Chương 2865: Lối rẽ kỳ lạ
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1362 chữ
- 2022-02-19 04:35:17
Bây giờ, hắn hiển nhiên trở thành chỗ dựa của đoàn người, mọi chuyện đều do hắn quyết định.
Mọi người đi theo ta!
La Chinh8 nói, sau đó bước xuống khỏi cây cầu gỗ.
Không gian hoạt động ở đầu cầu có hạn, ngọn nến treo trước nhà gỗ chỉ chiếu sáng l3ỗi rẽ ở dưới cầu. Nói cách khác, ngoài thăm dò nhà gỗ ra thì họ không thể đi nơi khác được.
Bỏ hết những tinh thạch kia xuống, chúng ta rời khỏi nơi này.
La Chinh đột nhiên nghiêm mặt nói.
Số lượng tinh thạch được trưng bày trên kệ không hề ít, thứ này không có sức mạnh Bỉ Ngạn, chính tài nguyên hiếm có. Ngay cả Phượng Ca và Lăng Sương cũng đều lấy rất nhiều chứ đừng nói chi là những người
khác.
Sầu Tuẫn cũng gật đầu nói:
Phá cửa đi!
Bất kể đó là sinh linh nào thì đều là tồn tại mà bọn họ khó lòng nào hiểu được.
Trong lòng La Chinh có chút dè chừng, nhưng khó khăn lắm mới chạy được tới Ám vực, hắn không thể chỉ gõ cửa mấy cái rồi quay đầu bỏ đi được.
Như vậy sẽ thế nào?
La Chinh nghe được giọng điệu khác thường của 9527 bèn hỏi lại.
Lúc ngươi đi qua cầu gỗ không phát hiện ra điểm gì kỳ lạ sao? Bất luận mảnh Ám vực nào cũng sẽ có yêu ma quỷ quái hội tụ những vùng Ám vực này lại vô cùng yên tĩnh, không hề bình thường chút nào. Có lẽ đám
quái người khỉ và mãng xà màu đỏ cũng không dám tới gần nơi này.
9527 nói tiếp:
Ngay cả sinh linh Ám vực cũng cần có ngọn nến...
La Chinh đã từng đi qua không ít nơi nguy hiểm cũng như đầy rẫy chết chóc. Suốt bao năm trời xông xáo khắp nơi, hắn đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm. Làm sao để sống sót ra khỏi những nơi này mới là ý nghĩa,
bằng không có lấy được đồ tốt như thế nào mà mất mạng thì cũng chẳng đáng.
Lần này, vất vả lắm mới chạy tới đích nhưng lại chẳng thu hoạch được thứ tốt gì, thế nhưng trong lòng La Chinh lại không hề dao động chút nào. Hắn chỉ cầu mong chủ nhân của ba căn nhà gỗ đừng về vào lúc này.
này cho lắm.
Trái lại, Phượng Ca và Lăng Sương lại nhặt những tinh thạch này lên, ngắm nhìn một hồi lâu.
Không biết những tinh thạch này dùng để làm gì? Hình như trong đó không có sóng dao động năng lượng...
Đúng, những tinh thạch kia là mỏ sáp đặc hữu của Ám vực, ta cũng mới thấy rõ thôi. Chắc hẳn ngôi nhà này dùng để chế tạo nến...
Giọng 9527 bỗng trở nên thận trọng, nó đột nhiên liên tưởng tới một số chuyện.
Từ lúc La Chinh vượt qua biển Chân Ý, xoáy nước trong biển Chân Ý ngày một nhiều lên.
Ngọn nến trong Ám vực là thứ vô cùng quý giá, phần lớn nến đều phải đưa từ Dục Giới tới Sắc Giới 9527 không ngờ chúng lại được chế tạo trực tiếp ở ngay Thập Tam Trọng Thiên!
Mau rời khỏi nơi này đi. Trong Ám vực có một số cường giả mà đừng nói là ngươi, dù bản chủ đụng phải thì cũng vô cùng khó giải quyết.
9527 giải thích.
Dù là bản chủ đụng phải cũng khó giải quyết?
La Chinh kinh ngạc.
Trong mắt hắn, cổ thần Hỗn Độn chính là sự tồn tại áp đảo tất thảy, chỉ có điều Ám vực không nằm trong số đó.
Từ trước tới nay, trong Ám vực, ngọn nến luôn là tài nguyên khan hiếm. Vậy mà người xây dựng nên căn nhà gỗ này lại xa xỉ đến thế, dùng nến thắp sáng một cây cầu gỗ dài như vậy. Sự xa xỉ này đã vượt xa tưởng
tượng của người thường, từ đó có thể thấy được thực lực của chủ nhân nhà gỗ này cao tới đâu!
