Chương 2931: Bất trọng sơn


Mặc dù Thuần Hiên phát ra sức mạnh vượt qua một nghìn thần quân lực, nhưng vẫn bị La Chinh cản lại một cách dễ dàng.


Ta nói rồi, chuyên t8âm một chút.
La Chinh vẫn nhìn Thuần Hiên bằng ánh mắt lạnh nhạt.
mang tới cho y cảm giác sâu không lường được.
Thuần Hiên cũng cảm thấy cảm giác này rất buồn cười, cánh tay dài của y rũ xuống, ngón tay gõ nhẹ vào nhẫn Tu Di, máu tươi bỗng chảy ra ồ ạt từ trong đó.
Thấy cảnh này, cả đám đều há hốc miệng, trố mắt nghẹn lời.
Thuần Hiên thì thôi đi, nhưng La Chinh này là thế nào? Đây chẳng khác nào trận đấu giữa hai cường giả Hồn Nguyên cảnh! Nhưng La Chinh lại không phải Hồn Nguyên cảnh, vậy hắn dựa vào cái gì?

Thuần Viễn, hình như thể lực ca ca ngươi chống đỡ hết nổi rồi.
Một đệ tử dòng chính nói.

Nói bậy!
Thuần Viễn giận dữ nói:
Các ngươi chờ đi, lát nữa ca ca ta sẽ chém hắn thành hai khúc!

thần quân lực này không thể xem thường.
Nhưng Thuần Hiên không hổ là cường giả Hồn Nguyên cảnh, mức độ rắn chắc của thân thể vượt xa những đối thủ La Chinh từng gặp.

Triển Giới!

Chỉ thấy Thuần Hiên rung nhẹ trường kiếm màu máu, ánh kiểm sắc bén bắt đầu vặn vẹo như một con thằn lằn không ngừng di chuyển, lao về phía La Chinh như vờn như bắt
Thập Tứ Trọng
Quan Tĩnh Thiên
ở Dục Giới toàn là núi non cao lớn hiểm trở,
sơn linh
do những dãy núi này kết xuất ra có thể dung hợp như một tín vật Bỉ Ngạn. Những sơn linh này vô cùng nhẹ, nhưng thường
phát ra lực lượng hùng mạnh, là vật phẩm nổi bật trong tín vật Bỉ Ngạn loại cường hóa. Vì vậy chúng được mọi người gọi là
Bất Trọng Sơn
, và Bất Trọng Sơn cũng chia phẩm cấp. Bất Trọng Sơn của Thuần Hiên được
La Chinh lùi lại, hai chân trượt một đường trên mặt đất, dáng điệu uyển chuyển, biểu cảm trên mặt vẫn bình tĩnh như trước, mặt không đỏ tim không gấp.
Phần lớn sức mạnh Thuần Hiên phát ra đều bị dung dịch Phong Thạch tiếp được, hơn nữa cấu tạo thân thể của La Chinh và Thuần Hiên cũng khác xa. Sau trận đánh kéo dài, người chịu thiệt không thể nào là La
Cửu Giới Chân Ngôn Kiếm mà Thuần Hiên sử dụng cũng là một môn vô thượng kiếm điển không truyền ra ngoài. Do tu vi thâm hậu của Thuần Hiên phát ra, uy lực của kiểm này cao hơn Thuần Viễn gấp nghìn lần,
gần như không chút sơ hở!
Một đệ tử Thiên Cung còn chưa vào Hỗn Nguyên cảnh đối mặt với mình lại3 không có cảm giác như lâm đại địch, ngược lại còn bình tĩnh như vậy. Điều này khiến Thuần Hiên không thể chấp nhận được, tâm trạng bắt
đ9ầu nôn nóng.

Cứ một mực muốn ta rút kiểm, vậy ta chỉ có thể cho ngươi toại nguyện.
Thuần Hiên nâng nhẹ trường kiếm màu máu, kiêu ngạo nói:
Đao kiểm không có mắt, nếu ta không cẩn thận giết người, trên đường xuống
suối vàng người đừng oán hận!

Đám đệ tử dòng chính đã tránh xa ra. Hai người mỗi một lần va chạm đều gây ra chấn động mãnh liệt, nếu đứng gần, chỉ uy lực phát tán ra cũng đủ để khiến bọn họ bị thương. Có vài tên đệ tử dòng chính mặt sưng
như đầu heo chỉ vì vừa rồi thích thể hiện đứng gần, bị dư âm lan tới.
Đương nhiên, không thể nghe theo lời La Chinh, bước chân rẽ một đường trên mặt đất, thân hình nhẹ nhàng như trang giấy, lại 6quấn lấy La Chinh tấn công liên tục.
Cho dù thân thể La Chinh có mạnh thế nào đi chăng nữa thì cũng phải có cực hạn, Thuần Hiên có chết c5ũng không tin tên nhãi này có thể đỡ được mãi!

La Chinh lại mạnh hơn rồi...
Mục Ngưng cười nói, đôi mắt híp lại thành hai vầng trăng non.

