Chương 3105: Ghế chủ


Phương Vĩ, những sinh linh Bỉ Ngạn này là thế nào, sao lại nhìn chằm chằm chúng ta như vậy?
Một đệ tử thuộc vùng đất Kiểm Đông bị nhìn đến8 mức luống cuống, nhỏ giọng nói.

Phương Vĩ cũng chẳng hiểu mô tế gì.

Trước đây bọn họ ra vào thành Vạn Linh đều rất cẩn th3ận dè dặt, mà đám sinh linh Bỉ Ngạn này ỷ vào sức mạnh của mình, trước nay chỉ biết giễu võ dương oai, trong mắt chúng xen lẫn ánh nhìn kh9inh thường.
Dọc theo đường đi, trong lòng nhóm Phương Vĩ đều thấp tha thấp thỏm, trong lòng còn hơi hoang mang khó hiểu.
Không bao lâu sau, bọn họ đã đi tới cuối đường lớn, nơi đó có một tòa nhà vàng son rực rỡ.

Phủ Thành Vệ?


Các vị, có cần mất tự nhiên vậy không?
La Chinh mỉm cười nói.

La, La Chinh, rốt cuộc chuyện này là thế nào...
Phương Vĩ muốn nghe lời giải thích.

Chẳng có chuyện gì cả.
Phượng Ca bỏ một miếng trái cây đỏ tươi vào miệng, nước quả lành lạnh vỡ ra trong miệng nàng, mang theo hương thơm. Đồ ăn trong Bỉ Ngạn chưa chắc đã ngon hơn trong thế giới mẹ, nhưng ăn vào lại có cảm giác khác biệt:
Quỷ Hạt bị bọn ta giết, phủ Thành Vệ tìm bọn ta gây chuyện, ta đoán sau lưng chắc chắn có người của tộc Hữu Hùng và tộc Kim 6 sai khiến.

Qua một hồi lâu, Phương Vĩ mới khôi phục lại từ trạng thái há hốc mồm, lời lẽ vô cùng cung kính!
Tuy Phượng Ca có địa vị đặc biệt, nhưng mỗi người trong vùng đất Kiểm Đồng đều kiêu ngạo tự đại, trong lòng cho rằng Phượng Ca chẳng qua là có xuất thân bất phàm mà thôi, thái độ cung kính thường ngày cũng chỉ vì địa vị của nàng, những sự cung kính của Phương Vĩ lúc này hoàn toàn khác với những lúc khác!
Còn La Chinh...

Phủ Thành Vệ tìm các ngươi gây chuyện?

Phương Vĩ và các trưởng lão đều sững sờ, trong lòng lại run lên.

Nhung Thành Vệ đại nhân của phủ Thành Vệ cũng bị bọn ta giết, đương nhiên phủ Thành Vệ thuộc về bọn ta.
Phượng Ca lại thản nhiên bổ sung thêm một câu.
Hôm nay dường như chúng lại thay đổi một trăm tám mươi độ, kính sợ trong ánh mắt là cái quỷ gì?
Chẳng lẽ bọn h6ọ sợ dương hồn?
Đám Phương Vĩ không biết rằng những sinh linh Bỉ Ngạn này không sợ dương hồn. Đối tượng mà chúng sợ hãi chính là L5a Chinh và Phượng Ca chiếm cứ phủ Thành Vệ!
Câu hỏi này làm Phương Vĩ tức khắc cứng họng. Phủ Thành Vệ là người khống chế thực sự của thành Vạn Linh, xưa nay vẫn luôn không thèm để tâm những dương hồn của Thiên Cung. Bọn họ có tài đức gì đáng để phủ Thành Vệ mời tới?

Không nghĩ nhiều nữa, phủ Thành Vệ sẽ không lạm sát người vô tội như Quỷ Hạt!
Phương Vĩ nghĩ mãi không hiểu, dứt khoát không nghĩ nữa.
Mọi người tự mình đi vào phủ thành chủ.
Phương Vĩ đi tới trước phủ Thành Vệ, thoáng ngơ ngác.

Chẳng lẽ La Chinh xích mích với người của phủ Thành Vệ, sau đó dẫn chúng ta tới đây rồi một lưới hốt gọn?
Một đệ tử khác của vùng đất Kiểm Đông nói.
Phương Vĩ vừa định trả lời cũng có thể là vậy, nhưng nghĩ lại, có vẻ không được hợp lý cho lắm.
Nơi cao nhất trong đại điện, La Chinh đang ngồi thẳng trên đó.
Phượng Ca lạnh lùng ngồi bên cạnh, trước mắt nàng có một chiếc bàn dài màu đen, trên bàn bày một ít thức ăn trong Bỉ Ngạn, một vài trái dừa tươi ngon mọng nước gì đó. Nàng tùy ý cầm một miếng lên, bỏ vào miệng, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Phương Vĩ và mọi người.

