Chương 3310: Thử nghiệm


Lần trước khi còn ở Lê Sơn, La Chinh đã truyền thụ chân ý Tam Linh Kiến Vật cho Nữ Oa. Tốc độ lĩnh ngộ của Nữ Oa cùng Phục Hy đối với chân ý c8ủa đạo này không hề chậm, nhưng dù gì cũng vẫn cần một khoảng thời gian...

La Chinh đã tìm được Nhân tộc Bỉ Ngạn, đồng thời còn đi mộ3t chuyến đến không gian Tắc San, lúc hắn trở về Nữ Oa vẫn chưa tu hết hoàn chỉnh chân ý Tam Linh Kiến Vật nên đương nhiên nàng không có cơ hộ9i được gặp Vô Ưu Vương.
Thấy Khương Tử Nha tỏ thái độ tin phục La Niệm, La Chinh cũng hơi yên lòng. Dù sao Khương Tử Nha trình độ như thế, lại còn xông pha trong thế giới Huyền Lượng từng ấy năm, Niệm Nhi trong thế giới ấy đã là như cá gặp nước, đủ sức tự vệ.

Lần này ta vào không gian Tắc San không phải để thăm Niệm Nhi.
La Chinh nói.
Khương Tử Nha khi xưa chính là cường giả Bất Hủ cảnh, vả lại ông còn ở mãi trong không gian Tắc San hơn nghìn6 kỷ nguyên Hỗn Độn rồi nên thực lực của ông cao thể nào thì không cần phải bàn cãi. Nếu ông giáng lâm xuống tất nhiên sẽ trở thành cường giả 5đứng đầu trong thế giới mẹ!

Vị Vô Ưu Vương kia có thể giáng lâm...
Nữ Oa còn đang thì thào.
Khi La Chinh quay lại
không gian Tắc San
thì thấy ở bên kia của cây cột Tắc San đã được xây dựng thêm một cung điện càng to lớn và tinh xảo hơn. Hiển nhiên cung điện này dùng để tặng cho La Niệm.
Mặc dù Khương Tử Nha thần thông quảng đại, dùng chân ý Tam Linh Kiến Vật để tạo ra một cung điện từ hư không chẳng phải việc gì khó nhưng cũng tốn không ít tâm sức.
Trong lòng La Chinh còn hơi buồn bực nhưng vẫn hỏi bằng thái độ rất cung kính:
Khương Tử Nha tiền bối, Niệm Nhi đâu rồi?


Cậu ta còn đang ở thế giới Huyền Lượng, mấy ngày nay tên nhóc đó vẫn luôn ở trong đó thôi.
Khương Tử Nha đáp.
Dưới sự dẫn dắt của La Niệm, Khương Tử Nha vượt qua dòng sông kia lần đầu tiên và bắt đầu thăm dò vào nơi càng xa xôi hơn nữa.
Đối với thế giới Huyền Lượng, bản thân Khương Tử Nha vẫn cứ trong trạng thái còn khá mông muội, hầu như toàn do La Niệm đi trước dẫn đường Lần nào thăm dò họ cũng đều gặt hái được những thứ mới mẻ. Độ hiểu biết và suy đoán của Khương Tử Nha đối với thế giới Huyền Lượng càng ngày càng tăng, mà trong quá trình thăm dò, Khương Tử Nha cũng luôn mang một cảm xúc vô cùng mâu thuẫn.
Hai mắt Phục Hy đã phát sáng:
Có phải là vị cường giả bị nhốt trong không gian Tắc San không?

Với tính cách của Phục Hy, hắn ta hầu như ghen ghét bất cứ ai mạnh hơn mình, nhưng nói thế nào hắn ta cũng là người chính trực thiện lương, lại còn luôn kiên định đứng bên phe Nhân tộc này.
Đúng là chúng ta có thể thử giáng lâm Tử Nha, chỉ không biết liệu Vòng Tròn Giáng Lâm này có dùng được ở không gian Tắc San không.
Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu nói.
Khương Tử Nha khẽ lắc đầu rồi nói ngay:
Khoảng thời gian này cũng từng gặp vài lần nguy hiểm, nhưng tốc độ chạy trốn của tên nhóc đó trong thế giới Huyền Lượng thật sự khiến người ta phải trố mắt, chắc không có gì nguy hiểm đầu...


