục Yên Kiếm rồi, tốc độ nhanh thật...
Ông lão lẩm bẩm nói thầm, sau đó lại chắp hai tay sau lưng và quay về phòng lại.
Vầng sáng tiêu tan, cả đám người chỉ thấy một mình La Chinh đứng giữa trời.

Két két két két...
Trong sân vang lên tiếng cơ quan hoạt động, toàn bộ những sợi xiềng xích trói mấy người kia đều đứt gãy.
Những người này đều là cường giả Bỉ Ngạn cảnh Lục Trọng Thiên, Thất Trọng Thiên! Một vài người trong số họ phạm vào luật cấm của Thái Nhất Thiên Cung, một số thì là phản tặc của Nhân tộc, đi theo đám đại yêu.
Tháp này có tên là Tâm Lưu, cũng là vật nòng cốt quan trọng trong Tâm Lưu kiếm phái.
Tất cả những người tu luyện Tâm Lưu kiếm đều phải đến tháp này để trui rèn...
Một quả cầu ánh sáng trắng lớn gấp mấy lần trước đó bỗng khuếch tán ra, bao bọc hai người lại lần nữa.
Ánh sáng này chiếu rọi khắp bên ngoài Long thành, cả một vùng hoang vu như hiện lên lớp tuyết trắng...
Cánh cửa trên tầng mười ba của tháp Tâm Lưu bỗng bị ai đó đẩy ra.
Một thiếu niên mặc áo tơi màu xám lao vọt qua cánh cửa, cơ thể xoay tròn giữa không trung vài vòng rồi đắp lên một khoảng sân dưới tháp.
Tháp Tâm Lưu có tổng cộng mười chín tầng, muốn qua được nhiều tầng như thể tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Nghe nói ngay cả một vài Thái Nhất Vệ Ngũ Tinh cũng không thể vượt qua tầng cuối cùng.
Nguyệt Bạch Thành vô cùng vui mừng.
Sau trận đánh ngày hôm nay, đừng nói ngoài Long thành mà e là cả trong Long thành cũng không ai dám chọc đến họ nữa! Có thể gia nhập dưới cờ La Chinh quả là vận may của bọn họ, vả lại từ chuyện này có thể suy đoán rằng ngày sau chắc sẽ có thêm càng nhiều người tìm đến nương tựa dưới cờ La Chinh...
Bọn họ đành phải từ từ hạ xuống, Đồng minh chủ cắm một cây cờ bảo vệ những người khác bên trong.
Một minh chủ trong số đó nhẹ nhàng ném cột cờ trong tay mình, cắm vào vị trí của Tư Đổ Tu.

Phập phập phập phập...
Mấy cường giả trong sân còn chưa xông lên được bao xa thì trước ngực bỗng phun trào máu tươi, sau đó là đỉnh đầu, phần bụng, phần lưng...
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ mười ba người đều chết sạch.

Trên ngọn Thần Vẫn Phong của núi Thái Nhất, một tòa tháp hình dạng như hồ lô tọa lạc ở một bên Thần Vẫn Phong.
Ở một nơi cách không xa bên dưới hắn, Tư Đồ Tu nằm bẹp trên đất, cả người từ trên xuống dưới đầy rẫy vết thương, từng dòng máu trào ra qua đó.
Tình trạng của gã đã rất nguy nan.
Nói chung đây đều là những trong phạm vô cùng hung ác phải chịu án tử hình.

Vẫn quy tắc cũ, giết được ta, các ngươi có thể rời khỏi nơi quỷ quái này, những sai lầm phạm phải trong quá khứ cũng được xóa bỏ.
Thiếu niên nói.
căn bản không hề xem mình như một đối thủ cùng đẳng cấp.
Sức mạnh mà hắn bộc phát ra không phải là thứ mình có thể chống đỡ!
Ầm ầm...
.

