Chương 2862: Cầu gỗ



Chắc hẳn cây cầu kia nằm trong phạm vi của Ám vực.
Sầu Tuẫn phân tích.

Bố cục của hai mảnh Ám vực ở Thập Tam Trọng 8Thiên đều là hình bán nguyệt. Rìa ngoài cùng của nó là một đường cong, vừa khéo cắt ở phía sau Di Thiên thần miếu.

M3ấy tên đệ tử Thiên Cung vốn đi ở phía trước vừa nghe câu nói này của Sầu Tuần thì đồng loạt dừng bước. Biểu cảm của họ giống9 như trên cầu có thứ gì đó cực kỳ đáng sợ đang chờ họ, thậm chí có người còn lùi về
miếu là có thể bình yên rời đi, nào biết bọn họ lại phải chạy đến nơi quái quỷ này!

Được thôi, một mình người về đi.
Phượng Ca thản nhiên nói. Nàng luôn xem thường những kẻ nhát gan, rụt rè.
Tên đệ tử Thái Đích Cung kia không nói gì nữa, một mình hắn ta trở về thì có trời mới biết được hắn ta sẽ gặp phải chuyện gì.
Ánh sáng này bắt nguồn từ đâu?

Có nhiều thứ chúng ta không thể nhìn thấy được.
Hoắc Trạch đáp lại.
Những điều mà họ biết về Ám vực quá ít, đương nhiên không thể chạm tới tầng huyền diệu kia.
La Chinh khẽ gật đầu. Hắn chỉ biết ngọn nến có thể chiếu sáng được Ám vực, nhưng hoàn toàn không biết gì về hình thái của ngọn nến hay trong Ám vực có những gì.
Lăng Sương theo sau lưng La Chinh, phía sau lần lượt là Sầu Tuẫn, Phượng Ca và đám đệ tử Thiên Cung. Đám đệ tử Thiên Cung kia vốn cực kỳ e sợ, nhưng nghĩ tới Ám vực là vùng đất mới chưa ai từng đến thăm dò,
vất vả lắm bản thân mới có được cơ hội này. Nếu có thể tìm được một tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt ở trong đó, địa vị của bản thân ở trong Thiên Cung sẽ thay đổi cực lớn.
Sầu Tuẫn và Lăng Sương cũng an ủi vài câu, đám người lại lên đường một lần nữa.
Nguồn sáng trên cầu gỗ không hề được phân bố đều đặn, một đoạn lộ trình phía trước được ánh sáng chiếu rõ, đoạn lộ trình tiếp theo sẽ trở nên tối tăm. Điểm này cũng chứng thực lời mà Hoắc Trạch nói, chắc chắn có
ngọn nến tồn tại, nó được thắp sáng ngay phía trên cầu gỗ, chỉ có điều bọn họ không nhìn thấy được mà thôi.
phía sau hai bước.
Hoắc 6Trạch và đám người tộc Cửu Lê rất tự tin với những gì mình biết, bọn họ bước lên cầu gỗ đầu tiên và nói:
Cẩu gỗ đúng là sẽ 5dẫn và phạm vi của Ám vực, nhưng nơi nào có ánh sáng thì không cần phải sợ.

La Chinh theo sát họ, đứng trên cầu gỗ và đưa mắt đánh giá xung quanh một lượt. Vẻ tò mò trên mặt hắn càng lúc càng lộ rõ:
Không biết ánh sáng của nơi này đến từ đâu, đúng là kỳ lạ.

cây cầu gỗ rung lắc như sắp bị giẫm sụp xuống đến nơi.

Thiên Hành huynh, ngươi nhẹ chân chút đi. Nếu cây cầu gỗ này bị giẫm sập thì chúng ta sẽ gặp xui xẻo đấy.
Sầu Tuẫn ở phía sau cười nói.
La Chinh nhún vai, bước chân cũng nhẹ hơn một chút.
La Chinh dừng chân lại, âm thanh
cộc cộc
kia cũng lập tức biến mất.

Âm thanh gì... Ca ca, huynh đừng làm ta sợ.
Giọng Lam Tinh hơi run run.
Vì hoàn cảnh của tộc Cửu Lê nên những người này vô cùng kiên cường, tuy nhiên Lâm Tình vẫn còn quá nhỏ.

Chắc chỉ là do thị giác bị đánh lừa thôi. Di Thiên thần miếu không thể đột nhiên biến mất được, đừng tự dọa mình.
La Chinh nói.
Bây giờ, dù người đang dẫn đường là nhóm Hoắc Trạch của tộc Cửu Lê, nhưng La Chinh vẫn là nhân vật nòng cốt. Ai bảo hắn là người dùng thân thể duy nhất ở đây chứ, nếu thật sự xảy ra tình huống gì thì đương
nhiên hắn sẽ là người xông lên đầu tiên.

