Chương 2897: Bị ép không biết phải làm sao


La Chinh khẽ mỉm cười, nói:
Chắc ngươi nhớ nhầm rồi.
Dứt lời, hắn liền nhẹ nhàng đẩy Phượng Ca ra.


Ta nhớ nhầm?

Trong mắt Phượng Ca chứa đầy vẻ hoang mang. Nàng tiếp tục lục lọi ký ức trong đầu, cuối cùng nhanh chóng tìm ra được một 3manh mối trong mớ ký ức vụn vỡ lộn xộn ấy.

Trong mắt nàng bỗng ánh lên vẻ giận dữ:
Ngươi dám xâm nhập địa bàn của ta?9

Bên ngoài cơ thể chúng được dán đầy từng mảnh giấy màu vàng lớn cỡ bàn tay, thoạt nhìn như một lớp áo giáp dùng giấy chế thành.
Trên mỗi một trang giấy vàng đều vẽ một Phạn văn. Khi chúng nhảy lên nhảy xuống, những tấm giấy vàng ấy cũng không ngừng tung bay, đón gió làm phát ra tiếng phần phật.
Cả ba con khỉ đen này, dù xét về tốc độ hay sức mạnh thì đều vượt xa đám khỉ đen bình thường.
Hắn gần như không chút do dự cúi xuống hôn lên bờ môi mềm mại của Phượng Ca.
Trước kia, Ám vực trong Thập Tam Trọng Thiên mở rộng cực chậm, cả tỷ năm rồi mà hai mảnh Ám vực chỉ chiếm được vẻn vẹn một phần năm Thập Tam Trọng Thiên. Song, mấy năm gần đây, tốc độ bành trướng
của Ám vực đang không ngừng tăng tốc.
Quặng mỏ Chước Tinh được phát hiện trong Thập Tam Trọng Thiên đã dẫn tới sự chú ý của vài chủng tộc hùng mạnh.

Vèo vèo...

Ba con khỉ đen lao đi băng bằng giữa các dãy núi. Chúng có hình thể cao bằng khoảng một người, so với đám khỉ đen to bự cao đến mười mét kia thì có vẻ khá thấp bé.
Rốt cuộc cô gái này bị gì vậy, giây trước còn đang bày ra dáng vẻ dịu dàng thân thiết, giây sau đã ra tay ngay được rồi.
Với sức mạnh kinh khủng vừa rồi thì nàng thật sự định giết hắn!

Vèo...

La Chinh nghe thấy yêu cầu bất ngờ của Phượng Ca mà cứng đờ cả người.
Dù muốn nói chuyện yêu đương thì cũng đừng nên chọn một nơi có hoàn cảnh ác liệt như Ám vực chứ, vả lại cơ thể Phượng Ca cũng mới vừa được sinh ra từ đông máu thịt, mùi máu tươi tanh tưởi nồng nặc ập thẳng
vào trong hơi thở, không khí này thật sự quái dị đến không thể quái dị hơn được nữa...
nghìn mét.

Khụ khụ...

La Chinh bò dậy khỏi mặt đất, ho ra hai ngụm máu tươi.
Thấy mình không đạp trung, Phượng Ca đột nhiên quay ngược người lại, vung một tay ra chộp về phía La Chinh. Lần này La Chinh thực sự không né kịp, chỉ đành trơ mắt nhìn nàng túm lấy cổ mình.
La Chinh không hề nghi ngờ rằng chỉ cần nàng hơi dùng sức thôi là hắn sẽ phải đầu một nơi thân một nẻo. Thuần Khiết Giả thật đúng là quá đáng sợ!

Kẻ dám xông vào Thánh Mộ của ta, phải chết.
Phượng Ca nghiêm nghị nói.
Ban nãy La Chinh nói với nàng là nàng nhớ nhầm rồi, thể là nàng liền bắt đầu tìm kiếm ký ức liên quan đến hắn ở sâu trong linh hồn nàng. Mà ký ức trong linh hồn nàng thì lại không chỉ có của mình Phượng Ca, mà
còn có cả ký ức của bóng trắng - cũng chính là kẻ thuộc tộc quái mặt heo được gọi là Hổ Doãn đại nhân kia.
Trong ký ức của Hổ Doãn, La Chinh là kẻ tự tiện xông vào Thánh Mộ, quấy nhiễu quá trình chuyển sinh thành thuần khiết của nó, nên đương nhiên nó sẽ muốn giết La Chinh, Phượng Ca bị ảnh hưởng từ đoạn ký ức

Khoan khoan khoan khoan...
La Chinh giơ hai tay lên, tỏ thái độ đầu hàng.

Khoan gì?
Phượng Ca hỏi.
Nghe lời Phượng Ca vừa nói, La Chinh đã hiểu ra được một chút.
La Chinh hít sâu một hơi, đồng thời lăn trọn một vòng sang bên cạnh, vô cùng chật vật tránh đi.

