Chương 3174: Đèn linh ẩn và ẩn thú
-
Bách Luyện Thành Thần
- Ân Tứ Giải Thoát
- 1402 chữ
- 2022-02-20 10:41:04
La Chinh đứng yên tại chỗ đánh giá bóng đen trên cánh tay một lúc, trên gương mặt hiện lên vẻ nghi ngờ. Vết đen trên tay không đa8u không ngứa, trông cứ như một hình xăm màu xám, chẳng hề tạo thành thương tổn đối với La Chinh.
Con chó kia vừa đáp xuố3ng đất thì lại xông về phía La Chinh một lần nữa, tốc độ vẫn cực kỳ nhanh.
La Chinh ngửa người ra sau, định tránh đi một9 lần nữa nhưng vẫn tránh không kịp, bị cắn một cái vào cổ:
Vậy... Chúng ta không cần đi vào được không?
Phượng Ca hỏi.
Nàng không rõ những vấn đề liên quan đằng sau ngôi thần miếu này, nàng chỉ cảm thấy nó quá nguy hiểm, trực tiếp bỏ qua là được.
Tất nhiên là không được.
La Chinh trả lời chắc như đinh đóng cột.
Thầy La Chinh kiên quyết như thế, Phượng Ca cũng không tiện nói thêm gì nữa.
La Chinh không trả lời, chỉ cắm đầu đi thẳng về phía hoang mạc ở biên giới vòng tròn.
Vào khoảnh khắc hẳn bước từ trong sa mạc ra hoang mạc, đèn Linh Ấn và cả đám Ấn thú trong sa mạc đều biến mất. Hai sức mạnh cường đại đồng thời cắn xé nơi cánh tay và cổ La Chinh ngay lập tức.
Có điều lúc này La Chinh đã chuẩn bị kỹ càng. Dưới tình huống Hồn Nguyên Chi Linh được mở ra, hai sức mạnh này đều được Hồn Nguyên Chi Linh nhận lấy hết.
Thanh Ngọc Chi Linh chần chừ hồi lâu mới đáp:
Hình như thứ này là đèn Linh Ấn, mặc dù đã qua lâu lắm rồi và ta cũng mới chỉ được gặp một lần, nhưng chắc là không sai đầu!
Đèn Linh Ẩn là sao?
La Chinh hỏi.
Không cần biết có chắc chắn hay không, có được một ít manh mối vẫn tốt hơn.
La Chinh nghe theo lời đề nghị của Thanh Ngọc Chi Linh, bèn nhanh chóng nói với Phượng Ca:
Ngươi tiếp tục đi theo ta!
Sao thế?
Phượng Ca chớp mắt. Nàng không biết La Chinh đã được giải thích về những cột đen này.
Thanh Mãnh là một tồn tại chẳng kém gì ta. Sau khi bị Ấn thủ công kích, Thanh Mãnh cũng không có gì khác thường, thế nhưng đến khi bọn ta rời khỏi một phạm vi nhất định thì đầu Thanh Mãnh đột nhiên nổ tung!
Thanh Ngọc Chi Linh hồi tưởng.
Hung dữ như vậy?
La Chinh bỗng nhướng hàng lông mày lên.
Tất cả sinh linh của văn minh Thanh Ngọc đều có thân thể cực kỳ cứng rắn, huống chi Thanh Mãnh này còn là một đại năng đi vào Tam Thập Tam Trọng Thiên, chỉ e cũng có sức mạnh cỡ Cổ Thần Hỗn Độn, thể mà lại bị Ấn thú giết chết chỉ trong chớp mắt.
Là một loại đèn trong Tam Thập Tam Trọng Tam Thanh Thiên, khi ta và Dực Vương đi vào đó thì nhìn thấy một cái, dưới cái đèn Linh Ấn này cột một thứ được gọi là Ấn thú, lúc trước Thanh Mãnh cùng đi thăm dò với bọn ta thì bị Ấn thủ công kích, để lại một dấu màu xám trên đầu nó.
Sau đó thì sao?
La Chinh hỏi ngay.
Tuy chuyện đó xảy ra ở Tam Thập Tam Trọng Thiên nhưng nghe có vẻ rất giống cảnh tượng trước mắt.
Trên cổ hắn lại tiếp tục hiện ra một dấu răng chó cắn màu xám6, không đau không ngứa...
Sau khi bị cắn hai cái, La Chinh dùng sức lui về bên cạnh Phượng Ca.
Bóng con chó kia 5kéo căng sợi dây tóc, không ngừng gầm gừ với La Chinh.
La Chinh, ngươi không sao chứ?
Phượng Ca đứng rất gần La Chinh, khi cảm nhận được sức mạnh phát ra từ hai
vết cắn màu xám
, nàng không nhịn được thét lên một tiếng.
