Chương 2816: Sức mạnh thật sự


Còn lỗ thủng bị phá thì rất nhanh đã được người của Thần Nông Thị chặn lại.

Điều thực sự khiến Cơ Trường Kim giật mình là đám 8đệ tử Thiên Cung đang bị gã bao vây.
Chúng không chỉ có hình thể to lớn hơn, mà lực phòng ngự còn rất khủng bố, chỉ dựa vào sức mạnh linh hồn mà muốn chém giết bọn chúng thì vẫn tương đối khó khăn.
Số lượng Doanh Ngư càng ngày càng nhiều, áp lực của mọi người cũng càng lúc càng lớn.
Trong tia sáng này ẩn chứa khí tức vô cùng đặc biệt, khiến những con Doanh Ngư kia bỗng nhiên hỗn loạn và rối rít lùi về sau.

Dây chuyền này thật thần kỳ, ta nhất định phải chiếm lấy!
Cơ Trường Kim cũng cảm nhận được luồng khí tức này, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Lăng Sương suy tư một lát rồi lên tiếng:
Mọi người đừng quá bi quan, Thiên Cung chúng ta còn cứu viện rất mạnh!

Cứu viện?

Đã đến tình cảnh này rồi, ở đâu ra cứu viện chứ?

Trừ khi trưởng bối trong tộc chúng ta ép tộc Hữu Hùng dừng tay, nhưng những năm gần đây tộc Hữu Hùng đang thịnh, hiển nhiên bọn họ đã tính trước điều này...
Phần lớn đệ tử tinh nhuệ trong Thiên Cung đều bị bao vây ở đây, mà cường giả trong Dục Giới lại không có cách nào trở về Sắc Giới, căn bản không thể trông cậy vào sự cứu giúp của những trưởng bối kia.
Ở bên này, họ đã rơi vào cảnh tứ cố vô thân.
Người của Thiên Cung đã mất đi ý chiến đấu, Cơ Trường Kim vốn đã muốn điều khiển Doanh Ngư cho các đệ tử Thiên Cung này một kích trí mạng, vậy mà bây giờ đột nhiên phát hiện biến cố này.
Ai nấy đều sững sờ, Cơ Trường Kim còn chưa kịp mở miệng hỏi đã thấy người nọ giẫm chân bước lên tế đàn.
Có người phát ra tiếng kêu thảm thiết, cánh tay bị Doanh Ngư cắn một phát nuốt trọn.

Cứu, cứu mạng!
Lại có người bất hạnh bị Doanh Ngư kéo ra ngoài, nháy mắt bị trên trăm con Doanh Ngư bao vây, dương hồn bị cắn nuốt không còn một mẩu.
Trong những người ở đây, chỉ có nàng biết rõ La Chinh không chết.
Hơn nữa, hắn không chỉ không chết mà còn thoát ra khỏi bức tường! Ký hiệu lúc trước nàng lưu lại trong linh hồn La Chinh có thể giúp nàng nhận ra chính xác phương hướng và vị trí của La Chinh! Chỉ có điều, Lăng Sương không biết thân xác của La Chinh hiện đang ở Trọng Thiên thứ mấy, nếu hắn có thể mang thân xác của mình trở lại Bỉ Ngạn thì nói không chừng có thể tháo gỡ tình thế nguy hiểm trước mắt.

Quá kích động rồi...

Ôi, hắn chỉ đi trước một bước thôi, sợ là chúng ta cũng khó thoát một kiếp.

Những con Doanh Ngư khổng lồ kia lại tới nữa kìa.
Năm người xông ra chỉ chết một người, lại còn suýt giết được Cơ Trường Kim, đây đã là một kết quả có thể chấp nhận được.
Chỉ tiếc, họ vẫn không thể xoay chuyển cục diện tổng thể.
Mặc dù mọi người cảm thấy ý nghĩ của Lăng Sương rất ngây thơ, nhưng về mặt tinh thần thì họ vẫn được kích lệ ở một mức độ nhất định.
Mặc dù dục vọng cầu sinh của mọi người vô cùng mãnh liệt nhưng vẫn khó lòng chống chọi trước những con Doanh Ngư này.
bị Doanh Ngư ăn rồi à?
Cao Khải Chính nghe thấy lời Diệp Thương nói, trên mặt đầy vẻ khó tin.
Những đệ tử tinh nhuệ khác cũng giật mình.

Không ngờ ta lại chết ở Bỉ Ngạn trong hoàn cảnh như vậy!


Ta không cam lòng!
Lăng Sương nghe thấy mấy lời ủ ê kia, đôi mắt lóe lên ánh sáng.
Vì La Chinh đã hấp dẫn một lượng lớn Doan9h Ngư nên đám người Diệp Thương chạy thoát được, nhưng thấy La Chinh bị Doanh Ngư dồn vào góc, tâm trạng bọn họ đều vô cùng nặng nề. 6
Năm người họ xông pha ra trận, không chỉ không công mà về, ngược lại còn hao tổn La Chinh.
Chẳng mấy chốc trong nhóm người đã có thương vong, tinh thần cũng bắt đầu nhanh chóng suy kiệt.

Tiêu rồi, tiêu rồi.


