Chương 2840: Sầu tuẫn


tìm khổ!

Nhưng Phượng Ca lại không đắn đo gì. Ánh vàng bọc ngoài linh hồn rung nhẹ, lửa thần Kim Ô như một sợi roi vàng qu8ất thẳng về phía trước!


Bốp!

Sầu Tuẫn bảo mấy người còn lại chặn đường, còn mình thì đi thẳng đến trước mặt Cơ Diễn, chắp tay nói:
Anh bạn tộc Hữu Hùng, Phượng Ca điện hạ chính là cô con gái mà Đông Hoàng thương yêu nhất, các vị bắt trói
nàng đi như thế, lỡ xảy ra chuyện gì không may thì sợ khó mà ăn nói.

Ai ngờ Cơ Diễn lại rất tỉnh táo không bị mắc bẫy. Gã cười đắc ý, nói:
Ta đã biết trước nàng là nhân vật có địa vị trong Thiên Cung, hóa ra lại là con gái Đông Hoàng. Xem ra có thể đòi nhiều tiền chuộc hơn rồi!

Cùng lúc đó, con rắn nhỏ kia biến thành thòng lọng buộc chặt quanh thân Phượng Ca. Nàng bỗng cảm thấy lực linh hồn của mình như bị đông lại, không thể nào điều động được nữa, lửa thần Kim Ô tất nhiên cũng tắt
ngúm.

Ta thật bội phục lòng can đảm của ngươi, dám dùng sức mạnh của một mình mình đến khiêu khích tộc Hữu Hùng chúng ta!
Kẻ kia cười to, nói.
Ai ngờ Phượng Ca căn bản không nghe!

Ù!

Âm thanh réo rắt vang lên, ánh vàng trên người nàng bùng phát, lửa thần Kim Ô hóa thành mười hai sợi roi, điên cuồng quật về phía trước.
Khí tức linh hồn của những ng5ười khác trong tộc Hữu Hùng cũng tăng vọt, chuẩn bị xông về phía Phượng Ca!

Điện hạ, chúng ta vẫn nên rời khỏi Bỉ Ngạn trước đã!


Bọn họ người đông thể mạnh, e là chúng ta không địch lại nổi!

Sợi roi màu vàng quất tới liên tục, không ai có thể tiến lại gần trước người Phượng Ca.
Thế nhưng những người ở đằng trước chỉ để hấp dẫn sự chú ý của nàng thôi, còn những kẻ khác trong tộc Hữu Hùng đã bọc đánh từ hai bên rồi!
Bảy người đi theo Phượng Ca cũng không phải hạng bất tài, lập tức kích phát thần thông linh hồn của bản thân mình, cực lực ngăn cản mấy kẻ định tiếp cận Phượng Ca.
chi ngày hôm nay, ha ha!

Phượng Ca đã bao giờ bị nhục nhã như thế đâu? Dù đang bị Long Xà Khốn quấn chặt nhưng nàng vẫn dốc hết sức điều động, cuối cùng mặt ngoài linh hồn cũng loáng thoáng có ánh vàng hiện lên.
Tuy nhiên, Long Xà Khốn này thật sự quá lợi hại, ánh vàng vừa xuất hiện đã bị rắn nhỏ hấp thu hết sạch, tất cả mọi cố gắng nãy giờ đều chỉ phí công...
Cơ Diễn cười khà khà rồi nói:
Địa vị của người trong Thiên Cung cao lắm à? Nếu đổi thành ai khác thì ngươi đe dọa như vậy chắc còn có chút hiệu quả, nhưng xui là người gặp phải ta.


Huych!

Cơ Diễn phẩy tay quẳng Phượng Ca đi rồi nói với một kẻ khác trong tộc Hữu Hùng:
Đưa nàng ta đến cứ điểm của tộc Hữu Hùng chúng ta, bảo Thiên Cung cầm hồn đan đến chuộc người! Vừa vặn có thể kiếm lại khoản

Ngươi có biết nàng là ai không? Hé lại để ngươi nhục nhã như vậy!


Thả ta ra, không thì ngươi sẽ hối hận!
Phượng Ca cũng lạnh giọng uy hiếp.
Nhưng tộc Hữu Hùng căn bản không sợ Thiên Cung, huống chi kẻ được gọi là Cơ Diễn này vốn có địa vị rất cao trong tộc.

Con ả hèn hạ!


Nàng ta dám ra tay thật!

Linh6 hồn hai người bị lửa thần Kim Ô đốt cháy, trong lúc nguy cấp chỉ đành lui ra khỏi Bỉ Ngạn.
Đúng lúc này, một kẻ lặng lẽ tới gần Phượng Ca từ sau lưng, trong tay gã là một con rắn nhỏ đang quần thành từng vòng. Gã khẽ lắc rắn nhỏ, nó lập tức biến thành một vòng tròn lao thẳng về phía Phượng Ca.
Phượng Ca phát hiện ra động tĩnh sau lưng mình bèn quay đầu nhìn lại, vẻ mặt lập tức thay đổi.
Cuối cùng, nàng vẫn đành dùng Phá Huyễn Chú để rút khỏi Bỉ Ngạn.
Chiều này quả thực vô cùng lợi hại, nhưng có dương hồn nào đã đặt chân vào Thập Tam Trọng Thiên mà lại yếu kém đâu?
Vừa rồi tộc Hữu Hùng có hai người bị sơ suất trúng chiêu, những kẻ khác thấy vậy đã đề cao cảnh giác!

Vụt vụt vụt...

Hai kẻ đứng đằng trước trong tộc Hữu Hùng phản ứng chậm, liền bị sợi roi vàng quất3 trúng.

Bốp!