Két két, két két, két két...

Mặc dù La Chinh đã thả bước rất nhẹ, nhưng tiếng bước chân vẫn rõ như trước.
Chỉ có điều, khi tiếp tục bước về phía trước một đoạn, trong tiếng bước chân còn xen lẫn một âm thanh khác,
Đoàn người liên tục đi về phía trước, dần dần tiến vào trong bóng tối.
Xung quanh vô cùng yên ắng, bên trái là bóng tối, bên phải cũng vẫn là bóng tối. Phía trước không nhìn thấy điểm cuối của cây cầu, không khí cũng biến thành yên tĩnh đến mức quỷ dị.
Lúc này, đột nhiên một tên đệ tử của Thiên Cung kêu lên:
Chuyện gì xảy ra vậy? Không thấy thần miếu đầu nữa.

Vào giây phút âm thanh này xuất hiện, La Chinh, Hoắc Trạch và Sầu Tuần lập tức phát hiện ra.

Ngừng lại một chút.
Hoắc Trạch nói.

Hình như có âm thanh khác.
Sầu Tuẫn nói.
Tên đệ tử Thiên Cung này chính là người của Thái Đích Cung do Phượng Ca dẫn tới. Hắn ta vốn không muốn đi thăm dò Di Thiên thần miếu gì cả, chẳng qua chức trách của bọn họ là bảo vệ Phượng Ca nên hắn ta chỉ
đành kiên trì đi theo.
Những chuyện gặp trên đường đi hắn ta có thể nhịn, họ cùng với những dị tộc khác chung sức vượt qua cửa ải, cũng có thể nói là không quá nguy hiểm. Hắn ta vốn cho rằng thăm dò một vòng bên trong Di Thiên thần

Cộc...


Cộc cộc cộc...

Âm thanh này giống như tiếng côn trùng đang gặm tấm ván gỗ, lúc nhanh lúc chậm.
Tên đệ tử Thiên Cung này cảm thấy xung quanh quá hiu quạnh nên không nhịn được nhìn về phía sau, những gì nhìn thấy khiến hắn ta trợn tròn mắt.
La Chinh, Lăng Sương và cả những người của tộc Cửu Lê đều đồng thời quay đầu lại. Trong tầm mắt của bọn họ chỉ thấy một đoạn cầu gỗ, còn tháp cao Di Thiên thần miếu hay Bỉ Ngạn xa xôi đều hoàn toàn biến mất.

Ta, ta muốn quay về.
Một đệ tử Thiên Cung nói.
Bọn họ ôm theo ý nghĩ ấy, bước lên cầu một cách dứt khoát.

Kẹt kẹt... Kẹt ket... Kẹt ket...

Không biết cây cầu gỗ này đã được xây dựng bao nhiêu năm rồi, bây giờ nó đã hơi mục nát. Trọng lượng của dương hồn rất nhẹ nên giẫm lên đó không ảnh hưởng quá nhiều, nhưng mỗi bước đi của La Chinh lại khiến
9527 từng nói với La Chinh rằng chỉ có những ngọn nến kia mới có thể chiếu sáng được Ám vực.
Lúc ở cổng Di Thiên thần miếu, hắn từng nhìn về phía này và cũng nhìn thấy cây cầu gỗ. Khi đó hắn từng thầm suy đoán có phải trên cây cầu gỗ này cũng có ngọn nến hay không? Thế nhưng bây giờ hắn lại không
nhìn thấy ngọn nến nào cả nên cảm thấy hơi kỳ lạ.

Am thanh kia biến mất rồi.
La Chinh nói.
Nói xong, hắn lại cất bước một lần nữa. Khi chân hắn chạm vào mặt cầu thì rõ ràng trong âm thanh
két két
kia vẫn xen lẫn tiếng
cộc cộc
!
Lần này, tất cả mọi người trên cầu gỗ đều nghe rõ.

Hình như... Ở phía dưới cầu gỗ!



Là thứ quái quỷ gì đi theo chúng ta vậy?



Trời ạ, là quái vật trong Ám vực!


Mặt của đám đệ tử Thiên cung biến thành trắng bệch, giọng nói cũng trở nên run rẩy.

Lăng Sương không nhịn được nhích tới gần La Chinh, Phượng Ca cũng cảm thấy rất sợ, nhưng nàng vẫn ngẩng đầu híp mắt quan sát hai bên cầu gỗ.


Đúng là ở phía bên dưới, có thứ gì đó đi theo chúng ta...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.