Chương 3232: Đội ngũ hoành tráng


Thị Linh Kim Ô hình thể khổng lồ thường do Đế Tuấn khống chế.

Đám Thị Linh Kim Ô đan xem vào nhau, tạo thành một mê cung 8độc đáo, vây Phượng Nữ, Đốc Sai, Minh Thạch và Bạch Hồ vào bên trong.
Kẻ ngộ thương nàng ta là bản nhân Đế Tuấn, đương nhiên nàng ta không có gì bất mãn, đừng nói bị phỏng một bên mặt, cho dù giết nàng ta, nàng ta cũng sẽ không phản kháng.
Minh Thạch và Bạch Hồ mặt xám mày tro, mặt mày đau đớn.
Trên ngực bọn họ đều có một vết thương, máu Kim Ô đã được cải tạo chảy vào từ chính chỗ này. Chờ khi cảm giác đau đớn trôi qua, hai người đều lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm La Chinh, một cảm giác cực kỳ mâu thuẫn dâng lên trong nội tâm bọn họ.

Vù...

Một thanh kiếm Thiên Tiệm khổng lồ bay vụt đi, Lý Bôi Tuy9ết ngồi trên thân kiếm, bĩu môi nhìn một đám Thị Linh Kim 0, trên mặt hiện lên vẻ suy đoán và thận trọng.
Cam Cao Hàn nh6ìn thoáng qua Lý Bôi Tuyết, lại nhìn chằm chằm La Chinh cách đó không xa, trên mặt hiện lên vẻ hoang mang.

Ầm, ầm ầm...
Kiếm ảnh nổ vang, Hồn Nguyên Chi Linh của Văn Cầu đã rơi vào mệt nhọc, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi, chỉ nghĩ giờ phải làm sao để chạy thoát.
Sắc mặt Thu Âm Hà hết sức nghiêm túc, không hề có ý định buông tha cho Văn Cầu.
La Chinh dựa vào thân Thị Linh Kim Ô, mỉm cười với3 Ninh Hư Viễn và Cam Cao Hàn cách đó không xa.

Vù..

Chỉ riêng những tộc nhân tộc Kim Ô trước mắt đã đủ để chống lại cả Thiên Cung, nếu thật sự thần phục La Chinh, vậy chẳng phải địa vị của La Chinh còn vượt qua cả sơn chủ bình thường, có thể sánh với Đông Hoàng?
Một thiên tài luôn có lòng cảnh giác đối với sự vùng lên của một thiên tài khác. Cho nên dù La Chinh còn chưa trêu chọc Lý Bôi Tuyết, nhưng Lý Bôi Tuyết đã ôm lòng thù địch và gây hấn.

A...

Lý Bôi Tuyết ngồi trên thân kiếm Thiên Tiệm, cười nhẹ một tiếng đầy khó hiểu.
Ảo ảnh của Đế Tuấn ban nãy là thế nào?
Không thể là một luồng phân hồn của Đế Tuấn được.

Ngươi không sao chứ?
La Chinh hỏi.
Phượng Nữ đưa tay phất nhẹ một cái trên mặt, gương mặt bị thiêu cháy bắt đầu khôi phục nhanh chóng, nàng ta lắc đầu nói:
Không đáng ngại, chỉ bị Lưu Diễm ngộ thương một chút mà thôi.

Phượng Nữ và Đốc Sai nhường sang một bên.
Đốc Sai không chút sứt mẻ, còn gương mặt xinh đẹp của Phượng Nữ lại bị cháy một nữa.
Giải thích như vậy không thể làm rõ nghi hoặc của hai ông, nhưng hai ông cũng biết hiện tại trận chiến đang gay go, nếu La Chinh có thủ đoạn nghịch thiên như vậy thì đương nhiên phải giành giật từng giây.
Hai ông đều đã định hy sinh oanh liệt, bây giờ mạng sống được bảo toàn, hơn nữa còn nhìn thấy hy vọng, mọi chuyện vẫn nên chờ sau này lại hỏi, bây giờ bọn họ đều hết sức phối hợp với La Chinh.
Nếu là phần hồn của Đế Tuấn thì đúng là có thể ra lệnh cho đám người Phượng Nữ, Minh Thạch. Nhưng Đế Tuấn sẽ trợ giúp La Chinh, sẽ trợ giúp Thái Nhất Thiên Cung sao? Nếu giúp thật thì làm sao lại có trận chiến này được kia chứ!
Dù theo thực tế hay theo lập luận đều không hợp lý, có thể tưởng tượng trong lòng hai ông lão hoang mang đến mức nào.
Nhưng chỉ sau vài ngày, Lý Bôi Tuyết đã phát hiện, dường như nàng và La Chinh không cùng một đẳng cấp, chỉ hướng của đối phương không nằm ở vùng đất Kiếm Đông, cũng không phải Thái Nhất Thiên Cung.