Phượng, Phượng, Phượng Ca điện hạ...


Phủ Thành Vệ vẫn luôn muốn đẩy Quỷ Hạt vào chỗ chết, nhưng Quỷ Hạt lại cứ ẩn náu trong thế giới ngầm dưới thành Bắc, phủ Thành Vệ không làm gì được nó. Lần này Quỷ Hạt ra tay, kinh động tới phủ Thành Vệ, đương nhiên phủ Thành Vệ thuận thế xử lý Quỷ Hạt luôn!


Vậy La Chinh thật sự may mắn...

Ai ngờ người bên cạnh đột nhiên hỏi ngược lại:
Cho dù phủ Thành Vệ đã xử lý Quỷ Hạt, thì tại sao lại mời chúng ta tới?

Trong phủ có hơn mười người khổng lồ xếp thành hai hàng, bất động như một tòa tháp sắt.
Tiếp tục đi về phía trước, người của tộc Dẫn Dứu đứng hai bên.
Những sinh linh Bỉ Ngạn này đều là tinh nhuệ trong hai đại tộc, hơi thở nồng đậm, mặt mày sắc bén, bình thường cũng được tính là cường giả trong thành Vạn Linh, nhưng giờ phút này chỉ có thể trở thành gác cổng trước phủ Thành Vệ.
Thái Nhất Thiên Cung thận trọng cẩn thận, năm nào cũng cống hiến rất nhiều cho phủ Thành Vệ, tuyệt đối không thể trêu chọc người của phủ Thành Vệ, mà đối tượng La Chinh trêu vào lần này là Quỷ Hạt, Quỷ Hạt luôn luôn không hợp với phủ Thành Vệ.

Chẳng lẽ là phủ Thành Vệ cứu Phượng Ca điện hạ và La Chinh?
Trong lòng Phương Vĩ thầm tính toán.
Vừa nghĩ thông suốt điểm này, Phương Vĩ lập tức tin tưởng phân tích của mình, thấp giọng với người bên cạnh:
Nhất định là như vậy!

Phô trương như vậy khiến nhóm Phương Vĩ càng nhìn càng kinh hãi, trong lòng cũng có một nỗi hoang mang mới: Mấy năm nay phủ Thành Vệ vẫn luôn nằm trong tay tộc Ám Hùng, sao trong phủ lại không hề có bóng dáng của người tộc Ám Hùng?
Lúc đoàn người đi vào sau đại điện, Phương Vĩ nhìn lên đại điện, đang chuẩn bị kính cẩn hành đại lễ thì chợt khựng người lại.
Không chỉ có Phương Vĩ mà phần lớn đệ tử của vùng đất Kiếm Đông cũng trợn tròn mắt.
Tuy Phương Vĩ và mọi người đều cảm giác được người không thấy rõ dung mạo ở nơi cao nhất chính là La Chinh, nhưng bọn họ lại không muốn nhận ra!
Dựa vào đầu mà La Chinh có thể ngồi ở vị trí kia!
Đó là nơi chỉ có Thành Vệ đại nhân, người nắm giữ thành Vạn Linh mới có tư cách ngồi.
Mấy người mới vẫn còn bình thường, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ đi vào Dục Giới, không biết cuộc chiến của sinh linh Bỉ Ngạn ở Dục Giới khốc liệt đến mức nào. Nhưng Phương Vĩ và mấy người khác nghe được mấy câu thờ ơ lạnh nhạt của Phượng Ca, tức khắc ngơ ngẩn.

Liên tưởng đến đủ mọi cảm giác kỳ quái suốt dọc đường đi, ánh mắt kính sợ của đám sinh linh Bỉ Ngạn, hóa ra không phải bọn chúng kính sợ mấy đệ tử Thiên Cung bọn họ mà là La Chinh và Phượng Ca!


Vậy chẳng phải phủ Thành Vệ này trở thành của chúng ta rồi?
Sầu Tuẫn cười hỏi.


Đúng, nơi này là cứ điểm mới của Thiên Cung chúng ta, tòa nhà gỗ kia quá tồi tàn.
La Chinh cười nói:
Cho nên ta bảo mọi người không cần khép nép như vậy!


Sầu Tuẫn và các đệ tử mới lên cấp nghe La Chinh nói xong, tức khắc thả lỏng.

Dù có chuyện gì La Chinh cũng có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ, biển nơi này thành cứ điểm của Thiên Cung là chuyện tốt.

Nhưng Phương Vĩ và các đệ tử vùng đất Kiếm Đông vẫn như chưa tỉnh mộng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.