Chương 2890: Chiếm xác và phản kích
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1479 chữ
- 2022-02-19 04:35:17
Năng lực của Tâm Thần Chi Nhãn tất nhiên là rất tốt, nhưng cần phải phối hợp với thần thông kiếm điển, lúc này cũng không dùng được.
8
Xoẹt xoẹt bộp bộp...
Hai xúc tu đối diện với La Chinh lại bắt đầu cắt chém.
Lúc này, La Chinh cắn răng, thân thể đ3ột nhiên vọt tới, thoát ra khỏi sự bao vây của đám xúc tu. Hắn lập tức sải chân chạy như bay ra hang động ở phía ngoài.
Lửa ký ức của Phượng Ca lóe ra ánh cam nhàn nhạt. Sau khi nàng ngất đi, vầng sáng ấy cực kỳ ảm đạm.
Lúc thấy ngọn lửa ký ức ấy, trên cái mặt heo của Hổ Doãn lập tức hiện lên nụ cười hưng phấn.
Đạt đến cấp độ như nó thường sẽ có mấy phương thức để chiếm xác. Nó có thể thẳng tay hủy diệt lửa ký ức của đối phương và tự mình thay vào đó, nhưng làm vậy thì không thể thu nạp ký ức của đối phương. Còn một cách nữa là nuốt chửng ký ức đối phương, dung nhập lửa ký ức vào mình và nắm giữ toàn bộ mọi bí mật của đối phương.
Åm!
Một luồng khí tức linh hồn vô hình khuếch tán ra từ trong cơ thể bà.
Ở tầng hai của đình viện biệt lập, một cơn gió rét lạnh chợt thổi qua khắp bốn phía. Mặc dù dao động linh hồn này không có lực phá hoại gì, nhưng các đệ tử trong khắp Tâm Lưu kiếm phái hay thậm chí cả tam đại
Thân là thủ lĩnh của quái mặt heo, Hổ Doãn có dã tâm rất lớn. Một khi nó thành công hóa thành Thuần Khiết Giả thì toàn bộ Thập Tam Trọng Thiên này đều thuộc về nó. Dù là đám khỉ đen hay là đám vượn khổng lồ
kia đều sẽ bị nó xóa bỏ!
Trước đây, kế hoạch của nó vẫn tiến hành theo trình tự từng bước một, chỉ cần những khối máu thịt và linh hồn này được thai nghén đủ lâu thì nó sẽ có thể chuyển sinh() thuận lợi.
được mục đích?
Diễm Phi cười lạnh, bàn tay ban nãy vẫn đặt trên đỉnh đầu Phượng Ca, bàn tay còn lại thì nhẹ nhàng chỉ vào huyệt Thái Dương của mình.
Trong đôi mắt tuyệt đẹp của bà bỗng lóe lên tia đỏ ma mị.
Đây là một loại bí thuật linh hồn của riêng Diễm Phi, khi thi triển sẽ khiến linh hồn của bà bị hao tốn rất nhiều, nhưng bây giờ con gái bà đang bị chiếm xác nên bà cũng không để ý được nhiều đến vậy.
Bỉ Ngạn quá nhỏ... Nơi đây chẳng qua chỉ là một không gian để những sinh linh như nó tị nạn đời đời kiếp kiếp mà thôi, dù có trở thành Đại thiên chủ của Thập Tam Trọng Thiên thì sao chứ? Nếu có thể chiếm xác,
chẳng phải nó có thể trở về thế giới mẹ rồi sao? Đây là giấc mộng của biết bao sinh linh Bỉ Ngạn đấy! Với năng lực của nó trong Bỉ Ngạn thì không bao lâu sau là nó sẽ đủ khả năng chiếm trọn toàn bộ hỗn độn!
Trong trạng thái kích động, Hổ Doãn căn bản không có bất cứ chút do dự nào.
Đối với Hổ Doãn, từ thế giới cho đến hỗn độn đều quá xa lạ, nó cần lấy được toàn bộ ký ức của Phượng Ca, chọn lọc ra rồi nuốt lấy.
Ngọn lửa ký ức của Phượng Ca đã nhận ra mối đe dọa đang rình rập bèn nhẹ nhàng nhảy lên, chui sâu hơn vào trong linh hồn, trông hệt như một cô bé con đầy bất lực.
Khi lửa ký ức bị cắn nuốt, ý thức bản ngã của Phượng Ca cũng bị trừ khử, như vậy chẳng khác nào là chết.
không thể nào vứt Phượng Ca cho La Chinh rồi chẳng thèm ngó ngàng gì tới nữa.
Khi thấy trên cơ thể La Chinh xuất hiện vết thương, vẻ mặt Diễm Phi thoáng thay đổi, dự cảm không tốt trỗi lên trong lòng.
Ngay cả La Chinh mà cũng bị thương, vậy Phượng Ca thì sao?
La Chinh ngồi ngay ngắn trên tầng hai với đôi mắt nhắm chặt, trên mặt thoáng hiện nét đau đớn, trên hai tay còn xuất hiện hai vết thương một cách vô cùng quái lạ, máu tươi chảy ra ồ ạt.