Thân thể La Chinh cũng đột nhiên chấn động, sau đó vết cắn màu xám biến mất hoàn toàn. Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm rồi lên tiếng:
Cũng may vẫn còn trong phạm vi chấp nhận được...
Phượng Ca nhìn La Chinh bằng ánh mắt kinh ngạc và hoảng hốt không thôi:
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
La Chinh mỉm cười với Phượng Ca rồi giải thích lại chuyện đèn Linh Ấn và Ấn thú một lượt, lúc này Phượng Ca mới hiểu rõ đầu đuôi ngọn ngành:
Vậy chẳng phải nếu bị những Ấn thú kia công kích quá nhiều lần, vết cắn màu xám chồng chất tạo nên sức mạnh rất lớn, thế thì chắc chắn sẽ phải chết ư?
Đúng vậy.
La Chinh gật đầu.
Mục đích Thanh Ngọc Chi Linh bảo hắn rời khỏi sa mạc cũng là vì thế, để thử xem sức mạnh cắn xé của con chó kia lớn tới mức nào, tiện thể hóa giải sức cắn này đi.
Phượng Ca kéo cánh tay La Chinh sang quan sát vết cắn màu xám kia.
Chắc là không có vấn đề gì, nhưng chỉ e là những cái bóng này không đơn giản như vậy.
La Chinh cau mày đáp.
Nếu những thứ hung dữ bị cột trên cột đèn trực tiếp công kích La Chinh, hắn cũng sẽ không kiêng kỵ gì. Sức áp chế của Thập Thất Trọng Thiên ở ngay trước mắt, dù sinh linh có mạnh mẽ đến đâu thì thân thể của hắn cũng có thể chống đỡ được dưới tình huống bình thường. Thế nhưng những vết cắn này lại khiến La Chinh cảnh giác...
Cũng có nghĩa cánh đối phó với những con Ấn thủ đó chính là dập tắt mấy ngọn lửa đen kia...
La Chinh nhìn chằm chằm cột đèn ở gần mình nhất, con chó kia đã ngừng gầm gừ nhưng vẫn quay mặt nhìn hắn với tư thế cực kỳ cảnh giác.
Bây giờ không phải là lúc nghĩ cách dập tắt lửa đen.
Thanh Ngọc Chi Linh nói với vẻ lo lắng:
Ngươi thử lui ra khỏi khu vực này xem sao, chỉ sợ sức mạnh trong vết cắn màu xám sẽ bộc phát, xem thử ngươi có thể chịu đựng được không.
Vết thương do Ấn thú tạo ra có thể tạm thời chưa bộc phát, vì vậy lúc Thanh Mãnh bị cắn cũng giống y hệt như La Chinh, chẳng hề quan tâm suy nghĩ gì, đến khi bộc phát thì chắc chắn sẽ chết!
La Chinh đứng yên tại chỗ đánh giá những cột đèn kia, đồng thời lên tiếng hỏi:
9527, Thanh Ngọc tiên sinh, hai người có biết đây là gì không?
Trong cơ thể có hai nhân vật có kiến thức rộng rãi, tất nhiên là vô cùng tiện lợi.
9527 trả lời ngay:
Không ngờ trong Thập Thất Trọng Thiên lại có một nơi kỳ lạ như chỗ này, bản chủ chưa từng đi tới nơi này bao giờ..
Tất nhiên 9527 có một phần ký ức của bản chủ ở Thập Thất Trọng Thiên, thế nhưng bản chủ chưa từng tới nơi này lần nào.
La Chinh nhìn vết màu xám trên tay mình, trong lòng cũng hơi âu sầu.
Đúng là hung dữ như vậy đấy.
Thanh Ngọc Chi Linh gật đầu.
Vậy những người khác không bị con Ấn thú kia công kích à?
La Chinh hỏi.
Sau khi ẩn thú phát động công kích, Dực Vương phóng tới cột đèn rồi dập tắt ngọn lửa màu đen trên đó. Sau khi ngọn lửa đen bị dập tắt, ẩn thú cũng sẽ tử vong theo.
Thanh Ngọc Chi Linh nói tiếp. Những con
Ẩn thú
này có tốc độ kinh người, ngay cả La Chinh cũng không thể tránh đi được, chỉ sợ tốc độ của Ấn thú ở Tam Thập Tam Trọng Thiên cũng nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng nổi. Những thứ mà Dực Vương am hiểu nhất chính là tốc độ, sau khi dập tắt ngọn lửa đen trên cột đèn đã cứu được tính mạng của những sinh linh khác.
La Chinh quay lại sa mạc một lần nữa, con chó đang nằm trong sa mạc lại đứng thẳng lên, trông cứ như sắp sửa lao tới chỗ hắn.
La Chinh khẽ cong môi, dưới chân bùng nổ sức mạnh vô song, toàn thân phóng tới cột đèn như một mũi tên nhọn!
Gru!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.