Chương 3234: Hai tộc liên kết


Đám người Từ Thọ và Huyến nương nương tiến đến Thái Thanh Trận với khí thể ngùn ngụt.

Với thực lực của núi Thái Hạo8, kết hợp với tộc Kim O, hạ gục núi Thái Thanh chỉ là chuyện đơn giản.

Nhưng khi ông ta nhìn thấy Cam Cao Hàn và N3inh Hư Viễn thì trên mặt thoáng hiện lên vẻ sửng sốt, không ngờ mọi người núi Thái Nhất đều ở trong này!
Thực lực của Từ Thọ có lẽ rất ghê gớm, nhưng chung quy không thể theo kịp lão Anh, Đông Hoàng. Cam Cao Hàn và Ninh Hư Viễn có thể không bằng Từ Thọ nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu, dưới sự bao vây tấn công của bồn cường giả hàng đầu là hai người bọn họ cộng thêm Minh Thạch, Bạch Hồ, Từ Thọ sao có thể chống đỡ?
Vừa rồi còn tiến lên rất hùng hồn quyết liệt, bây giờ đã rơi xuống thế yếu, Từ Thọ tức giận muốn hộc máu!
Ông ta còn hoài nghi có khi nào mình chỉ đang gặp một cơn ác mộng hay không...
Tay ông ta cầm một thanh kiếm to rộng màu tím, những luồng long khí màu tím quấn quanh thân, mỗi khi vung kiểm, ánh tím hiện lên, lúc thu lúc phóng, có thể nghiền tất cả những vật ở gần thành bột mịn.
Cho dù hai tộc nhân tộc Kim Ô là Minh Thạch và Bạch Hổ hợp sức chống lại cũng khó có thể tới gần, đương nhiên không thể đánh gục Từ Thọ trong thời gian ngắn được.
Nhưng sau khi Cam Cao Hàn và Ninh Hư Viễn gia nhập trận chiến, tình thể của núi Thái Hạo lập tức tụt dốc không phanh.
Núi Thải 9Nhất có hai người này bảo vệ, không phải một quả hồng mêm! Từ Thọ nhíu mày ngoảnh đầu quan sát, thấy đông đảo Kim Ô tụ tập6 ngoài Thái Thanh Trận, số lượng tộc nhân tộc Kim Ô cũng không ít, nhất là khi nhìn thấy Minh Thạch và Bạch Hồ, Từ Thọ lập5 tức có tự tin.
Trong tình huống thực lực đôi bên không quá chênh lệch, sự gia nhập của núi Thái Hạo đủ để đánh vỡ thế cân bằng này.
Từ Thọ! Đông Hoàng đối xử với người không tệ, ngươi lại phản bội ngay khi Thiên Cung gặp cảnh nguy nan! Ta hỏi ngươi, lương tâm của ngươi có thể yên ổn sao!
Thấy Từ Thọ đến đây, Cam Cao Hàn không nén được phẫn nộ trong lòng.
Bảy ngọn núi Thiên Cung luôn đoàn kết một lòng, đây cũng là nền móng thành lập Thái Nhất Thiên Cung, nếu không có Đông Hoàng, núi Thái Hạo và Từ gia của ông ta sao có thể oai phong một cõi như hôm nay.
đây khi nào thì đến lượt La Chinh hạ lệnh? Không phải còn có Cam Cao Hàn và Ninh Hư Viễn sao?
Nhưng ngay sau đó, bọn họ lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra...
Những kẻ La Chinh hạ lệnh ra tay không phải người của núi Thái Thanh mà là đám tộc nhân tộc Kim Ô!

Vù vù vù vù vù...

Minh Thạch, Bạch Hồ, Phượng Nữ và đông đảo tộc nhân tộc Kim 0 giương cánh bay lên, chỉ trong nháy mắt đã bao vây kín kẽ cả đám Từ Thọ!
Từ Thọ trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm Minh Thạch, trong mắt toàn là vẻ không thể tin nổi.

Lương tâm yên ổn?
Từ Thọ lạnh lùng cười:
Đông Hoàng khăng khăng cố chấp, đưa thiên hạ thương sinh đi sai đường, chẳng qua núi Thái Hạo ta chỉ còn một con đường đúng đắn mà thôi!
Lời này của ông ta là nói cho đám Phượng Nữ, Minh Thạch nghe, mượn nó để bày tỏ thành ý.
Theo suy nghĩ của Từ Thọ, mình nói xong lời này, đám người Phượng Nữ nhất định sẽ hùa theo, nhưng ông ta nhìn chằm chằm một hồi, vẻ mặt Phượng Nữ, Minh Thạch vẫn lạnh như băng, bầu không khí như có gì đó sai sai...
Chỉ là Từ Thọ không thể tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra.
Minh Thạch, Bạch Hồ đều tán thành lựa chọn của Từ Thọ, nhưng thân thể của bọn họ lại không chịu nghe sai khiến.
Ninh Hư Viễn lại cười giả lả nhìn Từ Thọ, giọng nói già nua vang lên:
Đây có thể là lựa chọn ngu xuẩn nhất trong đời ngươi.