Trong khoảnh khắc bị sợi roi quất lên, ánh vàng lập tức lan tràn khắp linh hồn họ. Nếu không tìm c9ách thì dương hồn của cả hai sẽ bị ánh vàng này đốt sạch!

Phượng Ca điện hạ, chúng ta ngăn không được, ngài mau rút khỏi Bỉ Ngạn đi!

Phượng Ca đã bị mấy người tộc Hữu Hùng vây quanh, nếu nàng vẫn nhất quyết không rời khỏi Bỉ Ngạn thì e là sẽ chẳng có cơ hội xoay chuyển.
Nhưng Phượng Ca như không nghe thấy lời họ nói, từng sợi roi quất tới càng ác liệt hơn, khiến mấy người tộc Hữu Hùng bị roi tấn công phải né tránh liên tục, vô cùng chật vật.
Cơ Diễn kéo nhẹ đuôi rắn trong tay, Phượng Ca lập tức bị kéo tới cạnh gã và bị gã nhấc bổng lên.
Mấy người đi cùng Phượng Ca thấy vậy thì lập tức quát lớn.

Buông Phượng Ca điện hạ ra!

Nhưng ngay khi nàng đang thầm nhẩm Phá Huyễn Chú, thân hình đang mờ dần thì kẻ đến gần nàng ban nãy lại lắc nhẹ tay, một sợi Triền Hồn Ti xanh thẳm đã quấn chặt lấy người nàng.
Phượng Ca bị trúng Triền Hồn Ti, còn có thể đi đâu được nữa?

Soạt!

Nhưng số người của tộc Hữu Hùng vẫn đông hơn, họ vẫn chiếm ưu thế!
Huống chi, ngoại trừ tộc Hữu Hùng đang chiến đấu, các tộc còn lại như Thần Nông, Kim Ô... đều khoanh tay đứng nhìn.
Bảy người theo cạnh Phượng Ca biết mình không đủ khả năng đấu lại quân địch nên đương nhiên khá kiêng dè. Dưới sự tấn công dữ dội của tộc Hữu Hùng, bọn họ lùi lại từng bước một, bị ép rời xa Phượng Ca.

Điện hạ mau rời khỏi Bỉ Ngạn!

Những người bên cạnh Phượng Ca sợ hãi vô cùng, đồng thời trong lòng còn oán thầm không thôi. Mấy năm qua, mỗi lần họ theo Phượng Ca vào Bỉ Ngạn là kiểu gì cũng sẽ chọc phải một đống rắc rối.
Những hộ vệ này cũng là tinh nhuệ trong Thiên Cung, đối phó với vài tộc nhỏ thì dư sức, nhưng đối mặt với từng ấy người của tộc Hữu Hùng thì sao bọn họ đấu lại nổi?

Tính tình của cô gái này cứng thật đấy! Ta rất thích!


Nàng ta còn muốn thoát được Long Xà Khốn của Cơ Diễn đại ca cơ à? Ha ha ha...

Phượng Ca liều mạng giãy giụa, nhưng sau khi bị con rắn nhỏ quấn lấy, lực linh hồn của nàng cứ yếu dần, nàng căn bản không thể thoát ra.
Bọn họ chính là một đội ngũ khác của Thiên Cung.
Bảy ngọn núi trong Thiên Cung không phải luôn hành động cùng nhau, lần này nghe được chuyện về Di Thiên thần miếu, Phượng Ca đã tự mình mang theo vài tên tinh nhuệ của Thái Đích Cung tiến vào Bỉ Ngạn.
Các núi khác như Thái Minh, Thái Thanh cũng biết được tin này, bèn phái Sầu Tuẫn núi Thái Minh dẫn dắt một nhóm đi tới Di Thiên thần miếu.
Thật không ngờ, họ vừa tới Di Thiên thần miếu đã thấy tộc Hữu Hùng trói Phượng Ca mang đi.
Dù họ thuộc hai núi khác nhau, nhưng dù gì bảy núi trong Thiên Cung cũng là bầu bí một giàn, vả lại địa vị của Phượng Ca khá đặc biệt, Sầu Tuẫn đâu thể để mặc cho tộc Hữu Hùng bắt Phượng Ca.

Ha ha, người Thiên Cung cứ đến từng nhóm một nhỉ.
Cơ Diễn khẽ cười.
Lúc người của tộc Hữu Hùng đang chuẩn bị đưa Phượng đi thì cách đó không xa lại có mười mấy người nữa chạy tới.

Khoan!
Người dẫn đầu lên tiếng ngăn lại.
Mười mấy người này trực tiếp chặn con đường đằng sau tộc Hữu Hùng, không cho nhóm người tộc Hữu Hùng rời đi.
Cơ Diễn gã cũng sinh ra trong một gia tộc danh giá của tộc Hữu Hùng, có quan hệ bà con với Đế Hồng Thị, chỉ một đứa con gái của Đông Hoàng thì sao có thể dọa gã được.


Đường đường tộc Hữu Hùng mà lại bắt trói người ta rồi đòi tiền chuộc, có phải hèn hạ quá không.
Giọng Sầu Tuẫn đanh lại.

Cơ Diễn lắc đầu cười nói:
Nàng ta cố ý khiêu khích tộc Hữu Hùng, mà kẻ ra tay trước cũng là nàng ta, suýt thì giết chết hai người trong tộc bọn ta rồi. Ta trừng trị như vậy đã rất nương tay đấy, những tộc khác ở đây có

thể làm chứng.


Sầu Tuẫn là người rất thông minh, bây giờ đạo lý đều nằm bên phía Cơ Diễn cả nên muốn thuyết phục đối phương là không có khả năng.


Vậy nghĩa là các ngươi không định thả người?
Sầu Tuẫn hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.