Chương 2698: Hấp thu


Nàng ngẩng phắt đầu lên, trên gương mặt tuyệt đẹp là vẻ giận dữ không sao tả xiết.

Nàng nói:
Dám bỡn cợt ta, các ngươ8i...
Chỉ có điều năng lực của của Diệu và Khư Tử không bằng Phượng nữ nên mức độ nén lửa thần cũng kém Phượng nữ rất xa.

Vào!

Tia sáng còn lại xoắn về phía La Chinh, bổ chiếc bình cuối cùng ra.

Choang!
.
Trong lòng La Chinh thật sự vô cùng bứt rứt sầu não.
Cái thứ này đã biết đi rồi thì tốt xấu gì cũng cách xa hắn ra chút đi, sao lại dính trên lưng hắn chứ?
La Chinh cũng không phải kẻ ngốc, dù hắn rất tò mò về khối phong thạch này, nhưng hiện giờ tính mạng vẫn quan trọng hơn cả.
Hẳn căn bản không có ý định đưa tay đón lấy chiếc bình nhỏ ấy! Lúc này, khoảng cách giữa Phượng nữ và Tô Do Thần đã rất gần rồi.
Tốc độ lan của tia sáng giữa không trung nhanh vô cùng, gần như xuất phát sau mà lại đến đích trước.
Một tia sáng trong đó đâm thẳng qua chiếc bình khiến nó vỡ nát rồi cuốn về phía Tô Do Danh.
Nàng cười giễu một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, ba tia sáng vàng như dây lụa mềm mại quấn ra, một tia trong đó hướng thẳng về phía Tô Do Thần.

Phùng!

Tia sáng vừa chạm vào ông, cả người ông từ trên xuống dưới lập tức cháy đen, biến thành một thi thể hình người khét lẹt.
Hai tia sáng còn lại thì chia ra, uốn lượn về hai phía, hướng thẳng đến hai chiếc bình đang bay vun vút kia.
Lúc La Chinh vừa định điều động sức mạnh trong người mình để lắc cho nó rớt xuống thì tia sáng vàng tựa như dây lục kia sau khi bổ chiếc bình ra cũng theo lệ cũ mà xoắn về phía hắn.
Thật ra dây lụa màu vàng này cũng giống với quả cầu vàng do Diêu ngưng kết ra, lửa thân sau khi được nén lại đến mức cao nhất thì chẳng còn mang hình thái của ngọn lửa nữa, song trên thực tế nó vẫn là lửa thần.

Nhanh quá!

Tô Do Thần nghe thấy thanh âm này bèn quay đầu nhìn lại, sắc mặt lập tức thay đổi.
La Chinh chợt oán thầm.
Đối mặt với sự tồn tại quá mạnh như Phượng nữ, kẻ nào giữ bình kẻ đó sẽ chết chắc.
Dù La Chinh đã lăn nhanh khỏi đó nhưng vẫn không tài nào thoát được, sợi dây lụa kia quấn chặt quanh người hắn.

Phùng!
.
Còn đối với kẻ có thực lực kinh khủng như Phượng nữ, nà6ng hoàn toàn có thể phá vỡ sự trói buộc của Lồng Giam Thiên Địa! Sau khi sử dụng hình chiếu huyền diệt, đương nhiên nàng khôn5g thể nào tiến hành dịch chuyển không gian được, nhưng nhờ có Không Gian Huyền Diệt Chân Ý nên tốc độ bay của nàng đương nhiên sẽ hơn xa Bỉ Ngạn cảnh bình thường!

Lách tách lách tách...

