Chương 3343: Động xương cốt


La Chinh trao đổi với Ba Phàm, bảo hắn ta phối hợp với Phượng Nữ. Để trở về, Ba Phàm cũng cực kỳ phối hợp.

Sau khi giải8 quyết vấn đề này, La Chinh và Lý Bôi Tuyết định tới Tam Thập Nhất Trong Thiên trước. Trước khi tiến vào Tam Thập Nhất Trong T3hiên, Phượng Nữ bỗng nhiên nói:
Chờ một chút.



Sao thế?
La Chinh nhìn Phượng Nữ với vẻ khó hiểu.
Lúc đi ngang qua khớp xương, La Chinh còn dỡ kẽ hở ở bên trong khớp xương ra nhìn, hắn muốn xem thử vùng đất cấm mà Lý Bôi Tuyết nói đến có hình dáng như thế nào, nhưng chỗ tiếp nối kín kẽ, tầm mắt không thể nào xuyên qua.
Một đoạn xương dài trăm trượng, sau khi đi qua phần xương như phía trên, hai người tiến vào một nơi rộng rãi. Đây là một khoang xương khổng lồ, khoang xương nổi tiếp với những động xương cốt khác.
Sau khi La Chinh tiến vào khoang xương, quét mắt nhìn một vòng, ngay sau đó hỏi:
Xem ra không chỉ có một lối đi...


Vùng đất 9Kiếp Cốt còn nguy hiểm hơn Hồn thành, ta không đi cùng người được, ngươi cẩn thận...
Phượng Nữ nói.
Vốn dựa theo tính6 toán của Phượng Nữ, sau khi lên xuyên qua Ngọc Thắng Thiên, nàng ta sẽ hộ tống La Chinh tới tận Tam Thập Nhị Trọng Thiên. Kin5h nghiệm của La Chinh chưa đủ, nếu có sự trợ giúp của Phượng Nữ ngược lại có thể tránh khỏi rất nhiều nguy hiểm.
Nhưng nàng ta cũng không ngờ rằng kế hoạch mà mình vạch ra lại xuất hiện sơ suất lớn như vậy, mà phát triển theo sơ suất này, mình lại nắm toàn bộ Ngọc Thắng Thiên trong tay...

Có động xương cốt với không gian lớn hơn.
Lý Bôi Tuyết khẽ mỉm cười giải thích.
Ở trong Tam Thập Trọng Thiên thì Phượng Nữ làm người dẫn dắt, dù sao Phượng Nữ cũng cực kỳ quen thuộc với những vùng đất này, Lý Bôi Tuyết dù có biết cũng không chen miệng vào được. Bây giờ không có Phượng Nữ, Lý Bôi Tuyết ngược lại có một loại cảm giác mình đang mang sứ mạng dẫn dắt La Chinh.

Động xương cốt với không gian lớn hơn...
La Chinh thở dài nói:
Không gian bên trong xương như động xương cốt trước mắt đã cực kỳ khoa trương rồi, hang động có thể chứa được tộc nhân tộc Uyên Linh thì bản thân bộ xương đó phải lớn như thế nào chứ? Là xương của sinh linh nào tạo thành?

Lý Bôi Tuyết nhún vai nói:
Chúng ta vẫn nên lên đường thôi, ta không tìm được tài liệu liên quan đến chuyện đó ở trong văn hiến.
Nàng vừa nói vừa vỗ bức tường bên trong bộ xương, tiếp tục nói:
Cũng không biết đây là xương của sinh linh nào...

La Chinh gật đầu, cùng Lý Bôi Tuyết đi sâu vào bên trong động xương cốt.
Đoạn đường này đi phía trước chừng trăm trượng, toàn bộ động xương cốt là một đường thẳng, nhưng đến sau khoảng cách trăm trượng, phía trước xuất hiện ngã rẽ, chỗ tiếp nối giữa hai động xương cốt có khớp xương nhô lên.

Đây không phải động xương cốt.
Lý Bôi Tuyết nói. Mặc dù đây cũng là lần đầu tiên Lý Bôi Tuyết tới nơi này, nhưng nàng học nhiều hơn La Chinh, đương nhiên cũng hiểu rõ hơn:
Đây là ở bên trong một đoạn xương.


