Chương 2677: Làm khó dễ


Dù kết quả có thế nào đi chăng nữa, cuối cùng y vẫn có thể dứt bỏ mọi hy vọng đối với nàng.

Nhưng kỳ chủ thì khác...

Minh chủ 8Long thành đều có cơ hội trở thành Thái Nhất Vệ Nhất Tinh.
Nếu La Chinh không chịu lui bước, tố cáo chuyện này lên trên thì tên Thái Nhất Vệ này sẽ bị xử phạt nghiêm khắc.
Thái Nhất Vệ nhìn La Chinh với vẻ bất ngờ, sau đó nhếch miệng cười cười, nói:
Ngươi cũng biết, nếu ta không vui thì sẽ có đến cả mười nghìn cách đưa người vào chỗ chết.
Ngươi xác định vẫn muốn đi theo ta sao?

Ta chỉ biết ta cần hoàn thành nhiệm vụ.
La Chinh bình tĩnh đáp lại.
Làm được, các ngươi mới có thể sống sót.
Lâm Huy vừa đi vừa nhắc nhở.
Trong lòng mọi người đều nghiêm túc và nặng nề hơn, duy chỉ có La Chinh vẫn thong thả cất bước.
Đi trong Sơn Hà thành lũy chưa được bao lâu, đằng trước lại xuất hiện mấy chiếc phi thuyền, đồng thời còn có mấy Thái Nhất Vệ khác chờ ở cạnh đó.
Nhưng hiển nhiên tên Thái Nhất Vệ này đã đoán sai rồi.
La Chinh quả đúng là một ngoại lệ như thế.

Ta sẽ không rời đi.
La Chinh đột nhiên nói:
Hơn nữa, theo quy tắc ngươi không có quyền cự tuyệt ta.

Trong mắt hắn ta, đám quân viện trợ từ bốn phương tám hướng chạy đến Quan Sơn Châu chỉ là con tốt thí.
Đa số các cường giả Bỉ Ngạn cảnh chỉ có mỗi tu vi, tín vật Bỉ Ngạn dung hợp thì cực kém, kinh nghiệm thực chiến cũng yếu đến đáng thương.
Giống tên Thái Nhất Vệ này, dù hắn ta chỉ là Bỉ Ngạn cảnh Ngũ Trọng Thiên nhưng vẫn đủ khả năng đánh giết một vài nhân vật Bỉ Ngạn cảnh Lục Trọng Thiên, hay thậm chí Thất Trọng Thiên.
Tô Khoan đi cạnh La Chinh, dùng chân nguyên truyền âm nói cho hắn biết những tông môn lệ thuộc vào Thiên Cung cũng có tư cách tiến cử người ưu tú gia nhập vào Thái Nhất Vệ.
Ngũ Sắc Huyền Kiếm Tông cũng là một tông môn lớn trong Trung Thần Châu.

