Chương 3092: Liên tục chèn ép


Trước cổng chính thành Vạn Linh có hai người khổng lồ thân hình cao lớn đứng canh gác. Hai tên khổng lồ này như hai ngọn núi nhỏ, nhưng đầu không to h8ơn loài người bao nhiêu, nhìn hơi buồn cười.

Nhưng khí tức mà hai tên khổng lồ này tỏa ra lại có cảm giác vô cùng ngột ngạt. Vũ khí trong tay3 bọn họ chỉ là một cây gậy gỗ đơn sơ, nhưng trong kẽ hở của cây gậy gỗ mơ hồ có ánh sáng không ngừng tản ra, hiển nhiên không phải vật tầm thường.

Ê


Lúc các đệ tử Thiên Cung đến trước cổng thành, một tên khổng lồ trong số đó khẽ vung gậy gỗ ra, chắn ngang trước cổng thành.
Mấy vị đệ tử vùng đất Kiểm Đông thấy thế, một người tiến lên, đối mặt với hai tên khổng lồ, vô cùng khách sáo hàn huyên mấy câu, đồng thời lấy hồn 5đan từ trong chiếc nhẫn tu di ra.
Sợi dây này có một nút thắt, chắc là có chỗ nổi liên, nhìn giống như một con rắn, nhưng là một con rắn không có đầu và đuôi, càng giống như một sợi dây màu xám tro...

Đây là tộc Thiên Tiết. Cái này không phải là một sinh linh, mà là chừng hơn một nghìn tộc nhân tộc Thiên Tiết dính liền một chỗ.
Một đệ tử vùng đất Kiếm Đông trả lời.
Nghe nói vậy, vẻ mặt các đệ tử Thiên Cung đầy tò mò, đồng loạt xúm xít vây quanh
sợi dây
này.
Cái giá để tiến vào thành Vạn Linh không cao, nhưng hơn một trăm đệ tử Thiên Cung cộng lại cũng là một khoản chi không nhỏ, có điều khoản chi đó là do Thiên Cung chịu.
Sau khi trả hồn đan xong, gã khổng lồ kia lại không có ý định mở cửa mà lại dùng gậy gỗ khổng lồ chỉ vào La Chinh và Phượng Ca, buồn bực nói:
Hai vị sinh linh Bỉ Ngạn kia vẫn không thể vào!

Chân mày của Phượng Ca và La Chinh đều hơi nhíu lại.
Đẩy cửa ra, hiện ra trước mặt mọi người là một con đường rộng rãi thẳng tắp, kéo dài mãi tới nơi vô cùng xa xôi.
Lối kiến trúc bên trong thành Vạn Linh vô cùng hỗn loạn, có một vài tòa nhà to lớn khác thường, một vài tòa nhà khác lại cực kỳ thấp bé, nói rõ đây là một tòa thành có nhiều chủng tộc chung sống.
Trên con đường lớn kia luôn có sinh linh Bỉ Ngạn đi ngang qua, hình dáng và vẻ ngoài đều khác biệt.
Các đệ tử Thiên Cung bị trách mắng đã biết điều hơn rất nhiều.
Dù sao những sinh linh Bỉ Ngạn này cũng giống như tộc Uyên Linh trong Thập Nhất Trong Thiên vậy, đều là tồn tại bọn họ không trêu vào nồi.
Đi dọc theo đường lớn một đoạn, các đệ tử Thiên Cung lại được dẫn tới một con đường mòn, chỉ có điều hoàn cảnh xung quanh càng lúc càng hẻo lánh. Một đệ tử vùng đất Kiểm Đông chỉ ngay trước mặt, nói:
Cứ điểm của Thiên Cung chúng ta ở ngay phía trước.

Trí thông minh của gã khổng lồ không cao, dường như chỉ biết phân biệt linh hồn, nhận nhầm La Chinh và Phượng Ca là sinh linh Bỉ Ngạn. Nói đúng ra hai người cũng không thuộc về phạm vi sinh linh Bỉ Ngạn.

Vì sao?
Đệ tử vùng đất Kiểm Đông kia hỏi.

Sinh linh Bỉ Ngạn vào thành cần số lượng hồn đan gấp mười lần.
Người khổng lồ nói.
Tuy nói thế giới mẹ cũng có không ít chủng tộc, nhưng mọi người đều sinh ra trong một vòng hỗn độn, ít nhất đều là do thân thể máu thịt tạo thành, nhưng rất nhiều sinh linh Bỉ Ngạn đã từng là văn minh Hỗn Độn trốn vào đây, giống như người của văn minh Thanh Ngọc, văn minh Kim Loại có hình thái khác biệt cực lớn, những sinh linh Bỉ Ngạn này đương nhiên càng quái dị!

Sư huynh, đó là sinh linh gì?

Có người chỉ một sợi dây bò dưới đất, hỏi.

Kẽo... kẹt...

Cánh cửa lớn như vậy lại bị bọn họ đẩy ra.

