Chương 2878: Khỉ đen


Ai ngờ cậu bé ba mắt bỗng nở nụ cười đầu tiên, nhưng nụ cười này vẫn rất lạnh nhạt:
Nếu muốn chạy trốn, các ngươi đã chạy8 từ lâu rồi. Ta nghĩ ngươi nói đúng, tài nguyên trong Ám vực cũng có sức hấp dẫn vô cùng

lớn với các ngươi, chúng3 ta có thể hợp tác.

Quái người khỉ đã sống ở đây lâu rồi, hiển nhiên quen thuộc địa hình hơn La Chinh. Bọn chúng không ngừng nhảy lên, lộn nhào, nhanh chóng kéo gần khoảng cách với La Chinh với những động tác vô cùng linh hoạt.

Khęc!

nghe thấy rõ ràng.
Ánh mắt La Chinh tụ lại, thấy cách đó không xa trong bóng tối có hơn mười con khỉ không ngừng nhảy lên nhảy xuống, chạy thẳng về phía hắn!
Cậu chỉ nhẹ nhàng vỗ một cái, La Chinh đã cảm thấy xương bả vai muốn vỡ vụn ra, có thể thấy được sức mạnh của cậu mạnh đến cỡ nào.
Sau khi cậu bé ba mắt và con vượn khổng lồ tiến vào bóng tối, Phượng Ca mới mở miệng nói:
Lần này hắn không cảnh cáo gì chúng ta, hình như thật sự không sợ chúng ta chạy trốn?

La Chinh lại bay lên sườn núi. Bất cứ con quái người khỉ đến gần, hắn đều tiện tay kéo một cái khiến chúng đập vào những con quái người khỉ khác, thậm chí có con còn trực tiếp bị La Chinh ném vào trong khe núi
cách đó không xa.
Không lâu sau, La Chinh đã đứng trên đỉnh núi.
Hắn còn cách nhà gỗ chừng hơn trăm mét, trong lòng thoáng bình ổn lại, cũng không vội vàng trở về đó nữa.
Mới đi ra đã đụng phải thứ này, chân mày La Chinh cũng nhíu chặt.
Không chút do dự, hắn xoay người bay lên sườn núi!
Thân hình La Chinh hơi cúi xuống, hai tay vươn ra nhanh như chớp, túm chặt cái đuôi của quái người khỉ trong tay. Hắn đột nhiên xoay một vòng, con người khỉ kia chỉ kịp phát ra một tiếng
khẹc
chói tai rồi đụng
vào một con quái người khỉ khác.
Tín vật Bỉ Ngạn của Phượng Ca là
Thạch Khâu Vương Giả
cũng rất quý giá, thậm chí Thạch Khâu Vương Giả còn có cơ hội trường thành và phát triển, nhưng nàng vẫn sẽ bằng lòng đổi nó để lấy một món đồ trong
Ám vực.
La Chinh ném Chước Tinh vào nồi lớn, cười nói với Phượng Ca:
Làm việc chăm chỉ thôi nào!

Phượng Ca cũng không nói gì nhiều, bắt đầu chuyên tâm hòa tan những chước Tinh kia.
Có một sườn núi kéo dài đến lối rẽ vào nhà gỗ, mặt bên sườn núi chính là vách đá. Cũng không biết vách đá ấy cao bao nhiêu, mỗi lần con vượn khổng lồ kia tới chắc hẳn đều là từ dưới vách đá này.
La Chinh đi thẳng một đường dọc theo sườn núi thì thấy đằng trước là một ngõ cụt, con đường bị từng bụi cây nhỏ chắn mất.
La Chinh không rõ lắm bèn hỏi:
Thời cơ đó là khi nào...


Chờ đến khi người làm xong nến.
Cậu bé ba mắt nở nụ cười cứng ngắc, bàn tay khẽ vỗ lên vai La Chinh.

Ngươi có cách?
Ánh mắt La Chinh sáng lên.

Có cách, nhưng vẫn chưa tới thời lúc. Khi nào thời cơ chín muồi, ta có thể giúp các ngươi.
Cậu bé ba mắt nói.
Ngay đến con mãng xà màu đỏ kia còn không dám xông vào phạm vi nhà gỗ, đám quái người khỉ này chắc chắn càng không dám!

Vèo vèo vèo...

Sau khi ăn Ám Chi Quả Thực, năng lượng lan tỏa khắp bên trong Ám vực sẽ không bài xích La Chinh.
Vốn là thế giới bóng tối, bây giờ trong mắt La Chinh cũng có chút màu sắc.
Tín vật Bỉ Ngạn bên trong Ám vực chắc hẳn không thể dung hợp với sinh linh bên ngoài Ám vực.
Cậu bé ba mắt chú ý tới biểu cảm của La Chinh liền nói:
Các ngươi muốn dung hợp tín vật Bỉ Ngạn Ám vực đúng là rất khó, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có khả năng...