Cả người tên nhóc này đã bám đầy lửa rồi, vậy mà tốc độ chạy không những không giảm xuống, ngược lại càng nhanh nhẹn hơn? Điều này chứng tỏ lửa thần hoàn toàn không gây thương tổn gì cho hắn! Ban đầu khi Diêu phát hiện ra năng lực này của La Chinh, nàng ta đã một lòng muốn bắt hắn lại và mang về Thần Sào để giao cho Phượng nữ đại nhân điều tra.
Bây giờ Phượng nữ đã được tận mắt chứng kiến, quả nhiên hứng thú trong lòng nàng lập tức được gợi lên! Dù không dùng đến lửa thần, nàng vẫn có thể giết chết La Chinh.
Tuy tu vi của nàng giảm đi rất nhiều trong lần thứ hai sử dụng hình chiếu huyền diệt, nhưng một đòn tấn công tùy tiện của nàng vẫn đạt được đến mấy nghìn thần quân lực, có thể dễ dàng xé La Chinh thành mảnh nhỏ.
Song bây giờ nàng chỉ muốn quan sát hắn, bởi dù sao hắn cũng không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay nàng.
Kết cục của Tô Do Danh cũng hệt như ca ca mình, lúc vừa bị tia sáng chạm trúng liền biến thành một quả cầu lửa, sau đó bị thiêu rụi.
Mà chiếc bình bị tia sáng đâm xuyên qua cũng chẳng có gì bên trong.
Dù ông đã cật lực thôi thúc tín vật Bỉ Ngạn của mình nhưng tốc độ bay vẫn cứ kém xa tít tắp.
Với tốc độ của Phượng nữ thì chắc chỉ trong vòng ba đến năm hơi thở là sẽ đuổi kịp ông.
Nhưng với tu vi kém cỏi của hắn, dù thần thông có đặc biệt đến mấy thì chắc hẳn cũng không chống cự được bao lâu...
Nhưng Phượng nữ càng bám theo, vẻ kinh ngạc trong mắt nàng càng nhiều hơn.
Thân hình Phượng nữ phi nhanh về phía trước tạo ra từng vết nứt không gian nhỏ xíu giữa không trung.
Nàng như đang giẫm trên một lớp kính mỏng tang mà tiến bước, trên đường đi để lại những vết rạn chi chít chằng chịt.
Sắc mặt Tô Do Thần hơi sầm xuống, ánh mắt nhìn sang hai bên trái phải, thấy bên trái mình là nhị đệ Tô Do Danh, còn bên phải là thanh niên tên La Chinh kia...
Ông có quá ít thời gian để suy tính nên hầu như không nghĩ được gì mà lại hóa ra thêm hai chiếc bình nữa, đồng thời là lớn lên:
Các ngươi bắt cho chuẩn!

Nàng vốn nghĩ chỉ cần đốt rụi thằng nhóc này rồi, phong thạch tự nhiên sẽ về tay, đâu ngờ lại xảy ra tình trạng như trước mắt.
Tên nhãi này có thể chịu đựng lửa thần đốt cháy mà tiếp tục chạy bằng băng? Có điều nàng lại nghĩ rằng rất có thể La Chinh sở hữu bảo vật nào đó có khả năng chịu lửa, hoặc là tín vật Bỉ Ngạn có thể khắc chế lửa.
Dứt lời, ông gần như dùng hết sức mạnh mình có để vứt hai chiếc bình ra ngoài! La Chinh cũng đang dốc sức bay thật nhanh.
Lúc nghe thấy tiếng kêu la của Tô Do Thẩn, hắn cũng thoáng ngây ra một chút, sau đó đã trông thấy một chiếc bình nhỏ lao thẳng về phía mình.
muốn chết!

Vù...
Hai cánh Phượng nữ đột nhiên giương lên, vỗ thật mạnh khiến xung quanh hiện lên vô số vết rạ3n nhỏ bé.
Lồng Giam Thiên Địa phong tỏa mọi không gian trong một châu, khiến không ai dịch chuyển không gian được, th9ế nhưng nó chỉ có hiệu quả đối với người bình thường mà thôi.
Lửa thần rừng rực bùng cháy trên người La Chinh, hắn lại biến thành quả cầu lửa thêm một lần nữa.
Giây phút này đây, trong lòng hắn chỉ có duy nhất một ý nghĩ, đó là tiếp tục chạy về phía trước!
ð?
Trong mắt Phượng nữ đầy kinh ngạc.
Bây giờ bình đã vỡ, nó cũng có cơ hội! Mặc dù La Chinh một lòng một dạ bay vọt đi nhưng đồng thời vẫn phóng thần thức ra xung quanh nên vẫn biết rõ mọi chuyện xảy ra quanh mình, vì vậy hắn cũng phát hiện phong thạch lao ra khỏi chiếc bình vỡ nát cách đó không xa.
Trong lòng hắn càng tức tối, sao Tô Do Thần lại ném chiếc bình chứa phong thạch về phía mình chứ! Ông phải ném cho huynh đệ của ông mới đúng! Có khi nữ yêu này vừa lấy được phong thạch sẽ đến tìm mình ngay! Làm vậy không phải là rắp tâm muốn hại chết mình à? Đương nhiên La Chinh đâu biết được, trong khoảnh khắc cuối cùng Tô Do Thần cũng hết sức bối rối, ông căn bản không kịp phân biệt mà chỉ nghĩ đến chuyện ném hai chiếc bình ra để làm yêu nữ hoa mắt, chính bản thân ông còn chẳng biết phong thạch nằm trong chiếc bình nào.
Ngay khoảnh khắc khi chiếc bình vỡ nát, từng giọt phong thạch màu đen lập tức trào ra.
Khối phong thạch này tự có linh tính, từ khi bị nhốt trong bình vẫn luôn không ngừng vùng vẫy muốn thoát ra.

Vào!

Điều khiến La Chinh càng buồn bực hơn là cái thứ đen sì kia sau khi thoát khỏi chiếc bình lại bay thẳng về phía hắn! Hơn nữa phong thạch như một bãi chất lỏng kia còn ngưng kết ngay trên lưng hắn!
Đúng là gặp ma rồi...
.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.