Sức mạnh của người khổng lồ này khoảng chừng một nghìn hai trăm thần quân...
Trong lòng La Chinh thầm nghĩ.
Xa xa có một tòa kiến trúc bằng gỗ thấp bé, hiện ra vẻ lụn bại và cũ kỹ.
Đám người mới này đánh giá hoàn cảnh xung quanh, trong lòng hơi thất vọng. Thế lực của Thiên Cung ở trong Dục Giới dường như kém xa Sắc Giới.
ít nhất bên trong Tử Trọng Thiên, Thiên Cung còn có một tòa thần miếu nguy nga, trong Thập Tứ Trọng Thiên gần như chẳng có gì cả.

Những sinh linh Bỉ Ngạn này sẽ không tùy tiện công kích các vị, nhưng các vị cũng cần phải chú ý ngôn hành cử chỉ, nếu thật sự chọc giận bọn họ, các vị sẽ không chịu nổi đâu.
Đệ tử vùng đất Kiểm Đông khuyên bảo.
Vừa rồi những tộc nhân Thiên Tiết kia đã bày ra hình thải công kích. Tuy nói mỗi một tộc nhân tộc Thiên Tiết chỉ lớn chừng ngón cái, nhưng hơn một nghìn tộc nhân tộc Thiên Tiết liên hợp lại, sức mạnh bùng nổ đủ để giết chết đám dương hồn bọn họ trong nháy mắt!

Hiểu rồi, sư huynh...

Sức mạnh này ở thế giới mẹ đương nhiên không coi là gì, nhưng ở bên trong Bỉ Ngạn vẫn rất cường đại, ít nhất đảm dương hồn khó mà chống cự.
Có điều dù là La Chinh hiện tại hay là Phượng Ca thân là Thuần Khiết Giả chắc chắn đều có thể trực tiếp nghiền ép.
Nhưng bên trong Thập Tứ Trọng Thiên chắc hẳn còn có những tồn tại cường đại khác.
Trước đây Thiên Cung chưa từng có người nào dùng thân xác tới thành Vạn Linh, cho dù là đệ tử của vùng đất Kiếm Đông cũng không biết tới quy định này.
Số lượng hồn đan gấp mười cũng không phải con số lớn lao gì, huống hồ có tốn nhiều hồn đan hơn nữa cũng sẽ được trả lại, ông ta không nghĩ nhiều lập tức trả luôn, thậm chí còn trả dư hai mươi nghìn hồn đan, coi như tặng cho hai người khổng lồ.
Sau khi nhận được sổ hồn đan ngoài mức quy định, cuối cùng trên mặt hai người khổng lồ cũng nở nụ cười, xoay người đè bàn tay to lớn trên cổng.
Nhưng sợi dây đó bỗng nhiên rung lên, các thành phần tạo thành sợi dây chợt tản ra rồi hợp lại, tạo thành một hình dáng kỳ quái.
Thấy cảnh tượng này, sắc mặt các đệ tử vùng đất Kiếm Đông bỗng nhiên thay đổi. Một người trong số đó vội vàng tiến lên, tươi cười, đồng thời trong miệng phát ra một loại âm thanh đặc biệt, trao đổi với tộc nhân tộc Thiên Tiết.
Sau một lúc, những tộc nhân Thiên Tiết này lại tản ra, tạo thành một sợi dây từ từ bò trên mặt đất rời đi.
Dường như nhận ra vẻ thất vọng của những người mới này, một đệ tử an ủi:
Thập Tử Trọng Thiên chỉ là một ván cầu nhỏ mà thôi, cường giả chân chính của Thiên Cung chúng ta đều ở tầng trời cao hơn, nếu chư vị có thiên phú và nghị lực cũng sẽ không ở lại tầng trời này bao lâu.


Trái lại, La Chinh không hề bất ngờ về tình cảnh của Thiên Cung trong Thập Tứ Trọng Thiên.

Tộc Uyên Linh xưng bá Thập Nhất Trong Thiên đã trị các thế lực siêu cấp trong thế giới mẹ ngoan ngoãn dễ bảo, mà các sinh linh Bỉ Ngạn bên trong Dục Giới mạnh hơn, động hơn, địa vị của đám dương hồn cao được mới lạ...

Nhưng mà địa vị của các dương hồn ở chỗ này vẫn thấp vượt ngoài tưởng tượng của La Chinh.

Khi bọn họ chưa tới gần đã thấy vài sinh linh Bỉ Ngạn đi ngang qua một con đường mòn khác, những sinh linh Bỉ Ngạn này đứng thẳng đi bằng hai chân, đầu như côn trùng, hai cánh tay lại bén nhọn như dùi sat.

Bọn chúng tụ tập ở cánh cửa tòa nhà bằng gỗ, một sinh linh Bỉ Ngạn trong số đó dùng âm thanh chói tai nói:
Người của Thái cái gì Thiên Cung này đâu, tới mau!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.