Lựa chọn ngu xuẩn nhất? Dùng cái gì chứng minh?
Huyển nương nương hùng hổ hỏi lại
La Chinh nhìn Huyến nương nương váy đỏ rực rỡ, cười nhạt:
Ngươi sẽ biết ngay thôi.

Ông liên đáp:
Các vị đồng liêu, núi Thái Hạo phản bội, chúng ta nên tự ra tay diệt trừ, đám Kim Ô này đã thần phục La Chinh, trong lòng các vị không cần e ngại!

Nói xong, Cam Cao Hàn đã xông lên làm gương!
Cả đời ông đi theo Đông Hoàng, ghét nhất là những kẻ phản bội.

Có vẻ như Huyến nương nương rất bất ngờ?
La Chinh thản nhiên hỏi lại.
Huyền nương nương hơi cau mày, trịch thượng nói:
Đúng là bất ngờ, nhưng không sao, hôm nay người nhất định không trốn khỏi kiếp nạn này!

Trong mắt bà ta và Từ Thọ, tộc Kim Ô chiến thắng là chuyện đương nhiên, tất nhiên núi Thái Hạo cũng là một trong phe thắng cuộc.
Ánh mắt Huyền nương nương dừng lại trên người La Chinh, sắc mặt thay đổi:
La Chinh ngươi đúng là lớn mạng, đã tới lúc này rồi mà vẫn còn nhảy nhót vui vẻ được như vậy!

Mấy tháng trước núi Thái Hạo đã nhận được mệnh lệnh bắt giữ La Chinh, nhưng khi đó núi Thái Hạo vẫn không có cơ hội ra tay.
Kết quả tộc Kim Ô giao chiến với Thiên Cung, La Chinh vẫn còn bình yên vô sự sống tới tận bây giờ, chuyện này khiến Huyển nương nương hết sức kinh ngạc.
Còn Huyến nương nương thì há hốc miệng, thân thể cũng trở nên cứng đờ.

Minh Thạch huynh, vì sao vậy?
Từ Thọ hỏi.
Minh Thạch thản nhiên nhìn Từ Thọ, chỉ khẽ thở dài một hơi rồi nói:
Ra tay!
Mệnh lệnh của La Chinh không hề chừa lại một chút đường lui nào, đảm tộc nhân tộc Kim Ô cũng không thể làm trái. Thấy đám người Minh Thạch, Bạch Hồ ra tay thật, Từ Thọ gào lên một tiếng, dẫn theo các cường giả núi Thái Hạo đồng loạt lấy tín vật Bỉ Ngạn ra... Trên không trung, khí tức bỗng chốc trào lên cuồn cuộn, Lưu Diễm bay tán loạn.

Vù vù vù vù...

Sau đó Ninh Hư Viễn, Thu Âm Hà, Hà Trì và các cường giả thuộc Thái Thanh Trận cũng đồng loạt xông lên phía chân trời.
Không thể không nói, mấy năm nay thực lực của Từ Thọ tiến bộ vô cùng lớn!
La Chinh lại nở nụ cười tươi rói:
Ta lại muốn xem xem, ai không thoát khỏi lòng bàn tay ai...

Nói xong, hắn chỉ tay lên không trung, chợt nói: Ra tay.

Thấy thái độ của La Chinh, Từ Thọ, Huyển nương nương, Hoàng Long cùng thủ lĩnh Ảm Bộ và các cường giả khác thuộc núi Thái Hạo đều cảm thấy khó hiểu.
La Chinh thản nhiên nhìn không trung một lúc, sau đó xoay người nói với Cam Cao Hàn:
Lão Cam, có thể giúp đỡ tộc nhân tộc Kim Ô được không?

Đám Kim Ô kia đã hoàn toàn thân phục La Chinh, cũng là chiến lực quý giá. Tuy bọn họ có thể đối phó núi Thái Hạo, nhưng sợ rằng cũng sẽ thương vong. Nếu núi Thái Nhất và núi Thái Thanh ra tay giúp đỡ, mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn.
Cam Cao Hàn sao có thể không biết suy nghĩ của La Chinh?
Trong lúc Từ Thọ còn đang tránh trái đỡ phải thì Huyền nương nương ở cách đó không xa bỗng hét thảm một tiếng.

Giữa đông đảo cường giá, thực lực của Huyền nương nương không tính là xuất sắc, huống chi còn bị bốn năm người vây đánh, căn bản không trụ nổi năm nhịp thở.

Thấy Huyển nương nương chết thảm, Từ Thọ phẫn nộ gào lên một tiếng, ánh tím nhấp nháy, muốn liều mạng.

Nhưng ngay khi thể của ông ta đột ngột tăng vọt thì nhiều thanh phi kiểm đã lao thẳng tới đầu ông ta!

Phi kiếm do ba con Tà Nhãn quanh thân Ninh Hư Viễn phóng ra có uy lực cực kỳ đáng sợ, không ai muốn đối mặt với nó.

Từ Thọ vừa định nhượng bộ lui binh thì cách đó không xa, trên đỉnh đầu của Bạch Hồ bỗng hiện ra bốn món tín vật Bỉ Ngạn, món tín vật Bỉ Ngạn kia có hình tam giác, ba mặt bóng loáng như mặt kính, vô cùng tinh xảo, đó là một món tín vật Bỉ Ngạn chưa ai nhìn thấy.


Định!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.