Chương 2971: Hiểm cảnh


Cuối cùng, Phượng Ca bị gió lốc cuốn đi hơn triệu dặm, gần như rơi vào một phía khác của Hồn Nguyên Đại Thế Giới, thế là nàng chỉ8 đành thăm dò một mình.

Nàng là người ưu tú nhất Thái Đích Cung, đương nhiên thực lực cũng không kém. Trên đường đi nàng3 cũng gặp nguy hiểm mấy lần, thậm chí đụng phải một nữ yêu của tộc Kim Ô.

Phượng Ca vốn là một trong hai mục tiêu mà tộc9 Hữu Hùng và Kim Ô muốn giết nhất, vả lại nàng còn bị nữ yêu coi là phản đồ mưu phản Phượng Sào, đối đãi như kẻ thù nên đương nh6iên khi gặp nhau, tình hình hai
Diệp Thương cũng bị liệt vào danh sách mục tiêu cần diệt trừ, xếp ở vị trí thứ ba của hạng thứ hai!
Đôi bên vừa chạm mặt nhau, gần như không nói lời nào đã bắt đầu ra tay chém giết.
Thực lực của Diệp Thương cực mạnh, nhưng trong đội ngũ của đối phương có quá nhiều tinh anh. Hắn ta bị ba, bốn người bao vây tấn công nên bị thương rất nặng, đã vậy còn bị gió lốc cuốn đi.
Chinh cũng sẽ không ngoại lệ.
Tuy nhiên, vì quá muốn tụ họp với La Chinh nên nàng đã to gan đưa ra một quyết định là bay theo gió cho nhanh.
Mỗi lần gió lốc thổi lên, chí ít Phượng Ca có thể di chuyển được sáu, bảy mươi nghìn dặm đường. Thậm chí trong quá trình này, nàng còn dùng thân pháp để tăng tốc độ di chuyển!
Sau khi di chuyển mấy chục lần như vậy, nàng đã lượn đủ một vòng Hồn Nguyên Đại Thế Giới...
Hoắc Trạch thì lại rất quy củ giống như những người khác, thỉnh thoảng lại đào hổ chui xuống để né tránh gió lốc, đợi gió lốc ngừng lại thì tiếp tục lên đường. Hắn ta vốn cũng muốn tụ hợp cùng Lam Tình, nhưng khi
dùng dấu ấn linh hồn để kiểm tra thử, hắn ta thấy Lam Tinh và La Chinh đang ở cùng nhau nên cũng không sốt ruột nữa. Dưới sự che chở của La Chinh, Lam Tình sẽ được an toàn.
Không lâu sau, Hoắc Trạch đụng phải nhóm Diệp Thương - đệ tử của Thiên Cung. Đội ngũ của Diệp Thương cũng ngày càng đông hơn.
Diệp Thương không biết Hoắc Trạch có lại lịch gì, nhưng nếu Hoắc Trạch đã cùng đi trên phi thuyền của núi Thái Nhất, hơn nữa còn ở cạnh La Chinh thì Diệp Thương cũng coi Hoắc Trạch là đệ tử của núi Thái Nhất.
Thế là hắn ta mời Hoắc Trạch đi cùng.
Mục tiêu của Diệp Thương rất rõ ràng, hắn ta không muốn trì hoãn thời gian quá lâu, một lòng muốn tới thẳng khu vực trung tâm của Hồn Nguyên Đại Thế Giới.
Mặc dù lực kêu gọi của hắn ta tại Thiên Cung không được bằng Sầu Tuẫn, nhưng Diệp Thương thật sự có thực lực, các đệ tử Thiên Cung cũng bằng lòng nghe theo hắn ta.
Khi họ chỉ còn cách khu vực trung tâm khoảng năm mươi nghìn dặm thì đụng phải phiền phức. Họ gặp phải nhóm người của tộc Thần Nông Thị, tộc Hữu Hùng và tộc Mẫn Nguyệt!
Nếu trong tình huống bình thường, Ngọc Vân Trạch nào dám trực tiếp đỡ, nhưng nhờ chiếc thuyền giấy mà thân pháp của y cực mạnh. Đối mặt với cái vỗ này của Thạch Khâu Vương Giả, y không hề né tránh, thân
hình chỉ khẽ lóe lên đã vọt tới trước mặt Phương Ca, hai thanh đao cắt về phía cổ nàng.
Phượng Ca thầm giật mình, lập tức ngả người ra phía sau, miễn cưỡng tránh được nhát cắt này. Nhưng vì hành động này mà nàng bị mất cân bằng.
danh bất hư truyền. Người cần gì chỉ phòng thủ mà không chiến?