Vậy ý của ngươi là...
La Chinh dè dặt hỏi.
Đương nhiên.
9527 đáp:
Thật ra, dù là Ám vực hay Bỉ Ngạn thì đều thoát khỏi sự khống chế của quy tắc Chân Lý. Một số sinh linh sống trong Ám vực đã từng nắm giữ sức mạnh Đạo Chân Lý. Ở thời đại của bọn họ,
họ cũng được xưng là cổ thần Hỗn Độn.
Đó là những cường giả có thực lực, đương nhiên họ sẽ không xuất hiện trong Thập Tam Trọng Thiên. Nhưng nếu chủ nhân của nhà gỗ này thật sự quay về, e rằng La Chinh không thể chống đỡ được.
Trên kệ trưng bày trong nhà gỗ đặt rất nhiều tinh thạch có hình dáng kỳ lạ, chúng tản ra những ánh sáng khác nhau, vô cùng chói mắt.
La Chinh đưa tay cầm một khối tinh thạch trong số đó lên và lặng lẽ cảm nhận, bấy giờ mới phát hiện ra trong những tinh thạch này không có sức mạnh Bỉ Ngạn. Nói cách khác, thứ này không phải tín vật Bỉ Ngạn.
Tuy thứ không cất chứa năng lượng trong Bỉ Ngạn thường đều là đồ tốt, nhưng mục đích chuyến đi này của La Chinh là để tìm tín vật Bỉ Ngạn thích hợp cho bản thân, cho nên hắn không thấy hứng thú với những thứ
Vì sao phải trả lại?
Ta thấy nhà gỗ này sẽ không có người tới đâu...
Thứ đã lấy rồi nào có chuyện trả về?
La Chinh không hề do dự bước th9ẳng tới lối rẽ rồi đi về phía ngôi nhà gỗ gần nhất.
Xét từ bề ngoài, căn nhà gỗ này được xây dựng hết sức bình thường. Nếu 6không phải nó ở trong Ám vực thì e rằng hầu hết mọi người chẳng ai nhìn tới nó.
Sau khi tới trước cửa nhà gỗ, La Chinh đưa 5tay gõ nhẹ lên cửa.
Dù là đệ tử Thiên Cung hay người của tộc Cửu Lê cũng đều không bằng lòng. Họ tốn rất nhiều tâm sức mới chạy được tới nhà gỗ này, không phát hiện được tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt nào thì thôi, ngay cả những tinh
thạch này cũng không được mang đi, vậy thì quá lỗ vốn rồi.
Thấy tất cả mọi người đều bày ra bộ mặt không vui, La Chinh chỉ có thể lắc đầu nói:
Thế thì chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, đi dọc theo cây cầu gỗ kia về!
Dù nó là cái gì thì cứ cầm về một ít đi!
Ta cũng lấy một ít...
Mấy đệ tử Thiên Cung và người của tộc Cửu Lê đều lấy nhẫn tu di ra, giấu những tinh thạch này vào trong đó.
La Chinh rời khỏi kệ trưng bày, thấy một góc của nhà gỗ treo từng chùm sợi tơ màu trắng. Những sợi tơ này bện lại với nhau thành một đoạn dây.
Ngươi nghĩ đây là cái gì?
9527 đột nhiên lên tiếng.
Tim nên?
La Chinh hỏi lại.
Cốc cốc cốc...
Trong nhà gỗ không có bất cứ âm thanh đáp lại nào.
Chắc hẳn căn nhà gỗ này không có người ở, ai mà biết sinh linh nào sống trong Bỉ Ngạn kia chứ!
Phượng Ca nói.
Thế là La Chinh đưa tay đặt lên cánh cửa nhà gỗ và hơi dùng sức một chút, cửa phòng đã bị đẩy vào trong.
Oa! Đẹp quá!
Ánh sáng chiếu ra từ trong nhà gỗ ra khiến Lam Tình phải bật thốt lên. Phượng Ca và Lăng Sương cũng nhìn chằm chằm nhà gỗ, ánh mắt như dán chặt vào trong đó không dịch chuyển được.
Nghe La Chinh thúc giục, mọi người dường như cũng nhận thấy được sự gấp gáp bèn theo hắn đi ra khỏi nhà gỗ, quay về theo lối rẽ.
Lối rẽ này cách cẩu gỗ cũng không xa, chỉ chừng ba, bốn mươi bước chân là đến. Nhưng khi bọn họ vừa tới đoạn rẽ thì mọi người bỗng thấy trước mắt nhoáng lên, bản thân đã quay về trước cửa nhà gỗ!
Chuyện gì xảy ra vậy...
Sầu Tuẫn nhướng mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.