Ninh Vũ Điệp cùng Khê Ấu Cầm còn hơi bối rối, Lăng Sương thì đã xông đến trước người La Chinh định chữa thương cho hắn.
Sau khi Diễm Phi đưa Phượng Ca Đến Tâm Lưu kiếm phái thì cũng không hề có ý định rời đi. Mặc dù bà không thấy được cảnh tượng ở Thập Tam Trọng Thiên ra sao, nhưng giờ là lúc Phượng Ca đang gặp khó khăn, bà
kiếm phái đều cảm nhận được. Không ít người hướng mắt nhìn về phía đình viện biệt lập của La Chinh, gương mặt đầy vẻ kính sợ.
Trong Thiên Cung, người có thể phóng xuất ra khí tức linh hồn kinh khủng nhường này chỉ chừng hơn mười mà thôi. Không biết vị cường giả nào đã ghé đến Tâm Lưu kiếm phái nữa?
Bóng trắng vừa chui vào dương hồn Phượng Ca thì liên tiến thẳng đến nơi chứa lửa ký ức của nàng.
còn cơ thể thì khác, khi La Chinh bị bất kỳ tổn hại nào trong Bỉ Ngạn đều sẽ mang đến những phản ứng thiết thực ở ngoài thế giới mẹ.
La Chinh... bị thương rồi?
Xảy ra chuyện gì thế?
Ta đã tìm tới tận đây rồi, ngươi còn muốn chạy đi đâu?
Ý cười hiện rõ trên mặt Hổ Doãn, nó gần như có thể ngửi thấy hương thơm tỏa ra từ ngọn lửa nhỏ bé kia.
Bóng trắng nhẹ nhàng vụt qua, ngọn lửa màu cam nhạt đã nằm gọn trong lòng bàn tay nó. Lửa ký ức đang run rẩy không ngừng, nhảy lung tung trong lòng bàn tay Hổ Doãn nhưng lại chẳng thể thoát đi.
Thế nhưng, khi Hổ Doãn nâng lửa ký ức lên và chuẩn bị nuốt chửng nó trong một ngụm thì một chuyện bỗng bất ngờ xảy ra. Sâu trong linh hồn Phượng Ca bỗng lóe lên ngọn lửa vàng óng, tia sáng vàng lượn lờ khắp
Chiếm xác?
Hai mắt Lăng Sương mở to, nàng nói:
Vậy phải làm sao?
Khê Ấu Cầm và Ninh Vũ Điệp cũng nhìn nhau. Mặc dù các nàng không hiểu rõ Bỉ Ngạn, nhưng đối với việc chiếm xác thì lại biết rất rõ ràng. Có điều, không ngờ trong Bỉ Ngạn mà cũng có thể chiếm xác?
Nếu ta không biết thì chiếm cũng chiếm rồi, nói không chừng sinh linh Bỉ Ngạn này còn có thể mượn thân thể Phượng Ca mà tiến vào thế giới mẹ. Nhưng bây giờ nó đã bị ta phát hiện, sao ta có thể mặc cho nó đạt
() Chuyển sinh: Đầu thai, sống lại trong một hình hài khác.
Thật không ngờ ông trời lại tặng cho nó một món quà lớn đến thế!
Một dương hồn đến từ thế giới mẹ!
Nhưng tr9ong hang động tam giác này chật ních xúc tu, lít nha lít nhất đan xen vào nhau. La Chinh vừa lao ra được vài bước thì có một xúc tu quật6 thẳng về phía hai chân hắn.
Bốp!
Đòn tấn công bất ngờ này khiến thân thể hắn mất cân bằng, cơ thể còn chưa kịp ngã xu5ống đất thì đã bị mấy xúc tu quấn lấy và tiếp tục kéo vào sâu trong hang động.
Lần này, những xúc tu kia trói La Chinh rất chặt, không cho hắn có bất cứ cơ hội nào để thoát ra.
dương hồn một khi đã vào Bỉ Ngạn liệu có bị nhốt trong Bỉ Ngạn hay không, có bị thương hay không thì khó mà phân biệt được, chỉ khi dò xét vào sâu trong đầu mới có thể điều tra ra trạng thái của dương hồn. Nhưng
Diễm Phi bước nhanh tới, thân hình hơi lóe lên đã lập tức tới cạnh Phượng Ca, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đặt hờ lên đỉnh đầu nàng. Hai mắt bà khép lại, khi mở ra lần nữa thì trên mặt đã toát lên vẻ nghiêm túc.
Diễm Phi nương nương, sao vậy?
Lăng Sương ở bên cạnh hỏi.
Linh hồn suy yếu... Hình như có kẻ đang chiếm xác!
Diễm Phi cắn răng nói.
linh hồn Phượng Ca.
Đây, đây là gì thế?
Hổ Doãn tra xét khắp nơi nhưng lại không biết đang xảy ra chuyện gì.
A!
Nó bỗng cảm thấy lòng bàn tay mình truyền đến cảm giác nóng rực như bị thiêu cháy. Lửa ký ức của Phượng Ca đang tỏa ra sức nóng hừng hực khiến nó buộc phải quảng ngọn lửa ấy đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.