Thanh niên mặc áo bào màu trắng này chính là Ngọc Vân Trạch, cũng không sinh ra từ bản tông của tộc Hữu Hùng. Mặc dù y là thành viên ngoại hệ, nhưng với thiên phú phi phàm, y vẫn được tộc Hữu Hùng coi
trọng.
Ba đệ tử tinh anh của Hữu Hùng và Thần Nông Thị xem Hoắc Trạch như đệ tử của Thiên Cung nên đuổi giết. Hoắc Trạch chạy bán sống bán chết, khổ mà không nói được. Hắn ta cũng không thể tranh luận với tốc
Hữu Hùng rằng bản thân mình là người tộc Cửu Lê, vì nếu làm vậy thì chỉ càng chết nhanh hơn.
Nhưng Hoắc Trạch vừa chạy được không bao xa thì gặp Phượng Ca. Nàng không hề do dự liền ra tay giúp Hoắc Trạch giải quyết ba tên tinh anh của tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị kia.
Hướng bỏ chạy của hai người không phải xác định một cách mù quáng. Phượng Ca bay cả một vòng quanh Hồn Nguyên Đại Thế Giới là để tiếp cận La Chinh, mà hai bên đi từ hai hướng ngược nhau lại, khoảng cách
cũng được rút ngắn rất nhiều.
Sau lưng Phượng Ca, một thanh niên mặc áo bào trắng lao vùn vụt tới, hai thanh đao lóe ra ánh sáng lạnh. Hắn ta nói:
Trong tộc Hữu Hùng, ta từng nghe tới đại danh của Phượng Ca, hôm nay giao đấu quả nhiên
Lộ trình của đội ngũ đệ tử Thiên Cung rất thuận buồm xuôi gió. Trên đường đi, họ liên tục gặp các đệ tử Thiên Cung khác, đội ngũ dần dần tăng lên mười mấy người.
Đa phần người của các thế lực khác đều làm việc đơn độc, vì thể đội ngũ như thế này chắc hẳn không ai dám trêu chọc.
Thỉnh thoảng họ cũng gặp được tộc nhân của chủng tộc mạnh hơn một chút, nhưng đối phương luôn tránh bọn họ.
Dứt lời, y nhảy lên khỏi thuyền giấy, hai thanh đao bắt chéo nhau tạo ra một tàn ảnh chém về phía lưng của Phượng Ca.
Phượng Ca nhíu mày, một cánh tay của Thạch Khâu Vương Giả đang lơ lửng trên đỉnh đầu nàng đột nhiên đập xuống!
Thạch Khâu Vương Giả là tín vật Bỉ Ngạn loại giáng lâm, uy lực của nó không thể xem thường.
Có Hoắc Trạch ở bên cạnh trợ giúp, Phượng Ca càng đánh càng hăng, có xu hướng áp đảo ba người kia.
Lúc ba tinh anh kia định bỏ cuộc thì một người của tộc Hữu Hùng chạy tới. Thực lực của người này vượt xa những người cùng cấp, dùng song đao để chiến đấu. Chỉ mấy chiêu, y đã ép ngược lại Phượng Ca, tình huống
nguy hiểm liên tiếp xuất hiện. Cuối cùng, Phượng Ca và Hoắc Trạch chỉ có thể chạy trốn.
Ngọc Vân Trạch tóm được cơ hội này thì sao có thể bỏ qua được?
Hoắc Trạch thấy Phượng Ca lâm nguy bèn quay người lại định hỗ trợ.
Đúng lúc này, ba tinh anh của tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị cũng chạy tới, bao vây xung quanh hắn ta. Bản thân Hoắc Trạch muốn tự vệ cũng khó khăn chứ đừng nói tới có năng lực để giúp Phượng Ca.
Các đệ tử khác của Thiên Cung cũng bị phân tán do gió lốc.
Đám người của tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị chỉ đành chui xuống đất chờ gió lốc ngừng thổi, nhưng ba tinh anh trong đội ngũ của họ cũng bị gió lốc cuốn mất.
Sau khi gió lốc ngừng lại, ba tên tinh anh kia rơi xuống đất và lại bắt đầu đuổi giết. Có mấy đệ tử Thiên Cung xui xẻo bị ba người này đuổi kịp, mà Hoắc Trạch là một trong số những người xui xẻo kia...
Ngọc Vân Trạch khẽ vỗ lên đỉnh đầu, trên đỉnh đầu y hiện ra một chiếc thuyền giấy nhỏ.
Ngọc Vân Trạch leo lên thuyền giấy, tốc độ thuyền giấy lập tức tăng vọt, bỏ xa mấy tinh anh ở phía sau. Đồng thời, khoảng cách giữa y và nhóm Phượng Ca cũng rút ngắn một cách nhanh chóng.

Có trốn thế nào thì cũng phí công thôi. Tội gì phải thế chứ...

Trong các tộc nhân của tộc Hữu Hùng, Ngọc Vân Trạch được xếp thứ ba, là người được gửi gắm khá nhiều kỳ vọng.
Thân là tộc nhân ngoại hệ, để leo lên cao thì phải bỏ nhiều mồ hôi công sức hơn, như vậy mới có thể đứng ngang hàng với đám con cưng của tộc Hữu Hùng.
Ngọc Vân Trạch biết rõ, chỉ cần biết được Phượng Ca sẽ lập công lớn!
Hiện tại là một cơ hội lớn của y!
Y phải ra tay thật nhanh, nếu không lát nữa gió lốc lại nổi lên thì sẽ khó mà đuổi kịp Phượng Ca.

Vu!

bên rất căng thẳng.
Nàng không phí nhiều sức đã giết được nữ yêu kia. Sau đó nàn5g thăm dò trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới khoảng mấy canh giờ, thuận lợi lấy được ba cái Hồn Nguyên Chi Linh.
Theo sự phán đoán của người bình thường, chắc hẳn nàng nên hướng về khu vực trung tâm. Dù sao phạm vi của khu vực trung tâm cũng nhỏ hơn bên ngoài nhiều, cuối cùng đệ tử của các đại tộc đều sẽ hội tụ ở đó, La

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!


Hai thanh đao trong tay Ngọc Vân Trạch bay loạn xạ, Phượng Ca né tránh một cách khó khăn.

Di chuyển khi lưỡi đao qua lại như con thoi nguy hiểm tới cỡ nào?

Sau khi Phượng Ca bị bức lui mấy trăm mét, cuối cùng nàng cũng để lộ sơ hở không thể vãn hồi. Ngọc Vân Trạch nắm bắt cơ hội này bổ xuống đầu Phượng Ca.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.