Chương 3253: Dấu ấn ánh sao


Chúc Hồng Khoan và đoàn người tộc Hữu Hùng nghe La Chinh ra lệnh thì đều tỏ ra khó hiểu.

Đám người tộc Kim Ô này là 8giả à?

Bọn họ tìm người gắn cánh vào để giả mạo sao? Chuyện này thật sự không thể hiểu nổi.

Ngăn cản công kích của bọn họ lại!


Rút lui! Lùi lại phía sau!

Lão Ngụy cũng coi như kẻ cầm đầu tộc Hữu Hùng. Lão Ngụy vừa chết, Chúc Hồng Khoan không có đủ uy nghiêm và danh tiếng để lãnh đạo đám người này.
Các nàng thấy La Chinh bình an trở về thì trong lòng đều thấy vui vẻ, yên tâm. Nhưng khi thấy La Chinh ra lệnh cho cường giả tộc Kim Ô thì chính các nàng cũng bị dọa cho giật mình. Mặc dù các nàng tin tưởng tuyệt đối vào tài năng của La Chinh nhưng trong những cường giả tộc Kim Ô ở đây, không ai có hơi thở yếu hơn Diễm Phi nương nương, làm sao hắn có thể sai khiến nhiều cường giả mạnh như vậy?

Ta cho rằng ta ở Thái Đích Cung thì sẽ có cơ hội đuổi theo hắn.
Mục Ngưng mỉm cười, lắc đầu và nói.

Cho tới giờ, ta chưa bao giờ cảm thấy vậy.
Huân lạnh nhạt nói.
Trong ba cô gái, Huân là người ở bên La Chinh lâu nhất, cũng là người có cảm nhận sâu sắc nhất về sự trưởng thành nhanh chóng của La Chinh. Theo lý thuyết, càng về sau thì tu luyện càng khó khăn, nhưng
tốc độ thăng cấp của La Chinh không giảm mà càng lúc càng nhanh.
Sau khi tộc Kim Ô dẫn đầu tấn công, Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn và các cường giả Thiên Cung cũng phát động tấn công.
Nhưng ngay khi bọn chúng chuẩn bị dịch chuyển trên diện rộng để chạy trốn thì một vệt ánh sáng trắng mờ quét qua núi Thái Nhất, đó là dấu hiệu cho thấy lồng giam Thiên Địa có hiệu lực.
Đám người Chúc Hồng Khoan còn định dịch chuyển tức thời nhưng giờ thì con đường cũng đã bị bẻ gãy.

Không, không đi được...

Với thực lực phi phàm của mình, Đế Tuấn không cần giới thiệu thân phận, lại càng không cần để lộ hơi thở mà chỉ cần một ánh mắt là đủ.
Đế Tuấn thu hồi ánh mắt, nâng bàn tay trắng nõn lên, trong lòng bàn tay hiện ra một khối lập phương nho nhỏ, mà trong khối lập phương ấy dường như chứa một góc thế giới, chính là cảnh tượng mọi người
đang chém giết ở Thái Đích Cung.
Tộc nhân tộc Hữu Hùng thấy tình hình này là không chết không ngừng thì còn ai chịu đối kháng trực diện nữa?
Địch nhiều ta ít, tạm thời rút lui trước!


Mau rút lui!


Thất bại trong gang tấc. Thật không cam lòng...

Bởi vì tình thế khẩn cấp, các Thải Nhất Vệ và Bỉ Ngạn cảnh lựa chọn ở lại thành Hổ Yến đợi lệnh.
Phần còn lại của trận chiến không có liên quan đến họ mấy nên những Thái Nhất Vệ và Bỉ Ngạn cảnh này đều hoàn toàn thả lỏng. Dù sao thì bọn họ vừa thoát chết trong đường tơ kẽ tóc.

Tộc Hữu Hùng lại dám đánh lén núi Thải Nhất!

Hừ! Đợi Cam đại nhân dẫn người giết trở về thì bọn chúng chắc chắn sẽ phải chết thê thảm!

A... Hy vọng Thái Nhất Thiên Cung chúng ta có thể bình an vượt qua tai ương lần này...

Sau khi bị đuổi giết trong khoảng thời gian một nén nhang, tộc Hữu Hùng đã chết mất năm người.
Những bức tường pha lê làm từ chất liệu đặc biệt kia chỉ có thể trì hoãn chứ không thể thực sự ngăn cản tộc Kim Ô và mấy người Cam Cao Hàn. Chỉ cần lồng giam Thiên Địa không mở thì cuối cùng, tộc Hữu Hùng đều sẽ bỏ mạng lại nơi này.
Nỗi tuyệt vọng bao trùm đám người Chúc Hồng Khoan... Cũng trong lúc đó, ở hướng Tây Bắc của Trung Thần Châu...
Bất kể là về số lượng hay thực lực thì tộc Hữu Hùng đều đang rơi vào hoàn cảnh rất tệ.
Nhưng bảy người mặc áo đen của gia tộc Hắc Ngọc lại có sức chiến đấu mạnh mẽ. Trên đầu bảy người đều hiện ra tín vật Bỉ Ngạn, tất cả đều là mảnh sứ màu trắng, và bảy mảnh sứ trắng này dường như là một khối hoàn chỉnh, ghép lại với nhau có thể tạo thành một mảnh sử hình tròn đặc biệt.
sử dụng những mảnh sứ trắng này có thể dễ dàng tạo ra một bức tường pha lê vừa dày vừa nặng, có thể cung cấp chỗ che chắn cho tộc Hữu Hùng.
Các cận vệ của ông ta lại cùng cường giả Thái Nhất Thiên Cung đuổi giết tộc nhân tộc Hữu Hùng.

