Chương 2787: Tượng đá


Thấy La Chinh sững người ra, Diễm Phi thong dong nói:
Đi theo ta, ta sẽ dẫn ngươi đi.
Dứt lời, bà nhấc chân bước từng bước vô cùng nhẹ nhàn8g uyển chuyển, kéo theo thừng dải gấm màu tím đi vào trong cửa cung.

La Chung do dự đứng tại chỗ một lúc rồi mới theo vào.

Đ3ông Hoàng có không ít con cái nên đương nhiên Thái Đích Cung rất rộng.
Nàng đưa tay phẩy nhẹ một cái! Thể chất của Phượng Ca khác hẳn với Nhân tộc, cánh tay ngọc chỉ phẩy một cái là có thể bộc phát ra ba đến bốn trăm thần quân lực.
Ngay đến Từ Hữu Vi, Cao Khải Chính cũng không thể chịu nổi cái phẩy tay này của nàng! Nhưng khi Phượng Ca vừa chạm vào cánh tay La Chinh, sắc mặt nàng lập tức biển đổi, đồng thời biết rằng mình đã đánh giá đối phương quá thấp.
Cánh tay phải của La Chinh như được làm từ thép tinh chế, thậm chí không thể tính nổi sức mạnh bùng lên là bao nhiêu.
Nàng thân là dòng chính trong núi Thái Nhất, thuở nhỏ đã là con cưng của trời, cha mẹ sủng ái.
Địa vị của Phượng Ca trong dòng chính của núi Thái Nhất cũng rất cao ngay đến các ca ca, tỷ tỷ cũng không dám to tiếng quát nàng nửa lời!
Vậy mà khi tham gia Thất Sơn Tiểu Hội, nàng không những bị bại dưới tay La Chinh mà sau đó hắn còn sỉ nhục nàng nữa, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết trong lòng Phượng Ca tức tối nhường nào!
Ngươi đúng là có bản lĩnh, dám tới tận Thái Đích Cung.
Phượng Ca nằm dưới đất trợn tròn hai mắt.
Nàng bị La Chinh đánh ngã như vậy cũng hơi choáng váng.
Lúc Phượng Ca kịp phản ứng lại, ngọn lửa giận trong lòng nàng cũng bùng lên.
Diễm Phi cách La Chinh không xa lắm, thật ra là có thể ra tay túm lấy hắn ngay từ đầu, nhưng trước khi đưa tay ra bà khẽ liếc nhìn gương mặt của con gái mình, không biết nghĩ tới điều gì mà lại bỏ suy nghĩ ngăn cản.
Cuối cùng bà chỉ khoanh tay đứng nhìn.
Thầy La Chinh sắp lao thẳng vào mình, Phượng Ca cười khinh bỉ:
Ta đã thua ngươi trong Thất Sơn Tiểu Hội, nhưng đó chẳng phải cuộc thi đấu thực lực chân chính, người chỉ có lợi vì chiếm được Chân Ngộ Thiên mà thôi.
Là Thu m Hà giúp ngươi tới đây à? Hay là Hà Trì giúp?
Phượng Ca nhướng mày cười khinh bỉ, nói.
Sắc mặt của La Chinh cũng trầm xuống, hắn quát:
Ta vào đây bằng cách nào không quan trọng.
Người giấu mấy người Mục Ngưng ở đâu rồi? Giao ra đây!
Hắn không biết tung tích và an nguy của ba người kia thế nào, mối lo ấy luôn canh cánh trong lòng hắn suốt dọc đường tới đây.
Ta đi báo cho Phượng Ca điện hạ.
Thị nữ dập đầu với Diễm Phi rồi bước vào trong Thừa Hỏa Điện, La Chinh đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
Thái Đích Cung thật giống hoàng cung của Thần quốc, lễ nghi trong cung đình quá nhiều và phiền phức! Cũng may lần này La Chinh không phải chờ quá lâu, chỉ lát sau Phượng Ca đã xuất hiện trước cửa Thừa Hỏa Điện.
Nàng nói với giọng khó chịu:
Mẫu thân tìm ta có chuyện gì?
Diễm Phi mỉm cười đáp:
Không phải ta tới tìm con mà là vị La công tử này tìm con.

La công tử nào?
Lúc này Phượng Ca mới ngẩng đầu lên nhìn, liền trông thấy La Chinh đứng cách đó không xa, trong mắt nàng đột nhiên xuất hiện tia sáng lạnh.
Từ trong những kiến trúc ấy tản ra khí tức vô cùng hùng mạnh.
Chỉ một lát sau, hai thị nữ mặc áo lam đã dẫn La Chinh và Diễm Phi tới trước Thừa Hỏa Điện.

Diễm Phi nương nương, xin ngài hãy chờ ở đây.
Không biết chiếc váy mềm mại này được may từ chất liệu gì mà không hề e ngại sự thiêu đốt của lửa thần Kim Ô.
Con chim lửa đậu một thoáng trên tay bà rồi biến thành một sợi chỉ bằng lửa bay vèo vào trong miệng Diễm Phi.
Bà đã nuốt sạch lửa thần Kim vào trong bụng! Diễm Phi lại cất lời:
Bộ tộc Kim Ô sinh ra từ lửa thần, sức mạnh huyết mạch của họ được giấu trong lửa thần này.
Ngươi thật sự cho rằng bản thân mình lợi hại à?

