Chương 3327: Không thể nói chuyện


Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Lý Bôi Tuyết và Phượng Nữ gần như không có thời gian phản ứng. Các nàng chỉ nhìn thấy những đốm sáng bay lên tán lo8ạn như đom đóm, sau đó còn có một đôi tay khổng lồ chụp xuống đầu các nàng.

Cũng may La Chinh phản ứng kịp thời, cứu các nàng một mạng!
Đôi tay khổng lồ kia luân phiên về tới, lần nào cũng chỉ kém mấy tấc như vậy, trong mắt các nàng thì tình cảnh này đã nguy hiểm lại càng ngu9y hiểm.

Ra sau lung ta!

La Chinh chuyển Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo sang nơi khác, bản thân thì chắn trước người các nàng, ngăn chặn toàn bộ vụn bằng phóng tới trước mặt.
Nếu người khổng lồ đầu trọc này có thể sử dụng ngôn ngữ thì có thể trò chuyện, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Chúng ta chỉ phiên dịch ngôn ngữ của hắn ta mà thôi, nhưng cũng có thể thử xem, có điều phương thức nói chuyện này rất khó bắt chước.
Bóng người xanh lục nói.
Trong tầm mắt của hắn có thể nhìn thấy người khổng lồ đầu trọc há miệng, quơ tay, không ngừng gào thét trong Lãnh Ngục. Nhưng âm thanh truyền vào tai lại là tiếng hát vừa êm tai vừa nhịp nhàng. Có lẽ bởi vì La Chinh nhìn thấy được biểu cảm của người khổng lồ đầu trọc cho nên hắn có thể nghe ra cảm xúc phẫn nộ trong tiếng hát này.

Có thể giải mã hắn đang nói cái gì không?
La Chinh hỏi.
La Chinh và hai cô gái chờ ở đây một ngày một đêm, người khổng lồ đầu trọc
hát
suốt một ngày một đêm, đủ thấy hắn ta căm thù sinh linh trong thế giới Hỗn Độn nhiều đến mức nào.

Có cách gì nói chuyện với hắn không?
La Chinh hỏi.
Người khổng lồ nện mấy chục lần xuống mặt bằng, cuối cùng cũng mệt mỏi. Huống chi nhiệt độ lạnh lẽo cực hạn như thế này cũng sẽ gây ra ảnh hưởng đối với người khổng lồ, nhiệt độ cực thấp khiến bề mặt da của hắn ta ngưng kết ra một lớp sương trắng, ra đòn đột nhiên như vậy cũng khiến trên cánh tay hắn ta xuất hiện hơn mười vết nứt!
Dần dần, hai cánh tay thu vào trong Lãnh Ngục.
Nhưng chuyện xảy ra quá đột ngột, trong thoáng chốc, cả Lý Bôi Tuyết và Phượng Nữ đều kinh ngạc cực độ, chờ khi các nàng phục hồi 6tinh thần thì hai cánh tay khổng lồ đã kéo dài tới cực hạn!
Dây xích màu xanh quẩn quanh cổ tay hai cánh tay khổng lồ, phát ra tiếng vang 5leng keng leng keng. Cùng lúc đó, trong Lãnh Ngục còn phát ra một âm thanh có tiết tấu. Âm thanh này giống như ca hát, nghe vô cùng êm tai, nhưng lại chất chứa cảm xúc phẫn nộ!
Âm thanh kia rất giống với âm thanh phát ra trong đám mây linh hồn!
Lý Bôi Tuyết nói.
Bàn tay khổng lồ để lại năm dấu ngón tay trên mặt bằng kiên cố, trên mặt người khổng lồ đầu trọc hiện lên nụ cười xấu xa, cánh tay chậm rãi thu về.

Nhất định là người hát rất khó nghe.
Phượng Nữ cười nói,
Trong Ngọc Thắng Thiên không phân chia ngày đêm, nhưng cũng khoảng một ngày trôi qua trung tâm Thiên Chấp mới phiên dịch sơ lược ngôn ngữ của người khổng lồ đầu trọc, đây còn là tốc độ khi lời nói của người khổng lồ đầu trọc vô cùng đơn giản.

Hắn ta đang mắng tộc Nguyên Linh... Nói tộc Nguyên Linh là đồ lừa đảo gian xảo, đưa hắn ta đến cái chỗ chết tiệt này...

Nhiệt độ trong Lãnh Ngục gần như đã thấp tới mức cực hạn, những sinh linh bị hút vào trong đó đều phải chết mới đúng.
La Chinh từng quan sát trong không gian Tắc Xóa, sinh linh trong thế giới Huyền Lượng cũng không phải tồn tại bất tử bất diệt.
Có lẽ là vấn đề hình thái đã giúp chúng tránh bị nhiệt độ thấp gây tổn hại.
Bóng người xanh lục trả lời.
Âm thanh của người khổng lồ đầu trọc có nhiều tầng âm tiết, lúc mở miệng phát ra âm thanh giống như có hơn mười người nói chuyện cùng một lúc.
Sau đó theo yêu cầu của La Chinh, bóng người xanh lục lập tức truyền thụ phương pháp phát âm cho hắn. Thế là La Chinh bèn vừa
hát
vừa rảo bước tiến lên phía trước.
La Chinh bất đắc dĩ buông thõng hai tay:
Có lẽ là phương pháp hát không đúng...