Ám Chi Quả Thực này tiện lợi hơn nên nhiều, hắn chịu để lại những trái cây này cho chúng ta là đã tỏ ý rất rõ, chúng ta có thể tự do đi lại.
La Chinh đáp.

Vậy... Chúng ta trở về thôi?
Phượng Ca đang trưng cầu ý kiến của La Chinh.
La Chinh gãi đầu, hẳn quả thực quên mất chuyện này.
Mười ngày nay, hắn không ngừng quan sát hiện tượng bài xích.

Nếu có thể lấy được một món tín vật Bỉ Ngạn, đương nhiên là ta sẵn lòng.
La Chinh trả lời.

Năng lượng Ám vực bài xích với các ngươi, tín vật Bỉ Ngạn cũng vậy, sợ rằng các ngươi rất khó dung hợp.
Cậu bé ba mắt lại nói.
Lúc trước nàng sợ bị nhốt ở nơi này cả đời, không lúc nào không nghĩ đến việc trở về, bây giờ chợt phát hiện ra mình có thể rời đi bất cứ lúc nào thì ngược lại cảm thấy hơi luyến tiếc. Cứ ở trong phạm vi ánh nến nho
nhỏ này không tranh với đời lại có một hương vị khác.

Hóa ra vị trí của nhà gỗ là một nơi cô lập chỉ có một lối ra, cậu bé ba mắt chọn nơi này có lẽ cũng là vì suy xét đến an toàn.
La Chinh lẩm bẩm nói.
Đây là lần đầu tiên hắn thăm dò Ám vực nên cũng không có ý định đi sâu vào bên trong, huống hồ Phượng Ca còn đang một mình đúc sáp nến.

Oanh!

Hai con quái bị đụng đến hoa mắt chóng mặt, nhưng xung quanh càng lúc càng có nhiều quái người khỉ vây đánh La Chinh.
La Chinh ăn một trái Ám Chi Quả Thực rồi đi vào trong Ám vực. Lúc trước hắn từng làm một thí nghiệm nho nhỏ nên lần này không thấy căng thẳng mấy, cứ thế thoải mái bước một bước vào trong bóng tối.
Ám vực cũng không tạo ra quá nhiều áp lực cho La Chinh...
Cậ5u bé ba mắt mang Chước Tinh lên tầng cao nhất của nhà gỗ rồi xoay người lại, nhìn chằm chằm La Chinh và Phượng Ca hỏi:
Ngươi nói các ngươi muốn có được tín vật Bỉ Ngạn?

La Chinh và Phượng Ca nhìn nhau.
Những thứ xuất hiện trong Ám vực mạnh hơn so với tưởng tượng của họ nhiều. Nếu có thể lấy được một món tín vật Bỉ Ngạn ở Ám vực, đương nhiên là cầu còn không được. Ngay cả Phượng Ca thường tự cho mình là
giỏi cũng ý thức được đây là một cơ hội trời cho.

Khęc khęc khęc khęc...

Số lượng quái người khỉ tụ tập dưới sườn núi càng ngày càng nhiều, đạt tới mấy trăm con, nhưng bọn chúng không có ý định leo lên sườn núi mà đồng loạt ngồi xếp thành một hàng, nhìn dáng vẻ kia dường như đang

Hợp tác như bạn bè?
La Chinh cười hỏi.
Cậu bé ba mắt chỉ hung ác trợn mắt nhìn La 9Chinh rồi một mình bỏ đi xuống dưới nhà gỗ.
Nhưng ngay khi La Chinh vừa mới xoay người, cách đó không xa bỗng truyền tới một tiếng kêu
khẹc khẹc
!
Dao động âm thanh trong Ám vực cũng là một loại năng lượng, cho nên trước đây dù là La Chinh hay những người khác đều không có cách nào nghe thấy. Bây giờ La Chinh đã dung nhập vào Ám vực nên đương nhiên
Một con quái người khỉ trong đó kêu to, nhảy lên trên đỉnh đầu La Chinh, cái đuôi mang móc câu đã đâm xuống ngay đầu hắn.
Song La Chinh không phải những dương hồn kia. Đối mặt với mãng xà màu đỏ, có lẽ hắn không có cách nào chống lại được, nhưng những con quái người khỉ này thì không hề mạnh!
Lần này bị thương, Chước Tinh vốn đã đoạt được cũng bị mất, chỉ còn m6ột chút dự trữ ở bên dưới nhà gỗ.
Nói thế nào đi chăng nữa, chế tạo nên mới là chuyện quan trọng nhất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.