Bên trong một đoạn xương?
La Chinh hơi sửng sốt, sau khi quan sát lại một lần nữa mới kịp phản ứng, khó trách hắn lại ngửi thấy khí tức của xương cốt bỏ hoang.
Thường thì bên trong đoạn xương đều sẽ trống rỗng, một vài sinh linh thể hình to lớn thì bên trong xương có không gian không nhỏ, không gian bên trong đủ để cho mọi người tự do hoạt động.
Sau đó La Chinh và Lý Bôi Tuyết bước thẳng vào Tinh Môn thuộc về Nhân tộc, hóa thành hai luồng sáng màu trắng, một trước một sau bay lên trên...
Tam Thập Nhất Trong Phạm Đô Thiên có lẽ chính là trong thiên có khí tức quỷ dị nhất. Mới vừa tiến vào Phạm Độ Thiên, La Chinh mở mắt ra đã thấy một màu trắng lóa, dường như mình đang ở trong một hang động chật hẹp màu trắng, trên dưới trái phải hang động này đều hiện lên màu trắng như ngọc, nhìn qua kỳ quái khỏi phải nói, còn có một loại khí tức đặc biệt. Loại khí tức đó khiến La Chinh có cảm giác khá quen thuộc, dường như trở lại dưới đáy Hỗn Độn, rất giống khí tức trong ngục giam mà Cổ Thần Hỗn Độn tạo ra.

Đây là hang động gì?
La Chinh vừa quan sát vừa bước vài bước về phía trước.
Hắn đi tới một bên động xương cốt, đưa tay chạm vào mặt tường bên trong, truyền tới tay là một cảm giác lạnh như băng, đúng thật là xương cốt.

Nghe nói toàn bộ lối đi bên trong Phạm Độ Thiên đều là do những động xương cốt này tạo thành, mà thế giới ở bên ngoài động xương cốt chính là một khu vực cấm chết chóc, tương tự với tầng bằng phía trên
Tam Thập Trọng Thiên.
Lý Bôi Tuyết vừa nói vừa mỉm cười.
Tinh thể biến đổi quá nhanh khiến nàng ta khó thích ứng kịp, thậm chí còn hơi mơ hồ.

Yên tâm, ngươi còn phải chú ý đề phòng tộc Nguyên Linh phản công, bọn họ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ.
La Chinh dặn dò.
Với thực lực của Ba Phàm đúng là có thể càn quét Tam Thập Trọng Thiên, nhưng ai biết tộc Nguyên Linh sẽ dùng thủ đoạn kỳ quái gì?
Trước đây ở trong mắt Lý Bôi Tuyết, tầng bằng phía trên cũng là vùng đất cấm, nhưng lần này đi theo La Chinh, nàng nhớ lại hành trình ở hai tầng trời phía trước, nghĩ một lúc lại thấy không thể tưởng tượng nổi, đột nhiên nàng cảm thấy trên thế giới này không có vùng cấm tuyệt đối.

Toàn bội lối đi trong Phạm Độ Thiên đều hình thành từ những động xương cốt này? Vậy những sinh linh có hình thể khổng lồ đi qua những động xương cốt này kiểu gì?
La Chinh hỏi.
Những sinh linh có hình thể tương đương với Nhân tộc thì thôi, nếu dáng người cao lớn hơn gấp đôi còn có thể miễn cưỡng đi lại trong động xương cốt này. Nhưng nếu là những người khổng lồ như tộc nhân tộc Uyên Linh, sau khi tiến vào Phạm Độ Thiên, hoặc là trực tiếp chen vỡ động xương cốt, hoặc là bị đè ép đến mức thân thể nổ tung... Thậm chí nếu như là tộc nhân tộc Bàng Hạo, tên Ba Phàm kia mà chui vào thì kết quả e rằng còn thảm hại hơn.
Khoang xương nổi liền với bốn động xương cốt, đương nhiên lối đi cũng sẽ là bốn cái, xem ra Phạm Độ Thiên cũng là một mê cung to lớn.
Lối thứ hai.
Lý Bôi Tuyết không chút do dự nói.


Sao ngươi biết?
La Chinh hỏi.

Lý Bôi Tuyết nói:
Đương nhiên là sau khi người đi trước thăm dò từng ghi chép lại... Ngược lại ta lại thấy kỳ quái, trước khi người tiến vào Bỉ Ngạn không đi tìm hiểu gì à?
Tài liệu liên quan đến những tầng trời trên cao đối với người ngoài đều là những thứ cực kỳ bí mật, nhưng đối với đệ tử Thiên Cung, nhất là tinh anh của vùng đất Kiếm Đồng đương nhiên rất thoải mái cởi mở...

Thiên tài như Lý Bôi Tuyết không chỉ có thiên phú cao, nàng cũng rất chăm chỉ hiếu học, trước khi vào Hồn thành đã hoàn thành khóa học phía sau.

La Chinh hơi lúng túng cười cười, ngay sau đó nói:
Ngược lại sơ sót rồi...

Vậy để ta dẫn đường.
Lý Bôi Tuyết đi thẳng tới phía trước, tiến vào động xương cốt thứ hai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.