Âm thanh của chúng có nhiều tầng... Với cách nói của Nhân loại thì không thể nào biểu đạt được như vậy. Có lẽ hắn hát một hồi lâu, người khổng lồ đầu trọc cũng không hiểu.
Trong lòng La Chinh vui vẻ, tiếp tục cất bước, đồng thời phát ra tiếng hát truyền đạt ý tứ của bản thân... Nhưng ngay lúc này, người khổng lồ trong Lãnh Ngục lại đột nhiên xông lên, bàn tay khổng lồ lại xuất hiện, vẽ ra một đường cong giữa không trung, vồ tới chỗ ba người!

Lui!

Trong tầm mắt Phượng Nữ và Lý Bôi Tuyết, khoảnh khắc hai cánh tay vừa trở về Lãnh Ngục đã lập tức hóa thành những đốm sáng không thể nắm bắt...

Người khổng lồ đầu trọc này cũng sợ lạnh, nhưng nhiệt độ trong Lãnh Ngục cực thấp, sao lại không ảnh hưởng tới hắn ta?
La Chinh hỏi.
Ngay khi La Chinh vừa mới
hát
lên,
tiếng hát
của người khổng lồ đầu trọc lập tức dừng lại, hắn ta trợn trừng hai mắt nhìn La Chinh.

Hắn hiểu sao?

La Chinh cũng gật đầu.
Phượng Nữ đã thông qua Hồn thành rất nhiều năm, không nhớ ra ngay lập tức. Nhưng La Chinh và Lý Bôi Tuyết vừa từ đi ra từ Hồn thành, lập tức liên tưởng đến tiếng hát phát ra từ đám mây linh hồn trong Hồn thành.
Bởi vì thiếu ví dụ, cho nên thời gian giải mã cần lâu hơn! Nhưng nếu đã đi tới bước này, La Chinh cũng không vội vàng xông lên Tam Thập Nhất Trong Thiên. Sau khi hỏi ý kiến của Phượng Nữ và Lý Bôi Tuyết, hẳn bèn đứng yên tại chỗ chờ đợi.
Trung tâm Thiên Chấp liên tục giải mã, kéo dài khoảng chừng hơn mười canh giờ.
Hình thái Huyền Lượng và hình thái bình thường theo nghĩa đen vốn không cùng một khái niệm, muốn tiêu diệt bọn họ ở hình thái Huyền Lượng thì không thể sử dụng phương pháp bình thường.
La Chinh khẽ gật đầu.

Rầm! Rầm! Rầm!

Bàn tay khổng lồ kia đập vào tầng băng, mỗi một lần đập đều khiến vô số vụn bằng văng tung tóe. Những vụn bằng này giống như ám khí bắn ra xung quanh, một vụn bằng trong đó cắm vào cánh tay của Phượng Nữ. Mặc dù đã tiến vào Thánh Hồn cảnh những cánh tay của nàng ta vẫn bị vụn băng đâm xuyên qua, khiến nàng ta rên lên một tiếng.

Có thể thử.
Bóng người xanh lục nói.
Đối với văn minh Kể Trù, bọn họ chưa từng bỏ qua cơ hội trao đổi với sinh linh ngoài thế giới Huyền Lượng, nhưng đây cũng là lần đầu tiên văn minh Kể Trù giải mã âm thanh của thế giới Huyền Lượng.
La Chinh nghe bóng người xanh lục nói xong, cũng hiểu được sơ lược.
Chắc là người khổng lồ đầu trọc này bị mắc mưu, bị tộc Nguyên Linh lừa tới thế giới này. Từ sau khi bị lừa vào đây, hắn ta vẫn luôn bị giam cầm trong cái nơi quỷ quái này. Bị nhốt lâu như vậy, dù là ai cũng sẽ phẫn nộ, hắn ta muốn xé nát bất cứ sinh linh nào xuất hiện ở đây!
La Chinh nhíu mày, lại nâng Nguyên Linh Thần Hỏa Tráo vội vàng rút lui.

Rầm!

La Chinh lại thử thêm vài lần, thậm chí còn nhờ cả Nguyên Thủy Thiên Tôn và Nữ Oa nghĩ cách, nhưng đều thất bại.

Người khổng lồ đầu trọc vẫn duy trì vẻ phẫn nộ tột cùng, chỉ cần La Chinh hơi tới gần một chút là hắn ta sẽ lập tức tấn công.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.