Chương 2704: Tình hình của đạo kiếm cung


Nếu muốn khôi phục lại vẻ náo nhiệt phồn thịnh khi xưa thì ít nhất cũng phải trải qua hơn trăm năm nữa.

Thu Hàn Yên đứng thẳng trước Tham8 Thiên Đại Kiếm, nhìn dải non sông tươi đẹp ở bên dưới, trong mắt ẩn giấu vẻ cô đơn.

Một năm trước, hai nhà Thu - Bạch còn trong tối ngo3ài sáng tranh quyền đoạt thể với nhau.
Từ Lê Sơn đến đây...
bao xa nhỉ?

Ta lại không quan tâm đến điều đó lắm.
Thu Thắng Thủy nói:
Nếu ta đoán không lầm, muội muội của La Chinh chắc cũng là một thiên tài nhất niệm ngộ đạo.

Sao ngươi biết?
Thu Hàn Yên hé miệng hỏi.

Lê Sơn hy vọng đưa nàng vào Kỳ Tích thần miếu, trong khi hiện giờ ngay cả Bỉ Ngạn nàng còn chưa vượt qua.
Nàng chầm chậm hạ xuống một khoảng rồi lập tức nhẹ giọng hỏi:
Ta muốn tìm một người, tên hẳn là La Chinh...
Thu Hàn Yên cùng Thu Thắng Thủy nghe được cái tên này thì cùng liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt ngập tràn vẻ quái lạ.
Từ trước Thu Hàn Yên đã hoài nghi về lai lịch của La Chinh rồi, nhưng vì hắn không nói nên nàng cũng không ép.
Thật không ngờ tên nhóc này lại có quan hệ với Lê Sơn.
Vốn cứ tưởng rằng sự cạnh tranh này là có lợi cho sự phát triển của Đạo Kiếm Cung, nào ngờ Thu Qu9ân Sơn lại hồ đồ làm ra chuyện như thế, đẩy Đạo Kiểm Cung lên con đường diệt vong.

Thay người!

Giọng Thu Thắng Thủy vang lên s6au lưng.
Toàn bộ tinh nhuệ trong Đạo Kiếm Cung đều đã bị tiêu diệt, bây giờ chỗ dựa duy nhất của mọi người trong Đạo Kiếm Cung chỉ còn l5ại Thu Thắng Thủy và Thu Hàn Yên, cùng với thanh Tham Thiên Đại Kiếm trên đỉnh núi này.
Tham Thiên Đại Kiếm từng do một tay Đại kiếm tư quản lý trông nom, bây giờ là Thu Thắng Thủy cùng Thu Hàn Yên thay phiên nhau.

Ta vẫn có thể...
giữ được vài ngày.
Thu Hàn Yên lắc đầu.

Đừng gắng gượng.
Ngay cả Đại kiểm tư cũng thi thoảng dừng lại, đôi lúc nghỉ một chút.
Sau đó trong vầng sáng đỏ này hiện ra một Oa Ảnh kỳ lạ, vung tay xé lưới kiểm.
Toàn bộ tấm lưới đột nhiên rung lên, bị Oa Ảnh xé nát rồi hư mất, ngay cả Tham Thiên Đại Kiếm cũng khẽ lắc lư.
Cô gái kia lạnh lùng nói:
Bọn ta lặn lội vạn dặm từ Lê Sơn mà đến, không mong được tiếp đãi tử tế nhưng nếu đối địch như vậy thì đừng trách ta hủy diệt thanh kiếm gây ngáng đường này!
Thấy cảnh ấy, vẻ mặt Thu Hàn Yên và Thu Thắng Thủy lập tức thay đổi.
Sau khi hỏi thăm rõ ràng, trái tim La Yên rốt cuộc cũng bình ổn lại.
Nàng chào tạm biệt Thu Hàn Yên rồi cùng cô gái che mặt kia quay về phi thuyền màu đen.
Thu Hàn Yên cùng Thu Thắng Thủy đưa mắt nhìn phi thuyền rời đi, bấy giờ Thu Hàn Yên mới quay đầu cười nói:
Muội muội này đúng là quan tâm ca ca thật.
Chỉ qua vài câu đối đáp đơn giản, Thu Hàn Yên đã đưa ra một vài suy đoán.
Muội muội của La Chinh là người Lê Sơn, lại được nhiều cường giả hộ tống như thế, chứng tỏ địa vị không thấp.
Thế nhưng tên nhóc kia lại không có ý định đi đến Lê Sơn mà lại đến Thiên Cung, hắn đang tính toán gì?
Chẳng lẽ lại phải đi Trung Thần Châu nữa?
Trong mắt La Yên lộ vẻ thất vọng.
Họ không ngờ người trên phi thuyền kia lại có thực lực ghê gớm đến thế, ngay cả Tham Thiên Đại Kiếm cũng không lọt nổi vào mắt! Hơn nữa đối phương còn tới từ Lê Sơn! Tộc Nữ Oa là tồn tại ngang hàng cùng với Thiên Cung, chưa kể nếu xét về thực lực thì họ còn vượt trên Thiên Cung cả một đoạn!
Tiền, tiền bối.
Thu Thắng Thủy vội vàng nhảy ra hòa giải:
Trước đây Đạo Kiếm Cung chúng ta từng bị đại yêu xâm lấn nên mới sợ hãi, thần hồn nát thần tính như vậy.
Nếu có chỗ nào đắc tội tiền bối, mong tiền bối rộng lòng tha thứ cho!
Giọng điệu thành khẩn của hắn ta làm dịu bớt tình hình.
Cô gái che mặt ngược lại không so đo nhiều, chỉ gọi ra sau lưng:
Yên Nhi, ngươi đi hỏi đi...
Trên phi thuyền lại có một cô gái che mặt khác lặng lẽ bay ra, đó chính là La Yên.
Quả thực không cần lo lắng.
La Yên suy nghĩ một lát rồi lại hỏi chuyện của La Chinh khi còn ở Thất Tinh Châu, Thu Hàn Yên và Thu Thắng Thủy đều kể lại rành mạch.
Dù sao mạng của họ cũng có thể xem là do La Chinh cứu.
Nếu không có hắn, e là Đạo Kiếm Cung sẽ chẳng thể phục hưng.

