Chương 3360: Từ ngọc long


Đây là một tin tức tốt đối với Lý Bôi Tuyết, cũng là tin tức tốt đối với các dương hồn khác!

Thành Hồn cảnh bình thường đã rất cường 8đại, có thể đối đầu với sinh linh Bỉ Ngạn bình thường, nhưng một cơ thể máu thịt luyện thân thể Vạn Kiếp lại còn cường đại hơn.
Hắn đặt hai tay lên bề mặt khúc xương to lớn này, Văn Minh Chi phí trong cơ thể đột nhiên run lên, sức mạnh tác dụng từ trong đan điền, trào lên hai tay hắn.

Rắc rắc rắc rắc rắc rắc...

La Chinh nhìn chằm chằm vào khúc xương và nói:
Không cần các ngươi giúp, để ta thử xem thế nào đã!

Nghe La Chinh nói vậy, tộc nhân tộc Thiên Lang ở một bên cười lạnh:
Cho dù luyện thành thân thể Vạn Kiếp cũng chỉ là gia tăng cường độ thân thể mà thôi, chứ sức mạnh không hề gia tăng, một mình người ấy à? Không biết lượng sức.
Hai sợi tơ giao nhau tại Tâm Lưu Kiếm Phái của núi Thải Nhất theo một phương thức vô cùng chuẩn xác.
La Chinh đang tĩnh tu trong định viện độc lập bị treo lên tại vị trí hai sợi tơ giao nhau. Sợi tơ không ngừng nâng lên, thân thể La Chinh cũng không ngừng lên cao, chẳng mấy chốc đã treo lên giữa không trung cao ngất trên đỉnh núi Thái Nhất.
Động tinh hai sợi tơ gây ra nhanh chóng kinh động các cường giả trong Thái Nhất Thiên Cung. Các cường giả Thánh Hồn cảnh như Ninh Hư Viễn, Cam Cao Hàn đều lần lượt bay lên đỉnh núi Thái Nhất.
Lúc phát hiện ra hai sợi tơ giao nhau, bọn họ đều đồng loạt nhíu mày.
La Chinh chạm vào một chút, tấm tắc nói:
Sao mà làm thế này được nhỉ, sao mà có sức mạnh đâm một khúc xương vào đây?

Tộc nhân tộc Ly Uyên lắc đầu nói:
Khúc xương này nặng kinh khủng, mấy người bọn ta từng hợp sức thử nhưng cũng không thể đẩy nó đi.

Trong động xương phát ra âm thanh ma sát của vật khổng lồ lên mặt đất, khúc xương trước người La Chinh bắt đầu chuyển động.

Két!


Mấy khúc xương trong Phạm Độ Thiên không cứng rắn như trong tưởng tượng, thật ra ta có thể đánh thủng khúc xương này, nhưng mà...
Hai chân La Chinh đột nhiên duỗi ra, sức mạnh dữ dội trong cơ thể bùng lên:
Nhưng mà không cần phải phiền toái như vậy!

Sức mạnh kia xuất phát từ thế giới trong cơ thể, từ đan điền chia làm hai luồng khác nhau, hội tụ vào hai tay của La Chinh, cuối cùng tác dụng lên khúc xương.
Một loạt tiếng vang giòn giã vang lên, ngón tay của La Chinh đã đâm vào bề mặt khúc xương.
Tộc nhân tộc Ly Uyên, đám Nhi Thử và tộc nhân tộc Thiên Lang nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đều đồng loạt thay đổi. Trước đây chúng từng hợp sức di chuyển khúc xương chặn đường này nhưng bề mặt khúc xương vô cùng trơn trượt, căn bản không thể bám tay vào được. Thế mà La Chinh này chỉ đặt ngón tay của mình lên là đã đâm vào được, sức mạnh này...
La Chinh đã nhìn thấy khung cảnh bên ngoài động xương này, giống như một cây trúc khổng lồ chọc trời. Leo lên dọc theo bên trong động xương một đoạn, đằng trước đột nhiên có thứ gì đó chặn đường. Chờ khi đi tới trước mặt nó La Chinh mới phát hiện thử cản đường mình chính là một khúc xương khác!
Có người đâm một khúc xương khác vào động xương này, hoàn toàn ngăn chặn đường đi trong động xương, không để lại một chút khe hở.
Tiếng ma sát trở nên lớn hơn, khúc xương khổng lồ cứ thể bị La Chinh đẩy ra ngoài!

Phù...