Trong khoảng thời gian canh phòng Bích Vân thành, các ngươi chỉ cần làm được một chuyện, đó là nghe theo lệnh của ta.
để tiến vào Bỉ Ngạn tu luyện cả.
Ai nấy đều vô cùng chăm chú, tập trung tinh thần đối phó với nguy cơ có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Bốn ngày sau, phi thuyền mới đi đến đích.
Hiện ra trước mặt mọi người là một tòa thành lớn đổ nát.
Nhìn xuống bên dưới, khắp cả thành thị chỉ một cảnh hoang tàn, bao nhiêu kiến trúc sụp đổ, đất vụn đá tảng chất thành đống, cách đó không xa còn có từng làn khói đen bay lên.
Tô Khoan thấy cảnh này bỗng đứng bật dậy, cảm xúc có vẻ hơi kích động, trong mắt thậm chí còn toát lên vẻ đau khổ.
Bọn họ tụ lại cùng nhau trò chuyện về chiến sự ở khu vực tiền tuyến Quan Sơn Châu, đợi ở đó một canh giờ thì một Thái Nhất Vệ trong đó rốt cuộc nhận được thông báo, liền mệnh lệnh cho mọi người leo lên phi thuyền, Vì Lồng Giam Thiên Địa phong tỏa không gian nơi đây nên ngay cả phi thuyền cũng không thể nào tiến vào lối đi không gian được, họ chỉ có thể điều khiển cho nó duy trì tốc độ cao.
Vì vậy, đường đi từ Sơn Hà thành lũy đến Bích Vân thành tốn không ít thời gian.
Chỉ có điều, trên đường bay lúc nào cũng có thể gặp phải đợt tấn công từ tộc Kim Ô nên không ai dám tranh thủ khoảng thời gian này
Ta cũng thấy lạ lắm đây, người mới vào Bỉ Ngạn cảnh sao lại được nhận nhiệm vụ này!
Đối với Thái Nhất Vệ, trấn giữ Bích Vân thành không phải là nhiệm vụ có độ khó cao nhất, nhưng trong Long thành thì có thể được xem là một trong các nhiệm vụ gian nan nhất.
Ngoại trừ những Thái Nhất Vệ kia, tu vi của mấy người khác đều là Bỉ Ngạn cảnh Tam Trọng, Tứ Trọng Thiên, nên La Chinh và Tô Khoan trông nổi bật nhất giữa cả nhóm.
Cũng may mấy Thái Nhất Vệ này chỉ đùa cợt hai câu, mà cả Lâm Huy cũng nhanh chóng gác chuyện đó sang một bên.
Đương nhiên, những Thái Nhất Vệ này cũng đã lựa chọn người sẽ đi theo mình.
Một kẻ trong đó gọi tên Lâm Huy rồi cười nói:
Lâm Huy,mấy người được phân đến chỗ ngươi có thực lực khá đấy...
Dứt lời, gã còn cố ý liếc nhìn La Chinh cùng Tô Khoan.
Lâm Huy nở nụ cười khổ, bất đắc dĩ nhún vai:
Chịu thôi, đuổi cũng không đuổi được.
Dứt lời, La Chinh giơ tẩm lệnh bài trong tay mình lên.
Quân lệnh như núi, La Chinh nhận nhiệm vụ theo tấm lệnh bài này, mà Thái Nhất Vệ cũng dựa theo lệnh bài đến đây nhận người.
Mặc dù hắn ta chưởng mắt La Chinh và Tô Khoan, song lại không có bất kỳ lý do gì để đuổi họ đi cả.
La Chinh đã sớm nhận ra được Tô Khoan và Bích Vân thành có liên quan gì đó với nhau, nhưng vì y không chủ động nói nên La Chinh cũng sẽ không vạch trần.
Phi thuyền chậm rãi hạ xuống, tiếng khóc hu hu truyền vào trong tai.
Lúc phi thuyền đáp xuống đất, người già trẻ em đông đúc vây lại xung quanh, chen nhau chật kín, cầu xin những Thái Nhất Vệ này hãy dùng phi thuyền chở họ rời khỏi Bích Vân thành.
Tên Tư Đổ Tu khi bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình cũng không hề kém c3ạnh các minh chủ gia nhập Thái Nhất Vệ.
Vì vậy, theo lý thuyết thì kỳ chủ hoàn toàn có thể đánh bại Thái Nhất Vệ Nhất Tinh! Tên Thái 9Nhất Vệ trước mắt này...
Tô Khoan liếc nhìn Thái Nhất lệnh bên hông hẳn, phần dưới của lệnh bài có khắc hình một ngôi sao.
Tám người kia cũng tỏ ra kinh ngạc và quái lạ không thôi, hai mắt dán chặt lên người La Chinh.
Hiển nhiên La Chinh đã chọc giận Thái Nhất Vệ này rồi, con đường sau này chắc chắn vô cùng nguy hiểm.
Người thông minh một chút đã sớm chọn cách buông bỏ, vậy mà tên này vẫn cố chấp nắm lấy không tha, trừ phi là một lòng muốn chết, nếu không thì chính là bị điên!
Thế thì tùy ngươi.
Thái Nhất Vệ nhún vai, tiếp tục dẫn đầu đi trước.
Còn thằng nhãi ranh Nhất Trong Thiên như La Chinh thì lại càng không đáng nhắc tới, căn bản không thể nào lọt mắt hắn ta.
Vậy bảo hắn ta làm sao bằng lòng kéo theo hai cục đá kìm chân chứ?
Quả thực trong Thiên Cung có mấy thiên tài cực kỳ biến thái, nhưng nhân vật như thế liệu Thái Nhất Thiên Cung có cam lòng đưa đến tiền tuyến không? Nằm mơ đi...
Xé6t về thực lực thì tên này chưa chắc đã là đối thủ của kỳ chủ, bây giờ vừa mở miệng đã muốn loại bỏ kỳ chủ ra rồi, không biết kỳ chủ sẽ đáp tr5ả thế nào đây? Thái Nhất Vệ nói xong lời vừa rồi liền quay sang chỉ chỉ tám người khác, cao giọng nói:
Mấy người các ngươi theo ta.
Sau đó hắn ta quay đầu định dẫn người rời đi.
La Chinh trừng mắt nhìn hắn ta, lên tiếng:
Thái Nhất Vệ chấp hành nhiệm vụ lại chỉ dựa theo cảnh giới để lọc người, như vậy chẳng phải quá hời hợt ư?
Tên Thái Nhất Vệ này không ngờ La Chinh còn phản bác lại, bước chân khựng lại phát ra tiếng
Cộp
thật to.
Khóe miệng hắn ta cong lên tạo thành một nụ cười chế giễu, hắn ta nhìn chằm chằm La Chinh và hỏi:
Không thể thì sao? Chẳng lẽ mong ngóng ngươi là thiên tài Bỉ Ngạn cảnh Nhất Trong Thiên mà Thiên Cung lại nỡ đưa người đến Quan Sơn Châu chịu chết?

La Chinh liền nhập vào nhóm người kia, đi theo sau hắn ta.
Thái Nhất Vệ hững hờ tự giới thiệu mình với cả nhóm.
Hắn ta tên là Lâm Huy, không xuất thân từ Long thành mà do Ngũ Sắc Huyền Kiếm Tông tiến cử lên, thông qua kỳ sát hạch của Thái Nhất Vệ và trở thành một Thái Nhất Vệ.
Bích Vân thành vốn yên bình phồn thịnh giờ đây đã cực kỳ nguy cấp, đương nhiên những người dân này sẽ tranh nhau chen lấn muốn rời khỏi đó.

Nhóm Thái Nhất Về căn bản không nhìn họ lấy một lần, tự mang theo người của mình chia nhau ra rời khỏi đó.

Không lâu sau, Lâm Huy dẫn nhóm La Chinh đi đến một góc ở phía Nam của thành, nói:
Các ngươi đợi ở đây đi!
Hắn ta quẳng lại câu đó rồi nghênh ngang rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.