U ù ù...

Vô số ánh kiểm kín kẽ hình thành một tấm lưới lớn đan ở chân trời, bảo vệ Đạo Kiểm Cung ở bên trong.

Chỉ là một chiếc phi thuyền, không cần căng thẳng lo lắng đến thế.
Thu Thắng Thủy nhắc nhở.
Sao lại đến Đạo Kiếm Cung chúng ta!
Thu Hàn Yên lớn tiếng dò hỏi.
Ai ngờ trong phi thuyền màu đen phát ra một tiếng hừ lạnh, sau đó một cô gái bay vụtra, đụng thẳng về tấm lưới kiểm.
Cũng không biết nàng ta dùng cách gì mà khoảnh khắc khi nàng ta tiếp xúc với lưới kiếm, quanh người lại phát ra ánh sáng đỏ.
Bây giờ mục đích của nàng đã đạt được rồi.

Ừm...
La Yên lên tiếng.
Nàng vẫn không yên tâm lắm nên dứt khoát đáp xuống bên cạnh Thu Hàn Yên, nói:
Vị tỷ tỷ này, ca ca ta ở Thiên Cung chắc sẽ không gặp phải chuyện gì chứ?
Thu Hàn Yên đánh giá La Yên, cười nói:
Ca ca người vô cùng ưu tú, vào Thiên Cung rồi cũng sẽ được người ta xem như bảo bối mà cung phụng.
Để có thể rút ngắn thời gian, họ thậm chí đã phải quấy rầy Nữ Oa đại nhân.
Nếu còn đi Trung Thần Châu nữa thì sẽ tốn rất nhiều thời gian.
La Yên từng hứa, chỉ cần nhận được tin ca ca của mình còn sống là đủ.
Canh giữ thứ này quá hao tâm tốn sức.
Thu Thắng Thủy khuyên.
Khi Đạo Kiếm Cung còn phồn thịnh, đa số thời gian thanh kiểm này không cần thiết sử dụng đến mà chỉ dựa vào cường giả trong cung là đủ.
Bây giờ đâu còn giống xưa, Đạo Kiếm Cung chẳng khác nào ngọn lửa nhỏ leo lắt giữa cơn gió lớn, bọn họ chỉ có thể ngày đêm đứng ra che chắn, mà quãng thời gian này thì dài đến mức không biết bao giờ kết thúc.
Thu Hàn Yên hé miệng gật nhẹ đầu.
Thấy phi thuyền màu đen kia tới gần, lưới kiểm ở đằng trước lơ lửng phủ xuống.

Các vị là ai...
Cô gái che mặt đứng sau La Yên nghe vậy liền nói:
Yên Nhi, ngươi đã đồng ý với ta là phải nhanh chóng vượt qua Bỉ Ngạn.
Trước khi làm được điều này, người nhất định phải cố gắng tăng cao tu vi, nếu bỏ lỡ Kỳ Tích thân miêu thì chúng ta không gánh nổi đầu...
Cho nên chúng ta không có nhiều thời gian.
Chặng đường từ Lê Sơn đến đây cực kỳ xa xôi, phải vượt qua vô số đại châu.

Ngươi là gì của La Chinh?
Thu Hàn Yên hỏi ngược lại.
Nghe được câu này, La Yên liền biết bọn họ từng gặp ca ca mình.
Nàng vội nói:
Ta là muội muội của huynh ấy, hiện giờ ca ca ta đang ở đâu!

Hắn đã được Lâm Chiến Đình của Thái Nhất Thiên Cung đưa đi rồi, bây giờ chắc đang ở Trung Thần Châu.
Thu Hàn Yên đáp.

Ôi...
Thu Hàn Yên vừa khẽ thở dài thì bầu trời ở đằng xa bỗng lóe lên tia sáng đen.
Sau kiếp nạn lần trước, độ cảnh giác của Thu Hàn Yên luôn nằm ở trạng thái cực cao.
Nàng còn chưa nhìn rõ là ai xông đến thì hai tay đã đẩy nhẹ về phía trước, trên bề mặt Tham Thiên Đại Kiếm bắt đầu phát ra ánh sáng nhẹ và hoa văn chi chít!
Ngươi có thể ngẫm lại thử xem, trong cả thế giới mẹ này có bao nhiêu người đạt được từ cách ấy?
Thu Thắng Thủy nói.

Mặc dù họ an phận ở một góc, nhưng dầu gì cũng là cường giả Bỉ Ngạn cảnh, hiển nhiên từng nghe về danh tiếng của Kỳ Tích thần miếu.

Người có thể tiến vào đó hầu như đều là các nhân vật quan trọng do các thế lực lớn siêu cấp bồi dưỡng nên.

Đây là lý do khiến Thu Thắng Thủy đưa ra kết luận về thiên phú của La Yên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.