Sau khi chạm vào hai sợi tơ kia, La Chinh vẫn luôn cầm trường thương đứng bất động tại chỗ. Cho dù Lý Bôi Tuyết có gọi thế nào, hắn cũng như không hề nghe thấy.
Cùng lúc này, trong Trung Thần Châu, một sợi tơ từ phía Tây Nam xẹt qua, từ phía Đông Bắc cũng có một sợi tơ xẹt qua. Sợi tơ này rất nhỏ, mắt thường khó có thể phát hiện, nhưng trong ánh nắng chiếu rọi vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng!
Hai tộc nhân tộc Ly Uyên và các Nhĩ Thử đều không lên tiếng. Lời của tộc nhân tộc Thiên Lang tuy khó nghe nhưng lại là sự thật. La Chinh luyện thành thân thể Vạn Kiếp là thật, phá vỡ quy luật từ xưa tới nay cũng là thật. Nhưng chắc hẳn sức mạnh mà La Chinh có thể điều động cũng không nhiều lắm, dựa vào tín vật Bỉ Ngạn thì cũng chỉ có hơn trăm nghìn thần quân lực mà thôi...
La Chinh nghe vậy, chỉ cười thản nhiên.
Khí tức mà sức mạnh này phát ra khiến thân thể tộc nhân tộc Ly Uyên, Nhi Thử và tộc nhân tộc Thiên Lang vẫn luôn không chịu phục đều run lên một cái, cả đám đều kinh ngạc tới mức không nói nên lời.

Két...


Đi vào xem xem là biết thôi.
Lý Bôi Tuyết nói.
Vì thế La Chinh lập tức lựa chọn khoang xương ở giữa động xương, Lý Bôi 5Tuyết và các dương hồn khác đều theo sát đằng sau.
Những lúc La Chinh vừa mới cất bước thì lại đột nhiên xuất hiện hai sợi tơ, cho dù La Chinh phản ứng vô cùng nhanh nhưng vẫn chạm trúng hai sợi tơ này! Ngay lúc này, trong lòng La Chinh bỗng dâng lên một dự cảm không lành. Như một phản xạ có điều kiện, hắn giơ cao thương Thiên Thể trong tay lên.

La Chinh! Ngươi làm sao vậy?
Lý Bôi Tuyết hoảng hốt.

Khô3ng biết vật gì ngăn chặn đường đi?
La Chinh hỏi,
Sau khi rời khỏi Hồn thành, hành trình của La Chinh chưa từng được yên ổn, tất cả 9những chướng ngại dọc đường đều do tộc Nguyên Linh bố trí. Vấn đề trong Phạm Độ Thiên, chín mươi chín phần trăm là do tộc Nguyên Linh làm nê6n.

Soạt...

Sợi tơ cắt ngang một ngọn núi lớn, trực tiếp chém đứt ngọn núi khổng lồ này. Một nửa ngọn núi trượt xuống theo mặt cắt nhẵn bóng, phát ra âm thanh vang dội, mặt đất trong phạm vi ngàn dặm không ngừng chấn động, giống như một trận động đất.
Tộc nhân tộc Ly Uyên vốn cực kỳ khỏe, sau khi trở thành Thành Hồn cảnh lại có thêm thiên phú huyết mạch của bản thân, có thể khiến Thành Hồn của bản thân phát ra sức mạnh mà sinh linh bình thường khó có thể với tới.
Những khúc xương đầm ngang qua ống xương này thật sự quá nặng, dưới sự hợp sức của bọn họ mà vẫn không chút sứt mẻ, cho nên mới bắt buộc phải trở về khoang xương rộng lớn kia.
La Chinh, chúng ta cùng nhau giúp người một lần nữa, tranh thủ dịch chuyển khúc xương này đi.
Lý Bôi Tuyết ở bên cạnh nói.

Tơ Ngọc Long!


Có người ra tay với La Chinh trong Bỉ Ngạn?

Thủ đoạn hay đấy, sẵn lòng trả cái giá lớn như vậy!
Ninh Hư Viễn lập tức nhận ra lai lịch của sợi tơ này.
Khúc xương bị La Chinh đẩy đi vô cùng khổng lồ, hơn nữa cũng trống rỗng. Thời điểm nó rơi xuống, không khí luồn qua phát ra tiếng gió hú dữ dội, cuối cùng
rầm
một tiếng, rơi thẳng xuống biển. Hai tộc nhân tộc Ly Uyên, đám Nhĩ Thử và tộc nhân tộc Thiên Lang đều sững sờ tại chỗ suốt hồi lâu. Ngay cả Lý Bôi Tuyết đã chuẩn bị tâm lý từ trước cũng phải giật mình sửng sốt. La Chinh phủi tay, nói như thể đây là một chuyện cỏn con:
Có thể đi lên Tam Thập Nhị Trọng Thiên rồi.

Trong tình huống Thiên Cung vẫn an ổn, La Chinh vẫn sẽ tiếp tục tiến lên các tầng trời phía trên, cho đến khi đạt tới Tam Thập Tam Thiên!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Bách Luyện Thành Thần.