Chương 2782: Bat ται


Tô gia chỉ là một thế gia luyện khí, chẳng quan trọng gì với Thiên Cung, bọn họ không thể dây vào núi Thái Hạo được.

Mọi người Tô gia 8nghe vậy, sắc mặt cũng thoáng kinh hãi.

Thiên tài nhất niệm ngộ đạo...

Tiểu Nhân, đừng thử nữa, kết giới này là do Triệu gia đích thân bố trí, không xông ra được đâu.
Trong phòng vang lên một giọng nói, chính là Nhị nương của Tiểu Nhân.

Ta đưa cho các ngươi nhiều Thần Tinh như vậy! Các ngươi lại đối xử như vậy với ta!
Tiểu Nhân nói với vẻ mặt phẫn uất.
Nhị nương vẫn bình chân như vại, cay nghiệt nói:
Yến gia chúng ta muốn phục hưng, dựa vào chút Thần Tình người đi làm nha hoàn kiếm được sao mà đủ? Nếu kết hôn với Triệu gia có lẽ còn giúp đỡ Yến gia được một chút!

Triệu tam công tử quay đầu nhìn Nhị nương, nói:
Nhị nương, ngươi đã nói rõ ràng với con bé này chưa?

Nói hết rồi, nói hết rồi!
Nhị nương tươi cười bảo:
Tiểu Nhân, lần này không thiệt thòi cho ngươi đâu, dù Triệu tam công tử chỉ nạp thiếp nhưng cũng sẽ thật lòng thật dạ với ngươi!

Vẻ mặt Tiểu Nhân lạnh lẽo, nàng nói:
Ta nói với các ngươi một câu, lần này ta về nhà là đi cùng với công tử.
Công tử nhà ta là nhân vật mà các ngươi không trêu chọc nổi đâu, nếu...
Không đợi Tiểu Nhân nói xong, Nhị nương đã chép miệng:
Tiểu Nhân, ngươi đúng là trời sinh mệnh tiện, làm nha hoàn còn có thể làm cả đời à?
Triệu tam công tử cũng khinh thường ra mặt:
Công tử nhà ngươi chẳng qua chỉ là một đệ tử Thiên Cung, thật sự cho rằng Triệu gia chúng ta chỉ là vật trang trí hả? Dù hôm nay hắn đích thân tới đây, Triệu gia ta có gì phải sợ?

La Chinh thu dọn một chút rồi dẫn theo Tô Khoan rời đi.
Tô Do Thần hơi lo lắng cho Tô Khoan, nhưng trước mặt La Chinh, ông cũng không tiện nói thêm gì.
Rời khỏi Phù Tô thành, La Chinh và Tô Khoan không lập tức chạy tới truyền tống trận mà đi một đoạn dọc theo phía Tây Minh Hồ.
Yến gia ở góc Tây Bắc lại có vẻ hơi tồi tàn, không ăn nhập với bầu không khí lễ hội này cho lắm.
Trong hậu viện Yến gia, vẻ mặt Tiểu Nhân cực kỳ sốt ruột.
Nàng đã hẹn hôm nay sẽ về Tô gia gặp công tử nhưng vẫy giờ vẫn mắc kẹt trong nhà! Tiểu Nhân nhiều lần cố gắng vượt qua tường viện, nhưng vừa chạm vào tường thì đã bị một tia sáng màu máu đánh ngã vào sân.
Trong ghi chép của Thiên Cung từ trước tới nay cũng ch3ỉ có mười bốn người như vậy! Nếu là nhân vật như thế thì quả thực có đủ tự tin, chẳng trách lúc giết Từ Hữu Vi hắn không hề do dự chút nào!
9Được rồi.
La Chinh đã được lĩnh giáo năng lực nịnh hót của Tổ Khoan:
Tình hình bây giờ còn cần tiếp tục chiến đấu nữa không?
Trận chiến gi6ữa La Chinh và Từ Hữu Vi đã hủy đi toàn bộ lôi đài bằng trống.
Các gia tộc khác như Lý gia, Triệu gia đứng ở bên kia nào dám thi đấu 5nữa, nếu thật sự lên võ đài thì chẳng có thanh niên tuấn kiệt nhà ai là đối thủ của La Chinh cả.
Huống chi hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, các gia tộc cũng không có tâm trạng đâu mà tiếp tục thi đấu.
Tuy trận đấu năm nay xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng đại hội Thiên Ba Đình vẫn không bị ảnh hưởng.
Số người bên Minh Hổ vẫn đông đảo, vô cùng náo nhiệt.
Nhiều người còn đang bàn luận về tư thái oai hùng của La Chinh lúc sáng, trong mắt bọn họ, trận chiến giữa La Chinh, Từ Hữu Vi và ba huynh đệ họ Hạc còn đáng giá hơn mấy chục trận đấu chưa được diễn ra trong tương lai.

