Chương 3151: Vấn đề


Ông lão thấy La Chinh không có phản ứng, vẻ tức giận trên mặt càng nồng đậm. Ông nóng giận tột độ, nếu đã ra tay thì làm sao có thể cho phép La C8hinh rời đi dễ dàng như vậy?


Grào!

So với nàng, việc tu luyện của Khê Ấu Cầm có vẻ tùy ý hơn rất nhiều. Nàng ngồi xếp bằng, hai tay ôm lấy bụng, một tia sáng màu tím hội tụ xung quanh bụng, bảo vệ phần bụng hơi nhô lên của mình.
Suốt ngần ấy năm chỉ có Ninh Vũ Điệp sinh cho La Chinh một đứa con trai, trong lòng Khê Ấu Cầm cũng hơi lo lắng, nhưng chuyện này không thể gấp được.
Nghe câu trả lời của La Chinh, Ninh Vũ Điệp thoáng thở phào một hơi, nhưng lại có phần thất vọng, tâm trạng hết sức mâu thuẫn.

Có một số thứ nhất định không thể thay đổi.
La Chinh nghiệm mặt đáp, giọng điệu vô cùng kiên định.
Ninh Vũ Điệp thông minh nhường nào, sao có thể không hiểu nỗi khổ tâm của Diễm Phi?
Diễm Phi lại đối đãi chân thành, thực sự khiến Ninh Vũ Điệp tán thưởng.
Nói xong, Diễm Phi áy náy nhìn Phượng Ca, đứa con gái mà bà yêu thương nhất. Trong khoảng thời gian này có La Chinh bên cạnh, tính tình Phượng Ca đã thay đổi rất nhiều, Diễm Phi nhìn mà vui mừng. Nhưng hiện tại xảy ra chuyện như vậy, không biết trong lòng Phượng Ca sẽ nghĩ như thế nào.
Sắc mặt Phượng Ca cũng không thay đổi gì nhiều, nàng nhìn mẫu thân mình một cái rồi nói:
Có lẽ hắn tới Càn Luyện Cung, con đi xem xem.


Không biết phu quân có đồng ý không?
Ninh Vũ Điệp nhìn La Chinh chằm chằm và hỏi.
Lý trí nàng cảm thấy La Chinh nên nắm chắc cơ hội này, nhưng trong lòng vẫn hơi dao động.
La Chinh lắc đầu:
Không có.


Vì sao?

La Chinh nhẹ nhàng xoa đầu Khê Ấu Cầm, đưa tay ấn nhẹ vào dây xích đang thiêu đốt, dập tắt Liệt Hỏa Chi Lăng của Khê Ấu Cầm.
Sau đó, hắn quay đầu hỏi Ninh Vũ Điệp:
Hôm nay Đông Hoàng triệu kiển ta.
Ánh mắt Ninh Vũ Điệp thoáng lay động, nghe câu tiếp theo của La Chinh, nàng lập tức hiểu rõ.
Sao nàng lại tự ý quyết định?
La Chinh nhìn Ninh Vũ Điệp chằm chằm.
Ông lão vồ một cái về phía La Chinh, có vồ này hóa thành một đầu sói khổng lồ màu lam nhào 3tới muốn ngoạm lấy La Chinh.
Thấy đầu sói màu lam sắp nuốt chửng La Chinh, Đông Hoàng nhẹ nhàng vẫy tay một cái, đầu sói màu lam lập tức9 biến mất... Ông lão tỏ vẻ khó hiểu nhìn về phía Đông Hoàng. Đông Hoàng lắc đầu nói:
Cam huynh đừng tức giận, Chỉnh Nhi cũng là người bướng bỉn6h, ép buộc ở lại sẽ không hay.

Hừ, đây là chuyện mà người khác tu ngàn kiếp cũng không được, hắn thì hay lắm, cứ thể quay đầu bỏ đi, bảo ta nh5ịn sao được?
Lão Cam phẫn nộ ra mặt. Đôi mắt xinh đẹp của Diễm Phi hiện lên vẻ bất đắc dĩ, tự trách:
Việc này cũng tại ta, cho rằng đều đã an bài thỏa đáng cho nên không để ý đến cảm nhận của La Chinh.
Trong mắt Diễm Phi, con gái của mình chính là người ưu tú nhất thiên hạ, hẳn là La Chinh không có lý do gì để từ chối. Nhưng vừa nhắc tới
vợ cả
của La Chinh đã dẫn tới phản ứng kịch liệt như vậy, điều này khiến Diễm Phi thực sự bất ngờ.
Ninh Vũ Điệp cúi đầu đáp:
Diễm Phi nương nương nói với ta, nếu Thái Nhất Thiên Cung chọn chàng làm con rể, đó sẽ là một thể lực hỗ trợ lớn cho chàng, hy sinh một danh phận mà thôi, có sao đâu?

