Chương 2921: Người quen cũ


Đối mặt với cảnh tượng như vậy, các thánh nhân đều nhíu mày. Rốt cuộc bên trong bia mộ này là nơi quái quỷ gì?

Những n8gười mặc đồ côn trùng không hề lên tiếng, họ chỉ lặng lẽ dẫn đường.

Sau khi áp giải các thánh nhân vào trong khe hở, 3đội quân cóc lên tới hàng nghìn con kia vội vàng tản ra, trở về tổ của mình. Bọn chúng cũng chẳng sợ đám thánh nhân này chạy 9trốn.
Lạc Thủy và lão Kim đã từng giải thích về chuyện này, đó là vì có một số nơi đặc biệt có thể vô hiệu năng lực của vùng đất ký linh, ví dụ như trong ngục giam của cổ thần Hỗn Độn. Nếu Cố Bắc ở những nơi như vậy thì
quả thực, dù có nhìn qua vùng đất ký linh cũng không thể tìm được người.
Quy Khư Mộ Địa chính là vùng đất như thế, thánh nhân của Phương gia chết cũng vì ở trong Quy Khư Mộ Địa này.
Có một số thánh nhân ở đây từng đi theo Đông Phương Thuấn Quân, năm xưa ít nhiều gì cũng có chút thù hận với Cố Bắc.
Chỉ có điều, trước đó các thánh nhân gia tộc quyền thế này đã bị La Chinh trừng phạt, giờ họ đã trở thành những con cừu ngoan ngoãn trong Thần vực. Lúc này khi gặp Cố Bắc, cả đám tỏ ra cực kỳ ân cần, giống như Cổ
Bắc mới là huynh đệ thất lạc nhiều năm của họ vậy.
Sau khi vào những kiến trúc kia, đám người mặc đồ côn trùng bảo họ đứng tại chỗ chờ.
Khoảng một nén nhang sau một người bước từ bên ngoài vào.
Ngay khoảnh khắc ấy, các thánh nhân lập tức cảm nhận được áp lực, ngay cả cường giả Bỉ Ngạn cảnh như Phù Nhị cũng vậy.

Chúng ta tạm biệt nhau đã nhiều năm, ngay cả giọng nói của ta mà hai vị ca ca cũng không nhận ra ư?
Người kia bỏ mặt nạ xuống, để lộ ra một khuôn mặt trung niên tuấn tú, da dẻ như ngọc, sắc mặt hào phóng.

Cố Bắc?


Là Bắc Thánh!

Sau khi bay được hơn trăm dặm, bọn họ tiến vào một cánh rừng rậm lớn. Nhìn những đại thụ cao hơn nghìn mét kia, có một số thành nhân còn nghĩ bản thân đang ở trong rừng Lang Tuyền.
Đúng là cảnh sắc ở đây tương tự rừng Lang Tuyền, chỉ có điều nó âm u hơn.
Trong một gốc đại thụ sâu trong rừng cây, rốt cuộc nhóm La Tiêu cũng nhìn thấy một số kiến trúc.

Người này mạnh quá, e rằng đã đột phá Hỗn Nguyên cảnh rồi...
Phù Nhị thầm nghĩ trong lòng.
Đối mặt với cường giả như vậy, dù Phù Nhị có dùng toàn lực để đối phó cũng không phải là đối thủ chứ đừng nói gì các thánh nhân ở đây.
Vừa tiến vào đại sảnh, người này lập tức bước tới kéo tay La Tiêu và Cưu Thánh rồi nói với giọng kích động:
La Tiêu huynh, Cưu huynh, từ khi chia tay tới giờ hai người vẫn khỏe chứ?

La Tiêu và Cưu Thánh trợn tròn mắt.
Đây là lần đầu tiên bọn họ tới Quy Khư Mộ Địa này, trong lòng mọi người vốn cảm thấy rất ngột ngạt và căng thẳng, bây giờ đột nhiên lại có người nhảy ra xung huynh gọi đệ với họ khiến trong lòng họ rối bời hết lên.
Người này cũng đeo một chiếc mặt nạ được chế tạo từ đầu của côn trùng, cả hai không thấy rõ diện mạo của người này nên trên mặt đều lộ ra vẻ sững sờ.

Bắc Thánh! Đúng là Bắc Thánh!

La Tiêu và Cưu Thánh vẫn không nói gì, nhưng các thánh nhân khác ở đây đã nhận ra. Dù sao Cổ Bắc cũng thuộc gia tộc quyền thế xếp hạng đầu, tuy mất tích nhiều năm rồi nhưng đảo nổi của Cố gia vẫn không hề bị
lay chuyển, là một sự tồn tại hiếm có. Điều này khiến các thánh nhân khác có ấn tượng sâu sắc.
La Tiêu và Cưu Thánh nhìn Cố Bắc chằm chằm. Không gặp nhau trong thời gian dài, tu vi của Cố Bắc cũng tăng lên rất nhiều, khí tức tỏa ra cực mạnh. Trong giây lát, bọn họ không dám nhận nhau.
Nhưng một lúc sau, hai người vội ôm chầm lấy Cố Bắc.