Bí giả thần thông à...
La Chinh nhìn Tư Đồ Tu rồi bay về phía khu vực cắm cờ của mình.
Trong khoảnh khắc khi Lục Yên Kiếm bùng nổ, trên đỉnh đầu Tư Đồ Tu bỗng xuất hiện một bí giả thần thông, bao bọc toàn thân gã trong một lớp băng cứng, giúp gã gánh chịu khá nhiều lực công kích.
Nghe vậy, trong mắt những kẻ kia liền hiện lên tia sáng hy vọng.
Thiếu niên đứng trước mặt họ chẳng qua mới đến Bỉ Ngạn cảnh Tam Trọng Thiên, trong khi bên phe họ lại có đến mười ba người! Không hề khách sáo hay nương tay, cũng không có lời mở đầu hay chào hỏi, những người này lập tức thi triển ra mọi thủ đoạn của riêng mình và lao về phía thiếu niên...

Tâm Lưu, Sát Tâm Kiểm!

Thiếu niên cứ nắm lấy không khí như thế và nhẹ nhàng vung lên.
Nếu mạng của người này còn chưa hết thì La Chinh cũng không việc gì phải giết gã cả.
Tất cả mọi người đều im lặng...
Nếu La Chinh đã khoan dung độ lượng tha cho Tư Đồ Tu một mạng thì họ cũng không thể để gã chết dưới cơn mưa kiếm màu bạc kia...
Nói gì thì nói, cảm xúc của nhóm các minh chủ hiện đang rất phức tạp.
Trong khoảng sân này có từng cây cột đá màu xanh, trên mỗi cây cột lại trói một người.
Thiếu niên nhìn thoáng qua họ, sau đó cất giọng lạnh lùng:
Thả họ ra.

Thế nhưng trong khoảnh khắc khi hai kiếm giao nhau, trái tim gã lập tức rơi xuống tận đáy cốc...
Tên này...
Mấy mình chỉ nhìn thấy điểm sáng màu trắng này đều khẽ nhíu mày lại.
Đêm đã đến rồi, nếu họ còn không cắm cờ thì ngay cả minh chủ cũng ắt phải chết.
Trước cổng Long thành, ông lão phát cờ lại bước ra khỏi phòng mình, ngẩng đầu nhìn ánh sáng trắng trên bầu trời.
Đôi mắt đục ngầu được vầng sáng trắng ở phía xa phủ lên dường như cũng óng ánh hơn.
Tô Khoan chậc lưỡi, nhìn La Chinh như thể nhìn một tên quái vật.
Trong khi đó, trên mặt các đệ tử học cùng lại đầy vẻ sùng bái.
Tuy nhiên, không một ai lại kinh khủng giống như La Chinh.

Vụt...
Một điểm sáng màu trắng bắn lên từ trong Long thành, màn đêm đã buông xuống.
Nhưng khi bọn họ còn chưa kịp tiến gần đến chỗ thiếu niên thì hắn ta bỗng nhiên giơ tay lên, bàn tay khẽ nắm không khí giữa không trung.
Trong tựa như trong tay hắn ta là một thanh trường kiếm vô hình, nhưng thực tế thì lại chẳng có gì cả.
Hữu Tuyết kiếm giao đấu với Cuồng Tuyết kiếm lần nữa.
Tư Đồ Tu vốn còn đang mừng thầm, cảm thấy La Chinh cho mình cơ hội.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau Tư Đồ Tu đã phát hiện ra rằng La Chinh không thừa dịp này ra tay9, cho nên gã vẫn còn cơ hội! Đôi bên nghỉ giữa không trung khoảng chừng hai hơi, sau đó nhát kiếm mang theo uy thể vô song6 của Tư Đồ Tu mới chém thật mạnh về phía La Chinh.
Thanh Hữu Tuyết kiếm của La Chinh cũng cùng lúc nhấc lên, năng 5lượng dung đạo lại bắt đầu hội tụ lần nữa.
Không khí vô hình trực tiếp sinh trưởng ra từ tim họ, xuyên thủng đan điền của họ, thậm chí cả linh hồn của họ.


Bộp bộp bộp...
Một cô gái duyên dáng mặc áo cam đứng ở một góc sân, đôi bàn tay nhỏ nhắn vỗ vào nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.