Chương 3335: Động tĩnh


Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn tháo hai sợi xích còn lại ra, người khổng lồ đầu trọc cuối cùng cũng đứng thẳng dậy, bước 8một bước ra khỏi ngục giam.

Tầng băng bóng loáng phản chiếu ánh sáng lên người hắn ta, tỏa ra khí tức ban sơ mà3 cường đại! Sau khi ngồi xuống, người khổng lồ đầu trọc xòe tay về phía La Chinh, đồng thời nói:
Người bạn của ta, đã 9đến lúc tìm những tên kia tính sổ rồi!

Nó khẽ vẫy hai tay, theo đó hai thanh đao cong hình trăng khuyết lóe lên ánh sáng sắc lạnh xuất hiện trên hai tay nó.
Ngay khi Hậu Cự chuẩn bị dẫn đám Ngũ Hành Linh Nô này lên đường, cách đó không xa có một dương hôn chạy như bay đến. Dương hồn kia là cường giả
Nguyên Thần
Thánh Hồn cảnh tới từ tộc Thần Nông Thị, vội vàng thông báo trước khi nó đi:
Hậu Cừ đại nhân, tên La Chinh kia xuống đây rồi, ngay ở trước cổng thành bằng!

Rất nhiều sinh linh Bỉ Ngạn đang ra ra vào vào tòa thành băng này, chủng loại sinh linh Bỉ Ngạn vô cùng phức tạp, có dương hồn, có sinh linh Bỉ Ngạn nguyên sinh, cũng có chủng tộc từng thuộc văn minh Hỗn Độn nhưng đã quy thuận với văn minh Nguyên Linh.
Hôm nay bầu không khí bên trong tòa thành bằng vô cùng vi diệu, cho dù là sinh linh Bỉ Ngạn hay Ngũ Hành Linh Nô đều vô cùng yên lặng.
Nghe thấy báo cáo của Nguyên Thần, Hậu Cừ hơi sửng sốt. Nó cảm thấy sau khi La Chinh thoát chết một lần chỉ có thể tìm một chỗ thoát khỏi Bỉ Ngạn... Nếu là như vậy, Hậu Cử nhất thời không làm gì được tên nhãi ấy, chỉ có thể kỷ thác hy vọng vào tộc Hữu Hùng, tộc Thần Nông Thị ở thế giới mẹ. Ai ngờ đầu La Chinh không chỉ không trốn mà ngược lại còn tìm tới cửa, trong lòng nó vô cùng vui mừng:
Ta lại muốn xem xem hằn định giở trò gì!

Dứt lời, thân hình nó bay lên, chạy thẳng tới cửa thành. Đảm Ngũ Hành Linh Nô kia đồng loạt theo sau Hậu Cừ.
Âm thanh bên trong Ám Vực gào thét một lúc lâu, sau đó có một quả cầu từ bên trong chậm rãi bay ra. Bên trong quả cầu có một bông tuyết màu xanh lam đang trôi lơ lửng. Những bông tuyết này xoay mấy vòng bên trong quả cầu, sau đó hình thành một người băng tí hon. Vị tộc nhân tộc Nguyên Linh này là một trong
Thủy Linh
của tộc, tên là Hậu Cừ.
Thân là Thiên Chủ của Tam Thập Trọng Thiên, Ngọc Thắng Thiên bị nó quản lý tới mức giọt nước cũng không lọt, lần này sau khi phát hiện chiều hướng của La Chinh, chính là nó điều binh khiển tướng tới tầng băng bên trên vây quét đầu tiên!
Một nén nhang trước, ở phía trên tòa thành bằng bỗng nhiên có từng tảng băng rơi xuống. Đám gác cổng tòa thành bằng thấy rất lạ, lớp băng trên đỉnh đầu cực kỳ vững chắc, không có ngoại lực tác động thì đảm băng cứng kia gần như không thể nào rụng xuống.
Ngay khi trong lòng đám gác cổng còn đang nghi hoặc, tầng bằng phía trên bị đào thẳng, một bóng người từ trong hang rơi thẳng xuống, nên thẳng xuống trước cửa tòa thành bằng.
Lớp da của người khổng lồ đầu trọc biến thành một màu đỏ tươi, luồng hơi nóng bốc lên từ trong cơ thể hắn ta, dễ dàng chống đỡ lại nhiệt độ giá lạnh ở tầng băng bên trên.

Chỗ quái quỷ này toàn là băng tuyết, văn minh Nguyên Linh ẩn giấu ở đâu?

Phượng Nữ nhún vai, nàng ta đã qua lại bên trong Ngọc Thắng Thiên này trong một thời gian tương đối dài, quá quen thuộc với nơi phân bố những tòa lâu đài bằng của tộc Nguyên Linh.
ở khu vực trung tâm tầng bằng bên dưới của Ngọc Thắng Thiên, từng tòa lâu đài bằng hình bát giác đứng sừng sững tại đây. Những tòa lâu đài băng này có diện tích không lớn nhưng nối liền với nhau, hình thành một tòa thành băng vĩnh cửu, tộc Nguyên Linh thậm chí còn xây dựng một bức tường băng rất dày bên ngoài tòa thành bằng.
Nó vốn cho rằng đây là chuyện dễ như trở bàn tay, kết quả cuối cùng lại là hao binh tổn tướng, đây là kết quả Hậu Cừ không cách nào chấp nhận được, đương nhiên nổi trận lôi đình.