Am!

Bàn chân của Phượng Ca đạp ra một cái hố to rộng mấy nghìn mét trên mặt đất.

Hả? Địa bàn gì của ngươi?

La Chinh thoáng sững ra, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy Phượng Ca đập một6 chưởng về phía mình, đánh mạnh vào lồng ngực hắn.

Bốp!

này nên đương nhiên sẽ bắt đầu
diệt trừ
La Chinh.
La Chinh nói ngay:
Có phải ngươi lại nhớ nhầm rồi không?


Lại nhớ nhầm?
Phượng Ca vẫn bóp cổ La Chinh, bắt đầu hoang mang lần nữa.
Sinh linh Ám vực vốn dĩ đều mạnh đến lạ thường. Chưa5 nói đến đám khỉ đen và cậu bé ba mắt kia, ngay cả quái mặt heo, quái người khỉ đều mạnh hơn hẳn sinh linh ngoài Ám vực. Bên cạnh đó, cơ thể của Thuần Khiết
Giả còn được trui rèn theo một phương thức rất đặc biệt, dù thân thể này vừa sinh ra thôi nhưng sức mạnh chất chứa bên trong đã cực kỳ khủng bố.
Bàn tay nhỏ nhắn của Phượng Ca chỉ đập nhẹ qua đã phát ra sức mạnh trên một nghìn thuần quân lực. La Chinh cảm giác lồng ngực mình lõm xuống, cơ thể lập tức bị đập văng đi, bay vút ra một khoảng đến mấy
Phượng Ca thấy La Chinh bò dậy thì nhíu chặt lông mày, mũi chân đột nhiên nhún nhẹ, cả cơ thể đã lập tức lao vụt lên và vẽ ra một đường cong hoàn mỹ giữa không trung. Sau đó, bàn chân nàng ép xuống, đạp mạnh
về phía La Chinh ở bên dưới.
Nếu cú đạp này mà trúng thì e là có thể đạp gãy La Chinh thành hai đoạn!

Đúng đúng đúng, ta chính là người người thích.
La Chinh nói hùa theo nàng.
Bây giờ hắn chỉ muốn dỗ dành Phượng Ca cho thật tốt, sau đó đưa nàng rời khỏi Ám vực, rời khỏi Bỉ Ngạn!
Người tài trong Thái Nhất Thiên Cung nhiều vô số kể, chắc sẽ có ai đó chữa được vấn đề rối loạn ký ức cho nàng.
Phượng Ca chờ một lát rồi tiếp tục mở mắt ra, nhìn La Chinh với vẻ hoang mang và hỏi:
Sao thế?


Không có gì, không có gì...

La Chinh cũng sợ Phượng Ca lại nảy sinh lòng nghi ngờ với mình lần nữa rồi gọi dậy ký ức của Hổ Doãn, sau đó rượt giết hắn. Hành động này của hắn không thể xem là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn...
La Chinh nói mà cực kỳ bất đắc dĩ:
Đúng vậy, người nghĩ kỹ lại xem... Rốt cuộc ta là ai?

Chỉ trong một thoáng, vẻ mặt Phượng Ca lại thay đổi một trăm tám mươi độ. Cánh tay đang bóp cổ La Chinh lập tức gập lại, ôm hắn vào trong lòng. Nàng nhỏ giọng nói:
Ừ, nhớ rồi! Ngươi là La Chinh, là người ta
thích!

Lần này La Chinh cũng không dám nói năng bậy bạ gì nữa.
Hắn không chết bởi đám bạch tuộc kia, không chết trong tay mấy con quái mặt heo, thậm chí đến cả những con Thanh Ngọc Trùng lúc nhúc trong Hắc Đàm cũng không thể cắn chết hắn. Bây giờ nếu hắn chết vì bị
Phượng Ca giết thì đúng là quá oan.

Vậy ngươi thích ta không?
Phượng Ca chớp mắt hỏi.

Thích.
La Chinh đáp mà không hề đắn đo.
Phượng Ca nghe vậy liền nở một nụ cười thật tươi tắn và ngây thơ. Nàng ngắm nhìn La Chinh một lúc lâu rồi bỗng nhắm mắt lại, nói:
Vậy ngươi hôn ta!

Không lâu sau, ba con khỉ đã băng qua đỉnh núi và cùng nhìn xuống dưới, trên mặt chúng lập tức hiện lên vẻ ngạc nhiên xen lẫn kinh hoàng

Nếu từ góc này nhìn xuống dưới có thể thấy một khu vực hình tròn vô cùng trống trải, hầu hết tất cả mọi thứ trong khu vực ấy đều đã biến mất.


Đây... Chính là uy lực của cột sáng kia?



Thực lực của Thuần Khiết Giả không chỉ có từng ấy đâu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.