Oanh!
Chỉ một cái giậm chân, một tế đàn Doanh Ngư đã biến thành mảnh vụn...
Doanh Ngư từ trong tế đàn này chui ra lập tức mất đi máu thịt, ngay cả xương cốt cũng hóa tan thành nước giữa không trung.
Mọi người tụ lại lần nữa, kẻ nào kẻ nấy dốc sức thi triển mọi thần thông tuyệt học của mình ra.
Nhưng những con Doanh Ngư này không thể so với đám trước đó.
Trong lúc đối mặt với sống chết, kẻ nào kẻ nấy đều bộc lộ thực lực kinh người.
V3ừa rồi lúc La Chinh bị bao vây, Diệp Thương đã cõng Mạc Nhất Kiếm đang hấp hối lên.
Những con Doanh Ngư vì sợ hãi mà lại thoát khỏi sự kiểm soát của gã trong giây lát! Thế nhưng năng lực của dây chuyền Vu Hồn không thể sử dụng mãi, khí tức này chỉ kéo dài chừng mười hơi thở đã bắt đầu biến mất, ánh sáng của dây chuyền Vu Hồn cũng ảm đạm hơn nhiều, thậm chí ngay cả thanh tiểu kiếm kia cũng không triệu hồi ra được nữa.
Khi khí tức này yếu đi, Doanh Ngư vốn rút lui lại tràn lên lần nữa.
Diệp Thương vừa mang Mạc N5hất Kiếm ra ngoài, mọi người lại dựa tường canh giữ.

La Chinh...

A...
Tay ta!

Đi cùng chuỗi tiếng hét thê thảm không ngừng vang lên là hơn mười người bị Doanh Ngư tha đi!
Thấy tình hình trước mắt mình càng ngày càng loạn, vẻ mặt Lăng Sương cũng ảm đạm đi.
Lăng Sương ngồi trên bậc thang của một tế đàn, mím môi, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Chẳng lẽ nàng nghĩ nhầm rồi? Lẽ nào La Chinh chạy trốn thật? Hay là thân thể hắn còn chưa tiến vào Tứ Trọng Thiên nên căn bản không kịp tới đây? E rằng những câu hỏi này đến chết cũng không thể giải đáp, trên mặt Lăng Sương tràn đầy vẻ suy sụp và cô đơn, chẳng qua người bên cạnh không thể nào nhìn thấy mà thôi.

Nhất định có, ta đảm bảo.
Lăng Sương khẳng định.
Nàng phát hiện La Chinh đã thoát khỏi Bỉ Ngạn, mà hắn hành động nhanh như vậy thì chắc đã thay đổi thân xác rồi quay lại đây rồi.
Liên tiếp có người chết trong miệng Doanh Ngư, đệ tử Thiên Cung lại rối loạn.
Mà một khi trận hình tán loạn thì tốc độ thương vong của mọi người lại càng tăng nhanh.
Ngay khi tất cả mọi người đều rơi vào tuyệt vọng, bọn họ bỗng nghe thấy âm thanh sột soạt rồi sau đó là tiếng động như thể miếng vải bị xé rách.
Mọi người nhìn về hướng phát ra âm thanh, thấy bên trái cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt! Có một đôi tay đang xé nó ra, đồng thời không ngừng mở rộng sang hai bên, sau đó có một người chui vào! Linh hồn của bọn họ cảm nhận rất rõ ràng, người này không phải là linh hồn mà là thân xác tồn tại thực chất!
Hắn là ai?

Tại sao lại có một thân thể tiến vào đây?

Trước đây không phải từng có tin đồn đấy sao? Có người dùng thân thể tiến vào biển Chân Ý, chẳng lẽ là người này?
Tất cả mọi người đều hoang mang khó hiểu, mà cũng không ai biết người này là địch hay bạn.

Ngươi muốn làm gì!
Cơ Trường Kim cực kỳ sốt ruột, vội vàng hét lên.
Trong một lần tình cờ, tộc Hữu Hùng liên lạc được với tộc Doanh Ngư ở Bỉ Ngạn nên mới lấy được những tế đàn này.
Nàng lập tức giơ hai tay giữ chặt dây chuyền Vu Hồn.

Vù!
Ánh sáng màu xanh thẳm tỏa ra từ trong dây chuyền Vu Hồn.
Lần này, đa số người đều đầu hàng, thôi không chống cự nữa.
Dù sao cũng là một lần chết, tiếp tục chống cự thì thật buồn cười.
Số lượng Doanh Ngư trong tế đàn bên trong vách tường gần như tăng lên gấp bội, chúng xếp thành một hàng dài lao đến.
Đám người Diệp Thương hợp sức dốc toàn lực đánh chết một nhóm, nhưng Doanh Ngư con trước gục ngã con sau tiến lên, căn bản không diệt hết được...
Nhưng thấy dáng vẻ muốn buông xuôi của mọi người, nàng cũng vô cùng do dự.
Chuyện La Chinh dùng thân thể tiến vào Bỉ Ngạn, trong cả Thiên Cung chỉ có vài người biết, nàng không muốn để lộ tin tức ấy ra ngoài.
Mỗi một tế đàn đều vô cùng quý giá, lúc Cơ Trường Kim mang ra sử dụng ở đây căn bản không ngờ tới có người có thể phá hủy chúng!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.