Trong khoảng thời gian này, Diễm Phi nương nương từng gặp Ninh Vũ Điệp ba lần, cũng kiên nhẫn giải thích tình thể hiện tại, đồng thời nói rõ mục đích của mình cho nàng biết.
Nói xong, nàng rời khỏi Đích Long Điện, đi thẳng tới Càn Luyện Cung.
Tại Thừa Hỏa Điện trong Càn Luyện Cung, Ninh Vũ Điệp, Khê Ấu Cầm, Huân, Mục Ngưng, Hàm Lưu Tô đều đang ngồi khoanh chân, trên đỉnh đầu có một sợi dây xích đang chảy đỏ rực, tỏa ra từng luồng hơi nóng, đây là phương thức tu luyện chỉ có ở Càn Luyện Cung, Liệt Hỏa Chi Lăng.
Nếu La Chinh có thể trở thành phò mã của Thải Nhất Thiên Cung, hắn sẽ có được rất nhiều lợi ích, thế là Ninh Vũ Điệp đồng ý với Diễm Phi.

Quả nhiên là như vậy...
La Chinh thở dài một hơi. Lúc tới Càn Luyện Cung, La Chinh đã suy nghĩ gần như thấu đáo toàn bộ sự việc.

Ấu Cầm, có thai thực sự không thích hợp tu luyện ở đây, đừng tùy hứng làm bậy, nên thông báo ngay mới phải.
La Chinh trách cử.

Ừm, biết rồi.
Hiếm khi Khê Ấu Cầm không tức giận, sau khi biết mình có thai nàng cũng rất ít khi tức giận.
Khê Ấu Cầm khẽ mỉm cười, lại nói:
Sao ta lại phải báo cho ngươi!

Dù nàng và Ninh Vũ Điệp đã ngừng tranh chấp từ lâu nhưng chuyện có thai, Khê Ấu Cầm vẫn muốn chia sẻ với La Chinh, sao có thể báo cho Ninh Vũ Điệp?
Huân, Mục Ngưng và Hàm Lưu Tô đã tu hành một khoảng thời gian, tu vi cũng tiến rất xa. Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm mới tới chưa lâu, chỉ vừa luyện được một thời gian ngắn mà thôi.
Nhưng Ninh Vũ Điệp rất quý trọng cơ hội này, nàng biết không thể đuổi kịp La Chinh, nhưng tu vị cũng không thể thua kém La Chinh quá xa, cho nên Ninh Vũ Điệp tu luyện vô cùng nghiêm túc.
Lần trước sau khi La Chinh trở về từ Hồn Nguyên Đại Thế Giới đã đến định viện độc lập ở mấy ngày, hai tháng sau khi La Chinh tới vùng đất Kiểm Đồng, Khê Ấu Cầm mới phát hiện thân thể mình thay đổi, quan sát một hồi, đương nhiên là vô cùng mừng rỡ.
Bởi vì thời gian chưa lâu nên thân hình không thay đổi quá nhiều, Khê Ẩu Cầm vẫn giữ bí mật, chưa nói cho bất kỳ ai về chuyện này.
Ngay khi Khê Ấu Cầm đang khẽ vuốt bụng thì La Chinh đã bước vào Thừa Hỏa Điện. Thấy Ninh Vũ Điệp và mọi người bình yên vô sự, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy La Chinh không cho rằng Diễm Phi sẽ làm ra hành vi gì gây hại đến nhóm Ninh Vũ Điệp, nhưng phản ứng của Diễm Phi lúc nhắc tới Ninh Vũ Điệp vẫn khiến hắn lo lắng.
La Chinh thấy Khê Ấu Cầm đang lười biếng, ánh mắt chợt sáng lên, đột nhiên nhận ra gì đó, trên mặt cũng hiện lên vẻ vui mừng, vội vàng tiến lên:
Ấu Cầm, nàng...

La Chinh đột nhiên xuất hiện ở đây đương nhiên là một niềm vui bất ngờ to lớn.
Tuy giọng Khê Ấu Cầm rất nhỏ, nhưng cũng làm Ninh Vũ Điệp bừng tỉnh, Ninh Vũ Điệp nói với giọng trách cứ
Cầm muội có thai thì nên lập tức nói cho ta biết, hơn nữa cũng không nên tới Thừa Hỏa Điện chịu đựng Liệt Hóa Chi Lăng.

Khê Ấu Cầm cũng không ngờ La Chinh lại đột ngột xuất hiện như vậy, thấy hắn đã phát hiện, nàng mỉm cười thẹn thùng, thấp giọng nói:
Ta tới Thái Đích Cung, hành động không tiện, cũng không biết làm sao thông báo cho chàng, thực xin lỗi...

Phát hiện mình có thai, nàng thấy mình nên báo cho phu quân biết ngay lập tức. Nhưng Thái Đích Cung lại là một nơi xa lạ, không có người hầu kẻ hạ như ở Tâm Lưu kiểm phái, nàng cũng chỉ có thể vừa che chở đứa con trong bụng vừa chờ đợi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.