Chàng vẫn luôn mạnh hơn từng ngày, chưa bao giờ dừng lại.
Huân nói.
trường kiếm màu máu của Thuần Hiên rung lên, tín vật Bỉ Ngạn tại thế giới trong cơ thể cũng hiện ra, đó là một ngọn núi nhỏ.
Ngọn núi này là tín vật Bỉ Ngạn trong Thập Tứ Trọng Thiên, tên là Bất Trọng Sơn!
Tia sáng màu máu này như có năng lực xuyên thủng hết thảy.
Nhìn Thuần Hiên tấn công rào rạt, La Chinh cũng bắt đầu thận trọng. Hắn không cách nào đón đỡ nhát kiểm này!
Đối mặt với nắm đấm như vũ bão của Thuần Hiên, La Chinh vẫn vững vàng ổn định. Hắn không chỉ đỡ được nắm đấm của Thuần Hiên mà còn có thể tìm ra kẽ hở để phản công.
Chỉ xét về thần quân lực, Lực Thần Đồ Đẳng của La Chinh cũng không yếu. Hơn một nghìn thần quân lực chảy ra, kết hợp với cánh tay được tăng mạnh bởi dung dịch Phong Thạch để ra đòn, uy lực của hơn một nghìn
xem là cực phẩm, thần quân lực tích chứa bên trong vượt xa các sơn linh bình thường.
Thuần Hiên lấy Bất Trọng Sơn ra chính là để nhanh chóng kết thúc trận đấu này!
Nếu là Bỉ Ngạn cảnh bình thường, bị La Chinh đánh trúng một lần có lẽ đã tan xương nát thịt, nhưng thân thể Thuần Hiên lại như sắt thép, không chút sứt mẻ!

Ầm! Ẩm! Ẩm...

Trong lòng Thuần Viễn, ca ca chính là tấm gương, cũng là mục tiêu phấn đấu của gã, sao gã có thể chấp nhận chuyện ca ca mình bại dưới tay một tên đệ tử Thiên Cung?
Hai mắt Thuần Hiên giống như rắn độc nhìn chằm chằm La Chinh, tuy y chưa sử dụng sức mạnh tín vật Bỉ Ngạn của mình tới mức cực hạn, nhưng đối thủ của y có vẻ cũng chưa đến cực hạn. Thậm chí La Chinh còn
Chinh.
Các đệ tử dòng chính đều thấy rõ trạng thái của hai người, tự biết ai cao ai thấp.
Nhưng Thuần Hiên đã lấy cả tín vật Bỉ Ngạn ra dùng, sao có thể để La Chinh chạy thoát.

Cửu Giới Chân Ngôn!

Trong lòng Thuần Hiên cũng khiếp sợ cực độ. Y hoài nghi La Chinh không phải con người, thân thể của người này được chế tạo từ thần binh sao?
Tuy thân thể Thuần Hiên cực kỳ mạnh mẽ, nhưng thân thể Hôn Nguyên Tái Tạo không thể chịu đựng lực tấn công vô hạn. Sau khi chịu đủ công kích, thân thể được tái tạo cũng sẽ từ từ mệt mỏi, khi đã đạt đến giới
Xoạt!

La Chinh đột nhiên ngả người về sau, nhảy lên một cái, tránh được lưỡi kiếm của Thuần Hiên.

Lùi lại cho ta!

Thuần Hiên đột nhiên nhún người một cái và nghiêng vai, đánh ra một quyền ép La Chinh lùi về phía sau, sau đó y đứng thở hổn hển.
Bất Trọng Sơn rung nhẹ một cái, khí tức toàn thân Thuần Hiên tăng vọt, hai chân giẫm lên mặt đất, trường kiếm màu máu như một con rồng lao thẳng về phía La Chinh!

Soat!

hạn thì cường độ thân thể sẽ giảm xuống đáng kể.
Nhìn lại La Chinh, hắn bị nắm đấm của y đập trung nhiều lần như vậy mà vẫn thần thái sáng láng, nào có chút biểu hiện mệt mỏi nào?
Những dòng máu tươi này không chảy trên mặt đất một cách tùy ý mà dựa theo một quy luật nào đó, cuối cùng hóa thành hình bông tuyết. Thuần Hiên đưa tay nắm hờ, một thanh trường kiếm màu đỏ rút ra từ
chính giữa bông tuyết màu máu.
Trong ba cô gái, Huân ở bên La Chinh lâu nhất. Từ hạ giới tới thượng giới, từ vũ trụ tới Thần vực, mỗi một thời khắc La Chinh đều đang trưởng thành. Biểu hiện của hắn hiện tại làm người ta phải kinh ngạc tán thán,
nhưng đối với Huân, chuyện này đã quá quen thuộc.
La Chinh vừa lùi về sau vừa không ngừng né tránh, nhưng từ đầu đến cuối vẫn ở trong phạm vi bao vây của
Triển Giới
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.