Nàng vừa nói xong, tay phải của La Chinh đã chụp về phía nàng nhanh như chớp.
Đối với cú tập kích của La Chinh, trong mắt Phượng Ca toàn là vẻ khinh thường.
Hai người vừa vào cửa, liền có hai thị nữ mặc áo màu lam chào đón.

Tham kiển Diễm Phi nương nương.
Thị nữ mặc áo lam dập đầu nói.

Phượng Ca điện hạ có ở trong Càn Luyện Cung không?
Diễm Phi hỏi.
Hai thị nữ lập tức đi ở phía trước dẫn đường.
Càn Luyện Cung là một nơi tu luyện trong Thái Đích Cung.
Trên đường đi tới đó có ba, bốn tòa tháp cao được xây dựng xung quanh, ngoài ra còn một số kiến trúc lớn khác nữa.
Cánh tay của La Chinh đập tới khiến nàng bị đẩy ngã ngửa ra sau!
Råm!

Sân trước của Thừa Hỏa Điện bị đánh nổ tung tóe! Mà Phượng Ca thì lún sâu vào trong mặt đất!
Nếu là Từ Hữu Vi, y mà chịu cú đánh vừa rồi thì có lẽ không chết cũng mất nửa cái mạng.
những nữ yêu kia và ngọn lửa như thế.
La Chinh nói.
Hắn vốn định nói mình từng gặp Phượng nữ, nhưng ngẫm lại thì Diễm Phi và Phượng Ca có liên quan chặt chẽ tới Thần Sào, một khi khai ra e là sẽ bị hỏi không dứt nên mới tức tốc sửa lời.
Diễm Phi vươn tay ngoắc về phía lư đồng hình tam giác, một luồng lửa thần Kim Ô bay từ trong lư ra và hóa thành một con chim lửa nhỏ bay thẳng về phía Diễm Phi, sau đó đậu trên ống tay áo của bà.
Nữ yêu sinh ra ở Thần Sào cũng không thể rời khỏi lửa thần được.

Bà nói như vậy là đã thừa nhận mình là nữ yêu Thần Sào, lư đồng được đặt ở đây để chứa lửa thần nhằm cung cấp cho Phượng Ca và bà.
Diễm Phi hấp thu lửa thẩn xong thì bước về phía cửa cung to lớn, còn La Chinh theo sát phía sau.
Cơn lửa giận lập tức sôi trào trong lòng hắn!
Rầm!
.
Hắn đạp chân, cơ thể thoắt cái biến mất.
Hắn cũng chẳng thèm để ý Diễm Phi còn có mặt ở đây mà lao về phía Phượng Ca.
Trên đường đi, họ gặp rất ít người.
Có một số thị vệ 9mặc giáp vàng và cung nữ thấy Diễm Phi thì cung kính quỳ xuống đất hành lễ.
Họ đi dọc theo bức tường đỏ cao lớn khoảng một nén nhang6, rẽ qua một khúc ngoặt thì thấy một cửa cung lớn.
Thấy vẻ lo lắng trên mặt La Chinh, khuôn mặt lạnh lùng lâu năm của Phượng Ca lộ ra nụ cười đắc ý:
Bọn họ đang nhận Liệt Hỏa Chi Lăng, đương nhiên ta sẽ không giao ra rồi.
Muốn tìm được các nàng thì phải đánh bại ta đã rồi nói tiếp!

Sao La Chinh biết Liệt Hỏa Chi Lăng là cái gì? Hắn chỉ nghĩ rằng đó là một hình phạt rất tàn khốc.
Trước cửa cung là một chiếc lư đồng hình tam giác, trong lữ có ngọn lửa đang cháy5 bừng bừng, mơ hồ tỏa ra ánh hào quang màu vàng kim.

Lửa thần Kim ô?
La Chinh khẽ nhướng mày.
Diễm Phi đang đi phía trước đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn hắn hỏi:
Ngươi biết ngọn lửa này à?

Ta từng đi qua Quan Sơn Châu, từng thấy...
Thế nhưng bên ngoài thân thể của Phượng Ca có từng đường vẫn lửa hiện lên, thoạt nhìn nàng không bị thương ở đâu hết.

Nói! Các nàng ấy đang ở đâu?
La Chinh không hề có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Nếu Phượng Ca không chịu nói tung tích của ba người kia ra thì dù có mẫu thân nàng - Diễm Phi ở đây, hắn cũng sẽ ra tay giết người.

Có ạ.
Cô gái mặc áo lam cung kính đáp.

Dẫn ta đi gặp con bé.
Diễm Phi ra lệnh.

Rõ!

Nàng ngẩng đầu cười khẩy:
Ta đã nói rồi, muốn biết tung tích của bọn họ thì phải đánh bại ta rồi hẵng nói tiếp.
Vừa dứt lời, hai tay nàng đột nhiên xuất hiện hai vầng sáng.

Trên tay phải là một vầng sáng mang sắc vàng của mặt trời, còn tay trái là vầng sáng mang màu sắc ánh trăng.

Sau đó Phượng Ca nhắm hai mắt lại, hai tay đập xuống đất cùng một lúc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.