Nếu không phải vũ trụ của người vẫn còn, chúng ta đều nghĩ là người chết rồi.
La Tiêu nói.
một lựa chọn chính xác.

Bắc huynh không ở Thần vực lại hay hơn đấy. Tiên Phủ mà năm xưa Bắc huynh để lại cũng đủ cho ta phá bỏ lồng giam rồi.
La Tiêu cười nói.
Sự sắp đặt trong vũ trụ của La Tiêu không chỉ bồi dưỡng La Chinh mà còn xoay chuyển chiến tranh vũ trụ, tất cả những chuyện này đều liên quan tới Tiên Phủ mà Cố Bắc để lại...
Thông qua vùng đất ký linh có thể xác định được vị trí đại khái của người ký linh, giống như La Chinh có thể loáng thoáng phát hiện được Tà Thần ở hướng nào trong thế giới mẹ khi nhìn xuyên qua vùng đất ký linh
vậy. Mặc dù vị trí kia rất mơ hồ, nhưng chắc chắn đúng phương hướng.
Trước khi La Chinh rời khỏi Thần vực, La Tiêu cũng đã nhờ hắn thử điều tra vị trí của Cổ Bắc, nhưng La Chinh lại không tìm thấy chút manh mối nào khi điều tra từ vũ trụ của Cố Bắc cả.

Trong lúc vô tình ta đã đi vào Quy Khư Mộ Địa, trong lòng lúc nào cũng lo lắng cho an nguy của La Tiêu huynh nhưng lại chẳng thể rời khỏi được nơi đây. Người làm huynh đệ như ta đúng là hổ thẹn.
Cổ Bắc cúi đầu
nói.
Lúc trước, Cố Bắc có ở lại Thần vực cũng chẳng có ích gì, ông không thể đấu lại Đông Phương Thuần Quân. Nếu Đông Phương Thuần Quân cố ý nhắm vào thì e rằng kết cục của Cố gia cũng sẽ giống La gia. Ông rời đi là
Con cháu của các gia tộc lớn phát triển ào ào, bây giờ Thần vực đang ở một thời đại mới, bọn họ cũng không muốn chết như thế này.

Nếu muốn chúng ta chết thì họ đã ra tay ở ngoài bia mộ rồi, cần gì dẫn chúng ta vào trong này chứ?
La Tiêu bình tĩnh nói.
Các thánh nhân cũng hiểu điều này, nhưng hoàn cảnh xung quanh quá âm u khiển họ lo sợ bất an.

La Tiêu huynh, rốt cuộc đây là nơi quái quỷ gì vậy?


E rằng lần này chúng ta có đi mà không có về.
<6br>
Các thánh nhân cũng sợ chết...
Sau khi La Chinh chiếm lấy Thần vực, các thánh nhân người thì chết kẻ thì đi đi5 đầu thai. Toàn bộ Thần vực mở ra một kỷ nguyên mới, quy tắc mới được đặt ra công bằng hơn trước.
Lúc này, các thánh nhân cũng bình tĩnh lại, đứng nghe La Tiêu, Cưu Thánh và Cố Bắc ôn chuyện cũ.
Bọn họ cũng lờ mờ nghe được quá trình trưởng thành của La Chinh, hắn chiến thắng Đại Cực Chi Vũ trong chiến tranh vũ trụ như thế nào, làm thế nào để từng bước vươn lên trong Thần vực.
Những thánh nhân này vốn cảm thấy La Chinh có được ngày hôm nay là dựa vào may mắn, nhưng họ không ngờ trong quá trình này hắn lại gặp nhiều khó khăn trắc trở như vậy. Nghe xong, cả đám đều vô cùng kinh
ngạc.

Sau khi nghe La Tiêu kể chuyện, trong mắt Cố Bắc cũng lấp lóe tia sáng kỳ lạ. Ông lắc đầu nói:
Nghe La Tiêu huynh nói như vậy, công lao lớn nhất không phải thuộc về ta mà do huynh đã sinh ra một đứa con trai tài

giỏi.



Đó cũng là đồ đệ ngoan của huynh, ha ha...
La Tiêu cười sang sảng.

Bọn họ là thầy trò mà lại nhiều năm không gặp nhau, đây cũng được coi là một chuyện lạ.

Sau khi kể sơ lược về những chuyện xảy ra trong Thần vực, La Tiêu lại hỏi:
Không biết Quy Khư Mộ Địa này là nơi nào? Chẳng lẽ đây lại là nơi vào được nhưng không ra được?


Nghe La Tiêu hỏi như vậy, trong mắt Cổ Bắc lộ ra vẻ thâm thúy:
Trong mắt người ngoài, Quy Khư Mộ Địa là một nơi vô cùng hung hiểm, nhưng thực thể nơi này là một Vùng Đất Sơ Khai, không hề đáng sợ như mọi
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.