La Chinh, bây giờ có thể cho mọi người biết hay không?
Ninh Hư Viễn thận trọng hỏi.
Thực lực của Văn Cầu thuộc hạng cuối của cấp thứ hai trong đội cận vệ, hắn ta vốn tưởng rằng thực lực của Thu Âm Hà thua xa Cam Cao Hàn và Ninh Hư Viễn, dựa vào thực lực của hắn ta có thể hạ được đối phương một cách dễ dàng, không ngờ thực lực của Thu Âm Hà lại đủ để xếp hàng đầu trong Thiên Tiết Đô!
Từng đường kiếm Thiên Tiệm giáng xuống khiến Văn Cầu kêu khổ không ngừng, chỉ có thể liên tục lùi lại đằng sau...

Tốt lắm, mặc kệ người sử dụng thủ đoạn nào, Cam Cao Hàn ta và lão Ninh đều sẽ nghe người sai khiển.
Cam Cao Hàn cười nói.
Đối mặt với thiện chí của Cam Cao Hàn, La Chinh cũng không phản ứng nhiều lắm, hắn cúi đầu quét mắt một cái, lại bị một cảnh tượng khác hấp dẫn.
Trong cả thế giới mẹ, ngoại trừ Đế Tuấn thì không ai có thể khiến cường giả tộc Kim Ô thần phục tuyệt đối trong một thời gian ngắn, chẳng lẽ đó thật sự là Đế Tuấn?
Đối mặt với câu hỏi của Ninh Hư Viễn, La Chinh hơi đau đầu.
Nhưng vì Đế Tuấn tự mình điều khiển Kim Ô nên vấn đề dễ dàng hơn rất nhiều,
Trận chiến bên trong bầy Thị Linh Kim Ô kéo dài chừng bảy tám nhịp thở, chỉ giây lát, tất cả Thi Linh Kim Ô lại tách ra.
Lúc ngọn lửa này bùng lên, bên trong truyền ra tiếng gầm giận dữ của Bạch Hồ và Minh Thạch, bọn họ có nghĩ thế nào cũng tưởng tượng được sẽ có lúc Phượng Nữ trung thành tận tâm lại phản bội tộc Kim O...

Soạt!

Đôi bên ác chiến, mỗi một hơi thở đều có cường giả ngã xuống.
Dù là người của Thiên Cung ngã xuống hay người của tộc Kim Ô bỏ mạng đều là điều mà La Chinh không muốn nhìn thấy. Nhưng nhìn dáng vẻ của Cam Cao Hàn và Ninh Hư Viễn lúc này, nếu La Chinh không giải thích thì sợ rằng bọn họ sẽ không để hẳn rời đi. La Chinh thuật lại ngắn gọn, chỉ nói về việc lợi dụng huyết mạch Kim O, còn
Đế Tuấn
trên đỉnh đầu cũng không phải Đế Tuấn thật...

La Chinh, rố5t cuộc là có chuyện gì?
Ninh Hư Viễn hỏi.
Việc này dù nhìn từ góc độ nào cũng thấy thật tà môn, dù đoàn thể nào, bọn họ cũng không thể đoán được ý đồ của La Chinh.
Bảy kiểm ảnh khổng lồ đang điên cuồng tấn công một tộc nhân tộc Kim Ô, phát ra tiếng nổ vang dội như sấm.
Người đánh ra kiểm ảnh chính là Thu Âm Hà, mà đối thủ của Thu Âm Hà lại là Văn Cầu của tộc Kim Ô!
Chờ khi hai người gào thét xong, một vài Thi Linh Kim Ô cũng phụt lên Lưu Diễm màu xanh.
Minh Thạch và Bạch Hổ dù sao cũng là cường giả chỉ đứng sau Đế Tuấn, thực lực có thể so với sơn chủ, cho dù Phượng Nữ và Đốc Sai đánh lên cũng khó mà bắt được ngay lập tức.
Trước đây nàng cảm thấy La Chinh dựa vào may mắn mới bắt được đảm Thị Linh Kim 0 về tay, bây giờ người ta còn bắt cả đảm cường giả tộc Kim Ô nữa kìa.
Xem tình hình này, La Chinh định thâu tóm hết cả bộ tộc Kim Ô sao?

Lão Cam, lão Ninh, lát nữa là biết.
La Chinh đáp.
Lúc này bên trong bầy Thị Linh Kim 3 đột nhiên bùng lên một ngọn lửa, ngọn lửa chia làm hai màu, màu xanh da trời và màu xanh lá cây, hiển nhiên là Phượng Nữ và Đốc Sai ra tay trước.
Ảo ảnh Đế Tuấn hiện lên, lần nữa tuyên bố mệnh lệnh thần phục La Chinh, hai vị cường giả lập tức cúi đầu trong sự mâu thuẫn.
Cam Cao Hàn và Ninh Hư Viễn há hốc miệng nhìn cảnh tượng này, nội tâm như đã trải qua một trận động đất cấp mười tám.
Đúng lúc này, La Chinh chợt giáng xuống, hắn nói:
Thu tiền bối, khoan ra tay!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.