Ngươi đừng làm Nhị nương khó xử, đêm nay Triệu tam công tử sẽ tới đây đón người, hôm nay người không được đi đâu hết...
Nhị nương đang nói thì trong hậu viện bỗng vang lên một loạt tiếng bước chân.
Một người đàn ông mặc áo trắng dẫn theo vài tên tôi tớ đội nón đen đi vào phòng, đó chính là Triệu tam công tử.

Tam công tử tới rồi? Minh Hồ có náo nhiệt không? Hi hi hi...
Nhị nương Yến gia cười nói niềm nở.
Yến Triệu thành là nơi ở của hai đại tộc Yến gia và Triệu gia.
Nhưng Yến gia dần sa cơ, hiện Triệu gia đã lên làm bá chủ, hoàn toàn thống trị Yến Triệu thành.
Hôm nay là ngày tổ chức đại hội Thiên Ba Đình, trong Yến Triệu thành đèn đuốc sáng trưng.

Năm đó Yến gia chúng ta suy bại, Triệu gia là kẻ đầu sỏ! Bảo Triệu gia đi phụ tá cho họ à, nằm mơ đi! Triệu tam công tử là một tên ăn chơi trác táng, Nhị nương muốn chắp tay dâng ta cho hắn, ta, ta có chết cũng không chịu...
Tiểu Nhân đã làm rất nhiều chuyện vì Yến gia, cuối cùng Yến gia lại dùng cách này báo đáp nàng.
Hành động này khiến lòng nàng như chết lặng, nước mắt đầy mặt.@ Năm xưa Yến gia cũng là đại tộc trong Minh Hồ, hai mươi năm trước các trưởng bối đứng đầu Yến gia đồng loạt chết bất đắc kỳ tử, chỉ để lại một đám con cháu và phụ nữ không nơi nương tựa.
Nguyên khí tổn thương nghiêm trọng, Triệu gia lại vươn lên nhanh chóng, từng bước chiếm đoạt sản nghiệp Yến gia khiến Yến gia thất thế như bây giờ.

Kỳ chủ, Tiểu Nhân còn là nha hoàn của huynh đấy, nàng thật không tuân thủ phép tắc gì cả! Đã nói là phải trở về vào hôm nay, vậy mà tới giờ còn chưa thấy bóng dáng đâu!
Tô Khoan đi theo phía sau La Chinh phàn nàn.
Ngày hôm sau khi La Chinh vừa tới Tô gia, Tiểu Nhân đã xin La Chinh cho nghỉ phép để về nhà một chuyến, đây là nguyên nhân vì sao nàng lại muốn đi theo tới Minh Hồ, đương nhiên La Chinh cũng đã chấp thuận.
Ai ngờ Tiểu Nhân lại một đi không trở lại, Tô Khoan chỉ có thể dẫn La Chinh đi tới Yến Triệu thành tìm Tiểu Nhân.
Thấy dáng vẻ của Tiểu Nhân, hai mắt Triệu tam công tử lập tức sáng rực.
Gã cười nham nhở:
Yến Tiểu Nhân, mấy năm không gặp lại xinh đẹp thêm vài phần! Xem ra vẫn là sơn thủy Thiên Cung khéo nuôi.
Vừa nói gã vừa tiến lên vài bước, đưa tay sờ mặt Tiểu Nhân.

Bốp!
Tiểu Nhân hất tay Triệu tam công tử ra, mày liễu dựng lên, không nói một lời.

Đương nhiên là náo nhiệt!
Triệu tam công tử đáp cho có lệ.
Gã không có chí lớn, với thực lực của gã thì căn bản không có tư cách đại diện Triệu gia xuất chiến, huống chi hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, thi đấu cũng chỉ kết thúc qua loa.
Sau đôi câu trò chuyện, Nhị nương đã dẫn Triệu tam công tử tới hậu viện.
Mấy gia chủ tập hợp lại bàn bạc với nhau, cuối cùng chấp thuận để Tô gia vào Thiên Ba Đình...
Đại hội Thiên Ba Đình đã hạ màn, mặc kệ quá trình như thế nào, La Chinh cũng đã giúp Tô gia đạt được mục đích.
Hắn và gia chủ Tô gia đã không còn nợ nhau.
Nói xong, gã khinh thường xua tay:
Trói nàng ta lại.

Có vài cô gái, phải ở trên giường mới chịu ngoan ngoãn.
Đám tôi tớ sau lưng gã nghe lệnh liền xông lên muốn bắt người.

Lúc này Tiểu Nhân đã hoàn toàn tuyệt vọng, nàng lùi về sau mấy bước, dựa sát vào tường.

Khi đám tôi tớ càng lúc càng gần, nàng bỗng cảm giác được lòng bàn tay mình nóng lên, một luồng sức mạnh không ngừng hội tụ trong lòng bàn tay.

Sức mạnh này bao bọc lấy tay nàng, một cái tát chợt vung về phía trước.


Bốp!
Tôi tớ đi đầu bị Tiểu Nhân tát trúng, bay xa hơn trăm mét! Thấy cảnh tượng quá đỗi bất ngờ này, mọi người đều sửng sốt một chút.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.