Không gian
trong thế giới Huyền Lượng tồn tại dưới một hình thức vô cùng đặc biệt, cho đến giờ Khương Tử Nha vẫn không hiểu nổi cách mà La Niệm di chuyển ở trong đó.
Những ngày qua Khương Tử Nha vẫn luôn đi cùng với La Niệm thăm dò thế giới Huyền Lượng. Biểu hiện của La Niệm trong lần đầu tiên cậu tiến vào thế giới Huyền Lượng đã khiến chấn động không thôi. Trong mấy ngày ông với La Niệm cùng đi vào thế giới Huyền Lượng vừa rồi, không có giây nào phút nào là ông không rung động. Trước đây Khương Tử Nha thăm dò trong ngọn
núi
kia chẳng khác nào người mù tiến vào rừng núi, mỗi một lần đi, mỗi một bước chân đều vô cùng gian nan. Ông chỉ có thể dựa vào ký ức kinh người cùng với năng lực phân tích của mình để đền bù vào phần thiếu hụt ấy.
Kiểu thăm dò như thể cực kỳ tốn thời gian và sức lực, cho nên suốt bao năm ròng ông vẫn không thể vượt qua ngọn núi kia, lại càng không đến được dòng sông đó...
Ông muốn tiếp xúc với sinh linh trong thế giới Huyền Lượng, lại càng muốn hiểu hơn về văn minh trong thế giới này. Nhưng nơi đây lại không hề an toàn như vẻ ngoài của nó, có đến mấy lần đều nhờ La Niệm phát hiện nguy hiểm sớm bèn vội vội vàng vàng mang theo phương Tử Nha phi nước đại suốt một đường, nhờ vậy mới trốn về được không gian Tắc San.
Nguy hiểm thì nguy hiểm, song thế giới Huyền Lượng vẫn khiến người ta mê đắm. Khương Tử Nha lại càng xem La Niệm như một bảo bối có một không hai. Dù La Niệm đưa ra bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần nắm trong phạm vi khả năng của ông là ông sẽ dùng hết sức mình để thỏa mãn.
Khương Tử Nha trừng mắt:
Giáng lâm? Quá nguy hiểm!

Thật ra đối với trình độ khống chế không gian Tắc San của Khương Tử Nha thì ông hoàn toàn có thể tự mình quay về hỗn độn. Thế nhưng vào rất nhiều kỷ nguyên Hỗn Độn trước đó, có một lần ông từng thử ném đồ vật tại thế giới trong cơ thể mình vào hỗn độn. Song, ngay khoảnh khắc khi ông vừa ném vào đó, Chân Lý lập tức bị kích thích và những thứ đó cũng bị xóa bỏ, cho nên ông đã từ bỏ ý tưởng này.
La Chinh đợi trước cung điện một lúc, sau đó Khương Tử Nha xuất hiện trước mặt hắn cùng gợn sóng không gian.
Trước đây khi đứng trước La Chinh, Khương Tử Nha luôn biểu hiện dáng vẻ như người cõi trên, vượt xa khỏi trần thế, nhưng lúc này ông đã khác hẳn. Ông trưng ra gương mặt cười thật tươi, nghiễm nhiên mang đến cảm giác đang tiếp xúc với người ngang hàng.
Nhưng nhờ La Niệm xuất hiện mà mọi thứ đều thay đổi. Cảm giác của cậu khác hẳn Khương Tử Nha, cặp mắt của cậu trời sinh dùng để phân biệt đường đi trong thế giới Huyền Lượng. Chỉ trong vài ngày, La Niệm đã điều tra rõ toàn bộ tình hình trong ngọn
núi
ấy, tất cả mọi bí ẩn và nghi vấn mà Khương Tử Nha từng có đều được La Niệm giải quyết dễ dàng...
Chuyện hơi tiếc nuối duy nhất đã bị La Niệm nói đúng, ngọn
núi
ấy vốn chẳng có tài nguyên gì cả, La Niệm không hứng thú với nó lắm.
La Chinh mỉm cười, đi thẳng về hướng Phục Hy. Hắn vừa đưa tay ra vừa nói:
Có dùng được hay không thì cứ thử là biết.

Phục Hy giơ một ngón tay ra bắn nhẹ, một Vòng Tròn Giáng Lâm lập tức lơ lửng trước mặt La Chinh. Trước sự chứng kiến của bao người, La Chinh ngồi xếp bằng, bắn một viên Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng vào vòng tròn, sau đó bắt đầu niệm tụng chân ý Tam Linh Kiện Vật. Thoắt cái hắn đã quay về không gian Tắc San.

Vậy là vì chuyện gì?
Khương Tử Nha tỏ vẻ khó hiểu. Hiển nhiên ông nghĩ rằng La Chính vì sốt ruột nên mới quay lại đây.

Ta muốn mời Khương Tử Nha tiền bối giáng lâm đến thế giới mẹ.
La Chinh đáp.

Một mình nó ở đó liệu có nguy hiểm không?
La Chinh lại hỏi.
Nếu bảo La Chinh giao La Niệm cho Khương Tử Nha mà trong lòng không lo lắng gì chắc chắn là nói dối.
La Chinh thấy Khương Tử Nha do dự bèn kể lại cho ông về chuyện giáng lâm sinh linh Bỉ Ngạn, đồng thời lấy
Vòng Tròn Giáng Lâm
ra.

Lúc trên mặt Khương Tử Nha vẫn còn chút chần chờ, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã xuất hiện lần nữa và cười nói:
Tên đồ nhi này xưa nay luôn cẩn thận, chỉ có điều cẩn thận thì thuyền sẽ chạy được vạn năm. Dù sao không gian Tặc San vẫn hơi khác so với Bỉ Ngạn..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.