Vèo...

Ngay khi La Chinh đang chuẩn bị chỉ đường, Phượng Nữ bỗng nhiên mở miệng nói:
Nếu người khổng lồ đầu trọc này muốn báo thù tộc Nguyên Linh thì sao không để hắn ta tận hứng?

Tận hứng?
Ánh mắt La Chinh đầy chăm chú.

Tộc Nguyên Linh chặn Ngọc Thắng Thiên, những chủng tộc khác cũng không tiện lên xuống. La Chinh, thân xác ngươi đã qua Ngọc Thắng Thiên, linh hồn còn ở trong Nhị Thập Cửu Trọng Thiên, chỉ sợ rằng lúc người muốn đi lên Tam Thập Nhị Trọng Thiên sẽ gặp phiền phức. Không chỉ thế, người của Thiên Cung các ngươi muốn thông qua Ngọc Thắng Thiên e rằng cũng không dễ dàng...
Phượng Nữ nhắc nhở.
Rất nhiều Nguyệt Hỏa Nô, Tăng Thổ Nô, Ngưng Băng Nô vây quanh đài tròn, quỳ lạy luồng ánh sáng đen, bọn chúng cúi thấp đầu không nói gì.

Các ngươi là một đám vô dụng! Chỉ là hai dương hồn, một kẻ có thân xác, vậy mà có thể diệt sạch Nguyệt Hỏa Nô, Ngưng Băng Nô của ta... Ta đã xem thường cái tên khổng lồ chỉ số thông minh thấp đó rồi!

Ánh mắt La Chinh hơi sáng lên:
Ý ngươi là?


Phá hủy Tam Thập Trọng Thiên.
Phượng Nữ nhún nhún vai.
Thân thể nho nhỏ kia của Hậu Cừ khẽ nháy một cái, chui ra khỏi quả cầu. Nó trông rất nhỏ, thật ra bản thể cao cỡ một người.

Am!

Chờ trung tâm Thiên Chấp phiên dịch lời hắn ta nói xong, La Chinh khẽ m6ỉm cười, cùng Phượng Nữ, Lý Bôi Tuyết bước lên bàn tay của người khổng lồ đầu trọc.
Ầm, âm, âm, ầm...

Theo bư5ớc chân người khổng lồ đầu trọc giậm bước trên tầng băng, lớp băng cũng đang không ngừng chấn động. Mặc dù nhiệt độ nơi này cực thấp, nhưng chung quy cũng không thấp bằng Lãnh Ngục. Những màn sương lạnh kia vừa mới ngưng kết ở bên ngoài thân thể người khổng lồ đầu trọc đã hóa thành luồng hơi nóng rồi biến mất...
Ngay trước đó không lâu, đội ngũ hình thành từ Nguyệt Hỏa Nô, Ngưng Băng Nô và Huyễn Lôi Nô tổn thất nặng nề, ngoài Huyễn Lôi Nô may mắn chạy thoát, Nguyệt Hỏa Nô và Ngưng Băng Nô đều bị diệt sạch!
trung tâm tòa thành bằng có một đài tròn điêu khắc từ tuyết, mà ở giữa đài tròn bị một luồng ánh sáng màu đen bao phủ, Ánh sáng đen của Hắc Vực là bóng tối tuyệt đối, vĩnh viễn không thể thấy rõ tình hình bên trong. Có điều các sinh linh sinh sống ở tòa thành bằng đều biết luồng ánh sáng đen kia bao phủ thứ gì.

Người tới là ai!


Mau xưng tên ra!

Tộc Nguyên Linh quản lý Tam Thập Trọng Thiên chặt chẽ tới mức một giọt nước cũng không lọt, khi các chủng tộc, văn minh và một vài sinh linh cường đại ở Bỉ Ngạn khác đi qua Ngọc Thắng Thiên chỉ có thể cổ nhẫn nhịn. Nếu phá hủy đại bản doanh của tộc Nguyên Linh trong Tam Thập Trọng Thiên, e rằng những thể lực khác cũng sẽ nhân dịp tiến vào Ngọc Thắng Thiên, như tộc Vô Không và một vài văn minh ủng hộ Chung Yên khác chẳng hạn.
Đây là một cơ hội tốt làm suy yếu sức mạnh của tộc Nguyên Linh, không có lý do gì bỏ qua.
Vậy xin mời chỉ đường.
La Chinh mỉm cười nói.
Sau khi người khổng lồ đầu trọc đi được một đoạn mới mở miệng hỏi.
La Chinh cũng không quen thuộc về Ngọc Thắng Thiên cho lắm, nhưng trước đây hắn đã từng tới một lần, chỉ cần đi thẳng theo hướng này tới cuối cùng là có thể đến Tam Thập Nhất Trong Thiên.
Đám thủ vệ kia đến từ chủng tộc Bỉ Ngạn phụ thuộc vào văn minh Nguyên Linh. Thực lực giữa những chủng tộc Bỉ Ngạn chênh lệch rất lớn, thực lực của đám thủ vệ này kém xa Ngũ Hành Linh Nô. Có điều được văn minh Nguyên Linh che chở, cuộc sống của những chủng tộc Bỉ Ngạn này cũng không tệ lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.