Phượng Nữ, Minh Thạch, Bạch Hồ, Vì sao các ngươi lại phản bội ta?

Trên mặt Đế Tuấn lộ vẻ khó hiểu.
Cơ thể Phượng Ca đỡ được đòn tấn công này, nhưng dường như linh hồn đã bị thương nặng do chấn động...
Diễm Phi không quan tâm linh hồn mình đã là nó mạnh hết đà mà lại ép dương hồn mình thêm lần nữa để sử dụng bí pháp Linh Hồn, bắt đầu nuôi dưỡng hồn phách của Phượng Ca.
Có Diễm Phi ở đây giúp Phượng Ca nuôi dưỡng linh hồn, Huân, Hàm Lưu Tô và Mục Ngang mới có cơ hội ngẩng đầu quan sát.
Nhưng hơi thở m3à tộc nhân tộc Kim Ô như Minh Thạch, Bạch Hồ, Phượng Nữ phát ra đã đánh nát suy đoán của chúng. Tất cả bọn họ đều là người 9tộc Kim Ô chân chính...

Minh Thạch huynh, huynh...


Bạch Hồ đại ca, năm xưa chúng ta đã từng gặp mặt!

Đám người Chúc Hồng Khoan đau khổ cầu xin nhưng tộc nhân tộc Kim ô hoàn toàn không để vào tai, cũng không hề niệm tìn5h cũ, vẫn hung hăng lao tới.
Ngay khi bọn họ lòng đầy căm phẫn mà thảo luận thì trên bầu trời thành Hổ Yến đột nhiên xuất hiện những khối lập phương kỳ quái.
Những khối lập phương kia tỏa ra ánh sáng chói mắt màu xanh lam, vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Chỉ chốc lát sau, khối lập phương dần dần hóa thành hình người, một thanh niên có cánh xuất hiện từ hư không. Người thanh niên có mày liễu mắt dài, gương mặt thanh thoát như con gái này chính là Đế Tuấn.
Dưới tác động của những dòng năng lượng, ngay cả núi Thái Nhất khổng lồ, sừng sững che trời cũng liên tục rung động, phát ra tiếng vọng ầm ầm.
Diễm Phi nhẹ nhàng hạ xuống. Ngực bà bị đâm thủng, máu tươi chảy ròng ròng, những bà không cảm giác được gì, một lòng muốn xuống mặt đất.
Với tu vi của Phượng Ca vốn không thể chịu đựng được đòn tấn công kia. Khi Phượng Ca rơi xuống đất, Huân, Hàm Lưu Tô và Mục Ngưng vội chạy đến, nhìn bề ngoài thì Phượng Ca dường như không bị thương nặng nhưng hai mắt nàng nhằm chặt, hôn mê bất tỉnh. Sau khi Diễm Phi hạ xuống bên cạnh, bà nhẹ nhàng rạch một đường trên cánh tay Phượng Ca, đầu móng tay chỉ để lại một vết xước trên da nàng. Bà cau mày, đưa tay ấn lên trán Phượng Ca, vẻ mặt càng âm trầm hơn.
Diễm Phi nương nương, tiểu sư phụ không sao chứ?
Mục Ngưng lo lắng hỏi. Diễm Phi lắc đầu.
Sau khi xuất hiện, Đế Tuấn chỉ nhìn lướt qua những người ở dưới thành Hổ Yến...
Mấy chục nghìn tướng sĩ của thành Hổ Yến, bất kể là Thái Nhất Vệ hay Bỉ Ngạn cảnh đều có cảm giác như rơi vào hầm bằng, không thể nhúc nhích, cựa quậy.
Trước mặt người thanh niên này, vạn vật trong thế gian đều nhỏ bé, hèn mọn như con kiến hội...
Bảo bọn họ chà đạp mấy người Diễm Phi như vừa rồi còn tạm được, nhưng đối mặt với những cường giả của Thiên Cung và tộc Kim Ô thì bọn họ liền hỗn loạn như ong vỡ tổ.
Trên bầu trời...
Những dòng năng lượng mạnh mẽ không ngừng dao động.
Ông ta sẽ không tức giận vì bị thuộc hạ phản bội. Vì Đế Tuấn biết rõ nhờ sự sùng bái huyết mạch, Phượng Nữ, Minh Thạch và những người khác tuyệt đối trung thành với mình, hoàn toàn không có khả năng phản bội mình.

Giờ bỗng nhiên lại phản bội ông ta, trong chuyện này chắc chắn có vấn đề! Vấn đề này khiến Đế Tuấn nghi hoặc không thua kém việc La Chinh dùng một mũi tên bắn rơi mặt trời! Bây giờ mình đã đích thân tới Trung Thần Châu, chân tướng tự nhiên sẽ có thể vạch trần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.